Chương 31: TG2 - Chồng nhỏ của Alpha đại nhân (1)

Bạch Ngọc nhíu mày, sợi dây siết chặt quá, cổ tay cậu đã bị cứa đỏ hai vết.

Hiện tại cậu nằm tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, giống như món thịt ngon chờ người thưởng thức, bị bất kỳ ai xâm phạm cũng đành chịu.

Không do dự, Bạch Ngọc dồn sức giật đứt dây trói tay. Trong tình huống không biết gì, cậu không cho phép mình ở thế yếu.

Tiếp đó là dây buộc chân. Dây này không siết chặt lắm, chỉ cần kéo mạnh là đứt.

Bạch Ngọc đang cảm thán cơ thể hiện tại tuy cũng yếu ớt nhưng vẫn tốt hơn thế giới trước rất nhiều.

Bỗng cánh cửa bên ngoài bị mở.

Một người đàn ông mập ú cầm máy ảnh kỹ thuật số từ ngoài bước vào. Anh ta hớn hở đặt máy ảnh lên giá ba chân. Rồi nói với Bạch Ngọc:

"Chàng trai xinh đẹp, chốc nữa ta sẽ dùng cái này ghi lại lần đầu của em, rồi gửi cho ngài Tổng tư lệnh xem hôn thê của mình trên giường như thế nào."

Tên đàn ông vừa nói vừa cởϊ qυầи áo, biểu cảm trên mặt càng lúc càng đồϊ ҍạϊ .

Đôi mắt Bạch Ngọc hẹp lại, thoáng chút khinh bỉ.

Nắm đấm cậu đã siết chặt. Loại rác rưởi này dù có mười tên cũng bị cậu đánh cho tìm răng.

Nhưng ngay lúc đó, một luồng áp lực kỳ lạ khiến cơ thể cậu mềm nhũn.

Đặc biệt đôi chân, mềm nhũn đến nỗi khó mà đứng dậy.

Chuyện gì vậy?

Tên đàn ông trước mặt trông bình thường, không có dấu hiệu gì của nguyên chủ, sao cơ thể cậu lại run lên, dường như có bản năng sợ hãi?

Bạch Ngọc nhíu mày, rõ ràng cậu chưa tiếp nhận cốt truyện, cũng chẳng quen biết gì tên này, không có chuyện cậu sợ vì ký ức còn sót lại.

Nhưng có một luồng áp lực vô hình bao trùm lấy cậu, khiến cả người mềm nhũn.

"Tiểu Mê Muội, chuyện gì vậy? Sao chân ta yếu thế?"

Bạch Ngọc hỏi trong đầu.

[Bởi vì ký chủ hiện giờ là một Omega yếu ớt. Đương nhiên sẽ có phản ứng tự nhiên khi đối mặt với Alpha chứ.]

"Omega?"

[Trong thế giới ABO, có 3 nhóm người: Alpha có sức mạnh tuyệt đối, Beta ở mức trung bình, và Omega ở thế yếu.

Alpha có khí tốc mạnh có thể ảnh hưởng nhóm khác, đặc biệt omega, khi đối mặt Alpha sẽ có phản ứng khϊếp sợ vâng lời. ]

Bạch Ngọc nghe mà mù mờ, nhưng hiện tại rõ ràng không phải lúc hỏi han.

Thấy tên đàn ông tiến lại gần, chắc luồng áp lực kia chính là pheromone tên này tỏa ra đang ảnh hưởng đến cậu.

Bạch Ngọc lấy lại bình tĩnh, vừa rồi còn tưởng cơ thể này không quá yếu, giờ mới phát hiện mình nghĩ quá đơn giản.

Là Omega, cơ thể cậu thật sự yếu ớt kinh khủng!

Thấy tên đàn ông càng lúc càng đến gần, trong lòng Bạch Ngọc dâng lên cảm giác ghê tởm, cậu cố kiểm soát bản thân, không để pheromone ảnh hưởng.

