Chương 1: Xuyên qua

Lúc Trì Nam Tinh tỉnh lại, trước mắt anh là ngân hà rực rỡ.

Anh ngẩn ngơ trong chốc lát mới phát hiện chỗ không thích hợp, dường như đây không phải là thân thể của anh, anh nhớ rõ mình liên tục thức đêm tăng ca, lúc đang ăn mì ăn liền trái tim đột nhiên đau nhức, ngã trên mặt đất.

Trì Nam Tinh lạnh mặt sờ sờ ngực, sau đó sửng sốt.

Cơ ngực rất lớn.

Anh híp mắt, không kìm lòng được xoa xoa thêm vài cái, xúc cảm cũng rất tốt.

Trì Nam Tinh bán tín bán nghi nhảy xuống giường, sàn nhà màu bạc trong phòng sáng đến chói mắt, toàn bộ phòng ngủ trống trải vô cùng, vật trang trí duy nhất chính là cửa sổ hình cung xinh đẹp trên đỉnh đầu.

Xuyên qua nó có thể hình thấy cấu trúc khổng lồ của hàng ngàn ngôi sao, khí và bụi, giống như một dòng sông rực rỡ chảy trong vũ trụ tối tăm.

Đing.

Dường như phát hiện chủ nhân đã tỉnh lại.

Đèn trong phòng ngủ từng chiếc từng chiếc sáng lên, vách tường đối diện với Trì Nam Tinh không còn là màu bạc mà đã biến thành ngăn tủ màu trắng, còn có một chiếc gương sát đất cực lớn.

Trong gương.

Một người đàn ông cao gầy có tóc bạc mắt xanh đang kinh ngạc nhìn qua, đường nét khuôn mặt của anh rất thanh tú, ngũ quan tinh tế có vẻ lạnh nhạt, làn da trắng như sứ.

Anh mặc áo liền thân màu bạc, bao bọc dáng người giống như tượng điêu khắc Hy Lạp cổ của anh.

Lạnh lùng cao quý, mang vẻ đẹp trầm mặc.

Anh hơi nghiêng đầu, người đàn ông trong gương cũng nghiêng đầu, nghi hoặc vuốt ve thân thể của mình.

Trì Nam Tinh đang nghiên cứu bộ quần áo kỳ dị kia, gương lại bất ngờ dao động, vang lên tiếng nhắc nhở.

"Ngài có khách, có nghe rõ không?"

Khách? Khách nào? Có lẽ anh vừa xuyên không rồi, nhưng vì sao không có dẫn dắt người mới, thứ này không có phím ấn không có cảm ứng, làm sao nghe?

“Đón... vào đi?” Trì Nam Tinh thử hỏi.

Mặt gương như sóng biển dao động, cảnh tượng được phản chiếu tiếp theo hình như là cửa phòng.

Đứng trước cửa là một chiến sĩ cao lớn mặc áo giáp xương bên ngoài.

Mũ bảo hiểm được hắn tháo xuống, kẹp ở dưới cánh tay.

Hắn mặc áo giáp hợp kim màu đen, kim loại lạnh như băng dán chặt vào đường cong thân thể của hắn, đường cong cơ bắp của hắn rắn rỏi, tràn ngập sức mạnh.

Một đầu tóc ngắn màu đen kia được cạo thành một số hình học, ngũ quan nổi bật khiến người ta nhìn một lần lập tức khó quên, mang theo một chút gấp gáp xen lẫn lửa giận.

Dường như hắn chờ không kiên nhẫn, giơ cánh tay lên lần nữa, nắm đấm hung hăng nện vào vách tường, khởi động một màn khói trắng.

Đôi mắt đen sáng ngời kia tràn ngập lửa giận và sốt ruột.

“Ba Tắc Tạp, tôi biết cậu ở trong đó."

Ba Tắc Tạp?

Trì Nam Tinh nhìn chiến sĩ dùng một quyền có thể đánh chết tám người kia, theo bản năng lùi về phía sau một bước.

