Chương 4: Linh nữ sơn thôn (4)

Hay nói chính xác hơn, mái tóc như vậy thực sự quá ngắn đối với một Linh Nữ .

Linh Nữ……

Nhanh chóng điều động ký ức trong đầu, đúng rồi, Linh Nữ sơn thôn, đây là vị diện đầu tiên của quyển sách 《Chiêu Hồn》này. Nhân vật nam chính Lý Định Khôn phụng mệnh Thục Sơn trưởng lão, xuống núi tróc nã phản tặc Kính Trường Sinh. Hắn ta sẽ đến sơn thôn này, hóa giải oán khí của Linh Nữ sơn thôn.

Bởi vì sự xuất hiện của nàng nên khiến cho cốt truyện có chút gián đoạn, bây giờ nàng đã trở thành ứng cử viên cho vị trí Linh Nữ.

Vậy nàng phải làm gì bây giờ? Thân thể không thể động đậy, cũng không thể nói chuyện. Có lẽ chỉ có thể chờ, chờ đến lúc nam chính xuất hiện.

Da đầu nàng càng ngày càng nặng, cặp vợ chồng kia nối một bộ tóc thật dài cho nàng. Trong lúc nàng đang suy nghĩ lung tung, thì tóc đã được nối xong.

Sau khi nối tóc xong, cặp vợ chồng kia lại lấy ra một mảnh vải đỏ từ đáy hộp gỗ hình hoa sen cũ, tấm vải đỏ cũng đã rất cũ, không biết đã được bao nhiêu thế hệ Linh Nữ khoác lên mình, dính bao nhiêu hơi thở của bọn họ.

Tấm vải đỏ được khoác lên người Lý Tư Niệm. Trước cửa xuất hiện một đám người, bọn họ nhấc Lý Tư Niệm lên như nhấc một pho tượng Phật, sau đó khiêng nàng đến một từ đường lượn lờ đầy sương khói.

Lý Tư Niệm được sắp xếp ngôi trên một bàn thờ Phật ở giữa từ đường, nới mà mỗi một đời Linh Nữ đều sẽ ngồi.

Bàn thờ Phật không lớn cũng không nhỏ, đủ chỗ nhét vừa một cái quan tài.

Khi nàng xuyên tới đây thì đã là giữa trưa, nhưng lúc này mặt trời đã lặn.

Những cống phẩm được dân lên, đôi mắt của Lý Tư Niệm rất sắc, nàng nhận ra những cống phẩm này chính là đồ nàng đã ăn vào lúc giữa trưa.

Các thôn dân quỳ xuống trước mặt nàng, chắp tay trước ngực, ánh mắt thành kính.

“Cầu mong Linh Nữ phù hộ cho thôn của chúng ta, mưa thuận gió hoà, chớ dính phải tà ám. Phù hộ cho mọi người trong thôn, không bệnh không tật, sống lâu trăm tuổi.”

Bọn họ lẩm bẩm trong miệng, rồi thành kính quỳ lạy Lý Tư Niệm.

Chuyện này quá kỳ lạ, Lý Tư Niệm chưa từng gặp phải cảnh tượng như vậy. Hơn nữa những tình tiết trong các vị diện diễn ra rất nhanh, căn bản không có nhiều chi tiết như vậy. Lý Tư Niệm cảm thấy có chút khó thở.

Hiến tế rất nhanh đã kết thúc, các thôn dân lần lượt rút lui. Cửa từ đường bị trưởng thôn đóng lại.

Rắc ——

Ngoài cửa vang lên tiếng chìa khóa chạm nhau vào ổ khóa. Từ đường đã bị khoá lại.