Siết chặt nắm đấm, đánh thẳng vào người gã.

Tuy nhiên cơ thể cậu quá mềm nhũn, cú đánh hết sức lực cũng chỉ làm gã ngã xuống đất.

Không có quần áo, Bạch Ngọc vội lấy tấm ga giường quấn người.

Cậu chạy ra cửa nhưng nghe giọng Tiểu Mê Muội:

[Ký chủ, cửa có đầy vệ sĩ, không thể thoát qua đó.]

Bạch Ngọc nhíu mày, nhìn ra cửa sổ.

May là tầng hai cao không quá, nhảy xuống không sao.

-

Không ngờ chàng trai xinh đẹp trên giường lại cởi trói, đánh ngất mình rồi nhảy cửa sổ trốn thoát, tên đàn ông tức giận khôn xiết.

Gã giải phóng mạnh mẽ pheromone, định khống chế Bạch Ngọc nhưng không ngờ cậu nhảy ra ngoài cửa sổ.

Tên đàn ông hoảng hốt.

Chàng trai đó là hôn thê của nhân vật quan trọng, nếu có chuyện gì thì gã sẽ chết.

Không kịp đau, gã lết ra cửa sổ, may mắn không thấy chàng trai ngã gãy chân, mà nhanh nhẹn chạy đi ngay sau khi rơi xuống.

Tên đàn ông nghiến răng, ban đầu gã chỉ nhận tiền làm việc, muốn hãm hại cậu, không ngờ để cho cậu trốn thoát.

Gã gấp rút mở cửa phòng, hét lên:

“Thằng nhóc họ Bạch nhảy cửa sổ trốn rồi, bằng mọi giá phải bắt lại!”

-

Do bị ảnh hưởng bởi pheromone nên đôi chân Bạch Ngọc vẫn mềm nhũn, thấy đám vệ sĩ sau lưng càng lúc càng gần.

Bạch Ngọc không suy nghĩ, mở cửa xe gần nhất nhảy vào trốn.

Bạch Ngọc lo lắng đóng cửa lại, nói với người trong xe:

“Xin lỗi, tôi chỉ muốn trốn ở đây một lúc.”

Nói xong, Bạch Ngọc quay đầu, đối diện với đôi mắt lạnh lùng.

Đôi mắt đã hẹp lại, nhìn thẳng vào cậu, đầy sát khí.

Một luồng áp lực mạnh mẽ bao trùm lấy Bạch Ngọc.

Người đàn ông không tiếc tỏa ra pheromone của mình.

So với tên đàn ông lúc nãy, pheromone người này mạnh gấp ngàn lần.

Cơ thể Bạch Ngọc mềm nhũn, mồ hôi túa ra, thở gấp gáp.

Thân thể trắng nõn quấn trong tấm ga, do vừa chạy nên đỏ bừng, giờ càng đỏ hơn.

Đôi môi hồng hào khẽ mở, thở dốc.

Bạch Ngọc kinh ngạc nhìn người đàn ông.

Anh ta là ai?

Sao lại giống hệt vai ác thế giới trước đến thế?

Liệu có phải...?

Giọng Tiểu Mê Muội vang lên.

[Tìm thấy mục tiêu, hảo cảm hiện tại của mục tiêu là 0 điểm.]

Quả thật như vậy!

Bạch Ngọc nghe giọng nói không kìm được cười. Khuôn mặt trắng mịn thoáng lên nốt ruồi nhỏ dễ thương.

Nhưng Bạch Ngọc đang mừng thì nghe giọng đàn ông lạnh lùng vang lên.

"Cút ra ngoài!"

Bạch Ngọc hơi đông cứng, sao hung dữ thế?

"Không chịu!"

Bạch Ngọc nhìn anh ta hung tợn.

Tựa như đã có can đảm, cậu kéo cổ áo người đàn ông, dưới ánh mắt kinh ngạc của anh, áp môi mình lên môi anh!