[Kiểm tra tiếp nhận nội dung cốt truyện, đang tiến hành kết nối—]

[Trói buộc nhân vật phản diện—]

[Truyền ký ức—]

Đầu của Trì Nam Tinh đau như búa bổ, anh ý thức được bản thân đột tử khi đang công tác, bị hệ thống xuyên nhanh trói buộc đưa vào bên trong một quyển sách, sắm vai nhân vật phản diện.

Đây là một thế giới giữa các vì sao.

Chiến tranh liên tiếp nổ ra, thế giới của con người vì ngăn cản trùng tộc xâm lược, gần như toàn dân đều trở thành chiến sĩ, nhân vật chính Địch Tư sinh ra trong một gia đình bình thường, cả nhà chết trong khói lửa, hắn lập chí tiêu diệt trùng tộc, gia nhập binh đoàn, một đường vượt qua chướng ngại thi đậu trường quân đội Lãnh Phỉ Thúy.

Ở chỗ này, Địch Tư gặp chiến hữu cùng chung chí hướng, cũng gặp nhân vật phản diện quý tộc ngược đãi hắn cả đời.

Ba Tắc Tạp.

Người này có tính cách khác với Địch Tư, xuyên suốt toàn văn, anh tận sức gây rắc rối cho Địch Tư, nội tâm kỳ vọng trùng tộc thống trị nhân loại, gϊếŧ sạch người thân và bạn bè của nhân vật chính, là một tên biếи ŧɦái thích hủy hoại mọi thứ.

[Bạn là Ba Tắc Tạp.]

Nhiệm vụ của bạn: Xúc phạm và ngược đãi Địch Tư.

Không đợi Trì Nam Tinh kịp phản ứng, phiến gương kia dao động trong chốc lát, giống như động yêu trong Tây Du Ký vậy, chậm rãi biến mất, thả một tên chiến sĩ khủng bố vào trong.

[Địch Tư.]

Bộ giáp của Địch Tư giẫm lên sàn nhà màu bạc, phát ra tiếng ma sát răng rắc, Trì Nam Tinh ngửi được một mùi thuốc súng nồng nặc.

Trong gương phản chiếu một người đàn ông rất cao lớn đang đi vào phòng, càng ngày càng thêm áp đảo, ánh mắt hắn như chim ưng, từ trên cao nhìn xuống tập trung vào chủ nhân của căn phòng.

Chờ đã, kịch bản bây giờ là gì?

Chỉ là vừa nghĩ, một đoạn ký ức đã xông lên đầu.

Đây là lần đầu tiên trường quân sự Lãnh Phỉ Thúy thực chiến ngoài trời, đoàn nhân vật chính lại gặp phải trùng tộc siêu cấp trên tinh cầu.

Nhưng cơ giáp của tân binh căn bản không đủ để ứng phó với đám giặc kia, trên chiến hạm của cả tiểu đội chỉ có cơ giáp của một người không phải giáp di động mới có năng lực chiến đấu.

Người duy nhất này chính là Ba Tắc Tạp.

Địch Tư không có nhiều thời gian suy nghĩ, đây là biện pháp duy nhất cứu sống đồng đội, cho nên cho dù sẽ phải chịu khổ sở khó có thể tưởng tượng hắn cũng tới.

Trong nội dung cốt truyện, Ba Tắc Tạp luôn cảm thấy hứng thú với năng lực của Địch Tư, đồng ý cho mượn cơ giáp, nhưng anh cũng đưa ra điều kiện.

Anh muốn quan sát nội tạng sống của Địch Tư.

Địch Tư khϊếp sợ trước yêu cầu của Ba Tắc Tạp, nhưng vì đồng đội trên tinh cầu, hắn vẫn trầm mặc cởi bộ giáp xương bên ngoài xuống.

Để người đàn ông khủng bố kia dùng dao mổ mở khoang bụng của hắn ra từng chút một, đồng thời mời hắn cùng quan sát ở trước gương.

[Khung cảnh quá đáng sợ.]

Trì Nam Tinh: Mẹ nó quá biếи ŧɦái!

Nhìn nội tạng cái gì cơ chứ?

Không bằng bây giờ cắn lưỡi tự sát đi.

“Tôi đồng ý với yêu cầu của cậu.”

Giọng người đàn ông trầm thấp có lực.

Lúc này Trì Nam Tinh mới ngước mắt nhìn hắn.