Chương 7

“Cô làm tôi thành ra như này, chắc không ngây thơ cho rằng tôi mắng cô vài câu là sẽ cho qua chứ hả?”

Tôi chỉ vào bộ váy cưới trên người, “Cô có thấy bộ váy này không? Là hàng đặt may riêng đấy, không đắt, chỉ mấy chục nghìn tệ thôi.”

Tôi ngẩng đầu nhìn đám anh em tốt của Ngụy Lâm, “Tất cả những người xịt tuyết lên người tôi ngày hôm nay, phải bồi thường toàn bộ tổn thất cho tôi, không được thiếu một ai.”

Nghe tôi nói vậy, bọn họ đều bày ra vẻ mặt khó coi, tức giận mắng tôi nhỏ nhen.

Tôi không quan tâm.

Dù sao toàn bộ quá trình cũng đã được quay phim lại, dù có phải kiện họ ra tòa, tôi cũng sẽ bắt họ nôn ra tiền bồi thường.

Có lẽ lời tôi nói đã khiến Ngụy Lâm thấy mất mặt.

Anh ta tức giận: “Được thôi, Tống Vãn, cô muốn hủy bỏ hôn lễ chứ gì? Được, vậy thì cô phải trả hết tiền sính lễ và quà gặp mặt cho tôi, còn phải bồi thường tổn thất cho nhà tôi nữa.”

Tôi chưa kịp đáp lại, mẹ tôi đã nói: “Khoản nào phải trả lại thì tất nhiên nên trả rồi. Lát nữa hai nhà liệt kê ra, tính toán một lần cho hết nợ.”

Ngụy Lâm không nói gì nữa, vì anh ta lại phải ăn một cái tát từ mẹ Ngụy.

Mẹ tôi là người theo chủ nghĩa hành động.

Vừa về đến nhà, bà đã ôm máy tính cùng tất tần tật các hóa đơn, biên lai thu tiền, bắt đầu công tác liệt kê.

Còn tôi thì đã tìm được hóa đơn thanh toán cho chiếc váy cưới đặt may riêng của tôi.

Sau đó, tôi lập nhóm chat, add những người tham gia vào vụ “náo hôn” đó vào nhóm. Đám người này đều đã từng tham gia vào tiệc sinh nhật của Ngụy Lâm, hôm đó họ đã chủ động kết bạn Wechat với tôi, việc này cũng giúp tôi đỡ tốn công hơn.

Tôi gửi vào nhóm hóa đơn thanh toán cùng nhiều loại chứng từ khác. Thậm chí, vì sợ họ sẽ cãi qua cãi lại, nên tôi còn “chu đáo” giúp họ tính toán số tiền bồi thường ứng với mỗi người.

Tôi đã lưu lại các video quay cảnh “náo hôn”, đồng thời cũng chuẩn bị nhiều bản sao lưu để đề phòng.

Quả đúng như tôi dự liệu, không ai trong số bọn họ muốn đền tiền.

Sau khi tôi đề cập đến yêu cầu bồi thường, lần lượt từng người rời khỏi nhóm chat.

Kể cả Trần Á.

Nhưng không sao, trong số đám chị em làm phù dâu cho tôi hôm đó, có một người là luật sư.

Tôi gửi cho cô ấy số bằng chứng tôi có, sau đó gọi điện cho cô ấy.

“Yêu cầu của tao đơn giản lắm, tao muốn đám người đó bồi thường tổn thất.”