Chương 41: Chồng nhỏ của Alpha đại nhân (11)

Ngoài việc đi vệ sinh và ăn uống, cậu không thể rời khỏi giường.

Bạch Ngọc cảm thấy bản thân gần như kiệt sức hoàn toàn. Cậu thậm chí không đi được nữa.

Cuối cùng thậm chí ăn cơm cũng phải vai ác ẵm cậu đi.

Và cậu như một người tàn tật, luôn tựa vào ngực vai ác.

[Đinh! - Độ thân thiện của mục tiêu +50, hiện tại 60 độ]

Bạch Ngọc gật đầu.

Rất tốt.

Những ngày này cuối cùng cũng không uổng phí, cậu sắp khóc rồi, cậu dễ dàng làm được sao?

7 ngày đấy!

Ai có thể chịu đựng 7 ngày 7 đêm chứ?

Đây không phải là muốn mạng người sao?

Bạch Ngọc vừa tự hỏi xong, cơ thể cậu lại nóng lên, chuyện gì thế? Không phải đã 7 ngày rồi sao?

Tại sao vẫn nóng như thế?

Bạch Ngọc ngước mắt nhìn Lệ Ngự Phong, đôi mắt cậu ướŧ áŧ, chỉ cần nhìn, đã cho người ta cảm giác rất dễ bị "bắt nạt". Lệ Ngự Phong cúi xuống hôn nhẹ môi Bạch Ngọc, rõ ràng cảm nhận được sự bất thường trong người cậu.

“Có vẻ bé yêu của tavẫn chưa thỏa mãn nhỉ? Chỉ có ta mới có thể thỏa mãn em thôi.”

Bạch Ngọc lắc đầu: "Không phải đâu, không phải đâu!"

Sau thêm một lần nữa, cậu hoàn toàn kiệt sức.

Cuối cùng kỳ phát tình cũng qua.

Bạch Ngọc chỉ cảm thán, còn sống thật may mắn...

Cậu liếc nhìn người đàn ông bên cạnh, tại sao cùng là người, cậu gần chết rồi, còn vai ác thì mỗi lần mạnh hơn. Và còn tỏ ra "Nếu không phải em không đủ sức, anh nhất định sẽ làm thêm vài lần nữa".

Bạch Ngọc nhắm mắt, cuộn trong lòng Lệ Ngự Phong say ngủ.

Thấy Bạch Ngọc ngủ say, ánh mắt Lệ Ngự Phong lập tức trở nên sắc bén, nhưng sau một lúc lại trở nên dịu dàng vì người trước mặt.

Đột nhiên trong lòng anh lo sợ mất mát.

Anh và Bạch Ngọc quen biết chưa lâu, nhưng từ lần đầu nhìn thấy cậu, dường như đã quen biết cậu rất lâu rồi vậy.

Không thể không ôm cậu vào lòng.

Lệ Ngự Phong cầm tay Bạch Ngọc đặt nhẹ lên môi mình, thì thầm:

“Đừng phản bội ta nhé, Bạch Ngọc.”

Sau khi Bạch Ngọc bước ra khỏi căn phòng này, tất cả mọi người đối xử với cậu đều cung kính bất thường.

Dĩ nhiên, không phải vì cậu là hôn thê của Lệ Ngự Phong, mà là vì cậu thật sự đã bị đánh dấu.

An Vũ tức giận đến mức mặt xanh mét.

Anh ta rõ ràng đã cảnh báo Lệ Ngự Phong, nhưng Lệ Ngự Phong vẫn không nghe lời.

Không những không gϊếŧ Bạch Ngọc, còn tự tay đánh dấu cậu.

Như vậy, tức là đã công khai thừa nhận thân phận của Bạch Ngọc trước mọi người.

Giờ Bạch Ngọc đã là hôn thê của Lệ Ngự Phong, chẳng mấy chốc danh hiệu Đại Thống soái phu nhân sẽ rơi vào tay một tên gián điệp.

Trong mắt An Vũ lóe lên tia căm hận, không thể như vậy!

“Ngự Phong!”

An Vũ vừa định nói gì đó, nhưng thấy Lệ Ngự Phong vẫy tay với mình.

“Khỏi nói nữa, ta tự có chủ kiến.”

An Vũ tức đến ngứa răng, không được, anh ta tuyệt đối không thể để Lệ Ngự Phong và Bạch Ngọc ở bên nhau!

“An quản gia, chúng ta chặn được một tin nhắn, là Bạch bá tước gửi cho Bạch Ngọc. Nội dung hỏi han tin tức mật của chúng ta. “

“Rất tốt, khỏi chặn, các ngươi cứ để nó gửi đến điện thoại của Bạch Ngọc.”

Khóe miệng An Vũ nở nụ cười lạnh lùng, không ngờ Bạch bá tước lại vội vàng đến thế. Ban đầu anh ta nghĩ Bạch bá tước ít nhất cũng phải đợi vài tháng mới có động thái, không ngờ giờ đã bắt đầu rồi.

An Vũ ném tin nhắn thẳng vào mặt Lệ Ngự Phong, trong mắt là nụ cười chiến thắng.

“Sao, ta nói đúng chưa, Ngài chắc chắn vẫn muốn cậu ta giữ lại à?”

Nhìn tin nhắn đó, đáy mắt Lệ Ngự Phong lập tức u ám.

Trái tim thoáng co rút, lạnh lùng nói:

“Em ấy sẽ không phản bội ta.”

Trong mắt Lệ Ngự Phong là hình ảnh Bạch Ngọc nói “Em thích anh”.

Bạch Ngọc như thế sẽ không phản bội mình!

“Có chắc không, chúng ta thử xem có được không? Ngài cố ý đặt máy tính của mình ở nơi Bạch Ngọc có thể tiếp cận, rồi sẽ biết cậu ta có phản bội ngài hay không?”

An Vũ lạnh lùng nhìn Lệ Ngự Phong, bây giờ sự thật đã rõ ràng đến thế, nhưng Lệ Ngự Phong vẫn không bỏ được thằng đĩ Bạch Ngọc đó!

Tuy nhiên không sao, sớm muộn gì Lệ Ngự Phong cũng sẽ tự mắt thấy Bạch Ngọc phản bội mình thế nào!

Bạch Ngọc nhìn tin nhắn trong điện thoại, đau đầu. Mấy ngày nay cậu say đắm, gần như quên mất vai trò của mình là một gián điệp.

Và cậu làm sao có thể phản bội vai ác được chứ?

“Mình có thể bỏ qua nó được không?”

[Không được, lúc đó nguyên chủ sẽ đồng ý với Bạch bá tước gửi đến, là vì em gái của nguyên chủ đang ở trong tay Bạch bá tước. Vì vậy ký chủ phải đảm bảo an toàn cho em gái của nguyên chủ.]

Bạch Ngọc gật đầu.

“Ừ, ta hiểu rồi.”

Chỉ cần lấy những tài liệu này thôi mà.

Bạch Ngọc suy nghĩ kỹ càng, lúc đó đưa cho ông ta bộ tài liệu giả mình đã sửa đổi, có lẽ có thể kéo dài thời gian tạm thời.