Chương 1: Linh nữ sơn thôn (1)

“Ngủ chết luôn rồi à?”

Mơ mơ màng màng, Lý Tư Niệm nghe thấy giọng nói âm trầm của một người phụ nữ trung niên.

Bộp ——

Đầu bị nghiêng sang một bên, khuôn mặt trắng nõn nhỏ nhắn của Lý Tư Niệm liền ăn một cái tát thật mạnh, để lại năm vết ngón tay thật sâu.

Đau. Nhưng nàng không thể nói, cũng không còn sức để chống cự. Toàn thân nàng mềm rã ra như cọng bún luộc.

“Không có phản ứng.” Là giọng nói của một người đàn ông trung niên: “Xem ra là ngủ đến chết luôn rồi.”

“Được rồi, đỡ nàng ta lên đi, để nàng ta ngồi trên tấm nệm này.”

Dưới thân hoàn toàn trống rỗng, Lý Tư Niệm bị hai người nhấc lên. Nàng bây giờ chỉ là một con búp bê giẻ rách, mặc cho hai người này đùa giỡn thế nào cũng được.

“Không biết cô nương này từ đâu đến, mặc quần áo thật kỳ lạ.” Phụ nữ trung niên vén một lọn tóc của Lý Tư Niệm lên, giọng trần đầy vẻ chán ghét nói: “Chưa bao giờ thấy một cô nương nào có mái tóc chỉ dài ngang vai, màu tóc này cũng hiếm thấy.”

“Đến từ đâu không quan trọng, lớn lên xinh đẹp là không thành vấn đề?”

“Cũng đúng, cô nương này đẹp hơn Linh Nữ đời trước rất nhiều.” Phụ nữ trung niên hiền từ nói thêm: “Nếu để nàng ta trở thành Linh Nữ, nhất định có thể phù hộ cho thôn của chúng ta, mưa thuận gió hoà.”

Bốn chữ “Mưa thuận gió hoà” giống như bốn cục đờm mắc kẹt trong cổ họng bà ta, ho khụ một phát liền có thể khiên nó văng ra ngoài.

Nghe được hai chữ “Linh Nữ” này, Lý Tư Niệm bị thuốc làm cho choáng váng cuối cùng thanh tỉnh lại một chút, nàng bắt đầu cố gắng nhớ lại hàng loạt chuyện kỳ

lạ đã xảy ra trước đây.

Nàng xuyên sách rồi, không phải hồn xuyên, mà là thân xuyên.

Một giây trước khi xuyên sách, nàng vẫn đang gõ bàn phím trong thư viện trường để complain về cốt truyện loạn xì ngầu của quyển tiểu thuyết《Chiêu Hồn》này. Quyển tiểu thuyết hơn tam trăm chương, có bảy trăm nhân vật nữ đều là nhân vật phụ, trải qua bao nhiêu bóng hồng như vậy mà nam chính vẫn một mình như cũ.

Tại sao lại không có bạn gái? Bởi vì nam chính quá thẳng.

Lý Tư Niệm rất để ý đến tuyến tình cảm khi đọc truyện nên nàng thực sự hối hận khi theo dõi quyển truyện nam tần này, ngay lập tức nàng liền mở khu bình luận ra nhiệt tình complain. Xong giây tiếp theo, khung cảnh xung quanh tự nhiên đảo lộn.

Giá sách đã không còn, chiếc điều hòa thổi khí lạnh cũng không còn nữa, nàng đã dịch chuyển đến một nghĩa địa, những nấm mộ lớn nhỏ đập thẳng vào mắt nàng như những viên đạn.