Chương 12

Thời Hồng An âm thầm đánh giá thiếu nữ trước mặt mình, cô chỉ mặc một cái váy trắng bình thường, tóc dài chấm eo, khuôn mặt sạch sẽ, chỉ có điều làn da không được đẹp lắm, thậm chí còn hơi sạm đen.

Đáy mắt ông ta hiện lên vẻ thất vọng: “Con…chính là Kiều Kiều à? Bố chính là bố của con.”

Nếu là Thời Kiều của trước kia chắc chắn sẽ không thể nào phát hiện được vẻ thất vọng của Thời Hồng An, nhưng hiện tại chỉ số thất vọng đang tỏa sáng trên đầu ông ta, cô không muốn biết cũng không được.

Cô nhẹ nhàng gật đầu một cái, trên mặt vô cảm: “Xin chào.”

Cô không gọi ba, cũng không sà vào làm nũng giống như Thời Yên Nhiễm.

Chỉ là một lời chào hỏi lịch sự thôi.

Cô vừa thốt ra câu này, trong phòng khách lại tiếp tục yên tĩnh.

Thời Yên Nhiễm đột nhiên ‘A’ một tiếng, che miệng nói: “Bố, vừa nãy còn thấy trong vali chỉ có quà của một mình con thôi, có phải bố quên mua cho em gái rồi không?”

Thời Hồng An khó xử nói: “…Lần này bố về hơi vội, đúng là đã quên mất. Xin lỗi Kiều Kiều, lần sau sẽ bù cho con nhé.”

Thời Kiều nhún vai nói: “Không sao đâu.”

Kiếp trước bố mẹ cô cũng là thương nhân thành đạt, cơ bản là về mặt vật chất cô chưa từng thiếu thốn thứ gì.

Vả lại trong thâm tâm, cô cũng chưa từng coi hai vợ chồng nhà này là cha mẹ ruột, cho nên bọn họ có đối xử tốt với cô hay không cũng chẳng quan trọng, dù sao Thời Kiều cũng không quan tâm.

Nhưng trong mắt Thời Yên Nhiễm cô chỉ đang miễn cưỡng cười, trong lòng cũng không còn khó chịu như trước: “Em gái, em đừng trách bố, nếu em thích những cái này chị chia cho em một nửa nhé, có được không?”

Thời Kiều đến nhìn cô ta cũng lười, cô tìm một chỗ trên ghế ngồi xuống, hoàn toàn xem Thời Yên Nhiễm như không khí.

Thời Yên Nhiễm đứng trong phòng khách, mặt lúc đỏ lúc trắng.

Bầu không khí thật sự rất thiếu tự nhiên.

**

Đến giờ ăn cơm, dì Lâm bày biện những món đã nấu lên bàn.

Đúng lúc này, Ấn Nguyệt trở về.

Thời Ấn Nguyệt là mẹ ruột của Thời Yên Nhiễm, cũng chính là người đánh tráo thân phận ném nguyên chủ xuống trấn nhỏ.

Trong nguyên tác Cưng chiều thiên kim giả của nhà giàu, thứ Thời Kiều ghét nhất không phải là thái độ lạnh lùng của bố mẹ, mà là bà cô ích kỷ Thời Ấn Nguyệt này.

Cho nên vào thời điểm nhìn thấy Thời Ấn Nguyệt, lần đầu tiên trên gương mặt cô thể hiện ra biểu cảm chán ghét.

Đứng sau lưng Thời Ấn Nguyệt còn có một chàng trai cao chừng một mét tám.

Thiếu niên mặc áo phông trắng quần jean, tuy cách ăn mặc đơn giản thoải mái nhưng không hề làm giảm đi khí chất mà còn khiến cậu ta trông khôi ngô tuấn tú hơn.

Lúc Thời Kiều thấy cậu ta thì hơi ngẩn người, nhưng rất nhanh cô đã biết được thân phận cậu ta thông qua màn hình trên đỉnh đầu.

Mạnh Tử Dư.

Con trai trưởng nhà họ Mạnh, vị hôn phu của Thời Yên Nhiễm.

Đáng tiếc thay, ở trong Cưng chiều thiên kim giả của nhà giàu cậu ta không phải là nam chính mà cũng chỉ là nhân vật tốt thí giống như nguyên chủ thôi.

Nói đến đây, so với nguyên chủ thì Mạnh Tử Dư còn đáng thương hơn rất nhiều, đến cuối cùng tất cả mọi người đều biết cậu ta bị vai chính cắm cho mấy cái sừng trên đầu mọc nguyên thảo xanh biếc.

Nghĩ tới đây, ánh mắt Thời Kiều có chút thương cảm nhìn Mạnh Tử Dư.

Vừa khéo, Mạnh Tử Dư cũng nhìn qua hướng cô, lúc ánh mắt hai người chạm nhau, cậu ta có hơi ngây ngẩn.

Có phải cậu ta nhìn lầm rồi không?

Mới vừa nãy, ánh mắt Thời Kiều nhìn mình có chút… thương hại?

Cậu ta đường đường là thiếu gia nhà họ Mạnh, xuất thân danh môn, thành tích lại xuất sắc, cô gái lớn lên từ nhỏ ở nông thôn này có quyền gì nhìn cậu ta như vậy chứ?

Cô…chắc không phải muốn dùng thủ đoạn cũ rích này hấp dẫn sự chú ý của cậu ta chứ?

Chắc chắn là như vậy!

Đúng là buồn nôn!

Nghĩ tới đây, Mạnh Tử Dư cảm thấy bản thân mình đã chạm một tay vào sự thật.

Chuyện hai đứa bé bị đánh tráo thật ra nhà họ Mạnh cũng biết.

Giấy không gói được lửa, chuyện này cuối cùng cũng sẽ không có cách nào giấu được nữa, vậy nên nhà họ Thời cũng không ngu, đầu tiên là thẳng thắn nói sự thật với nhà họ Mạnh trước.

Hiện tại nhà họ Mục một tay che trời, nếu nhà họ Mạnh và nhà họ Thời muốn vượt qua cây đại thụ lớn này nhất định phải liên thủ hợp tác với nhau.

Cộng thêm chuyện nhà họ Thời đã đền bù một khoản bồi thường. Vả lại còn chắc như đinh đóng cột sẽ không bao giờ để lộ chuyện thân phận thật sự của Thời Yên Nhiễm ra ngoài cho nên lúc nhà họ Thời xảy ra bê bối lớn như vậy nhà họ Mạnh cũng không chấm dứt hợp tác, mà còn thừa nhận hôn ước giữa hai nhà.

Theo Mạnh Tử Dư, dù gì cậu ta với Thời Yên Nhiễm cũng là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, đoạn tình cảm này không thể chỉ vì một con nhỏ nhà quê mà rạn nứt được.

Huống chi đối với mắt thẩm mỹ của Mạnh Tử Dư… con nhỏ nhà quê này đúng là siêu phẩm xấu!

Da thì đen sạm, tóc hơi vàng còn thư thớt, dáng người cao khều như cây trúc, đúng là không có một chỗ nào nhìn vừa mắt!

Nếu Thời Kiều đúng là thiên kim thật thì sao chứ?

Loại con gái như thế cho cậu ta cũng không thèm!

Mẫu con gái lý tưởng của Mạnh Tử Dư ít ra phải giống như Thời Yên Nhiễm. Dáng dấp xinh đẹp, tính cách hiền lành dễ thương, đây mới chính là đối tượng cậu ta muốn chung sống cả đời!

Thiên kim thật này muốn nhân cơ hội để hấp dẫn sự chú ý của hắn á? Đúng là không biết trời cao đất dày.