Chương 4

6,

Tôi tùy ý cột tóc đuôi ngựa rồi đi xuống lầu.

Khi xuống dưới, tôi thấy một chiếc Fer.ra.ri đỏ tươi đỗ dưới kí túc xá nữ, trong xe là một nam sinh mặc áo sơ mi trắng đang ngồi.

Các cô gái đều đang nhìn chàng trai trong xe với vẻ mặt mê đắm.

Tôi không ngờ Lâm Uyên sẽ đến gặp tôi bằng chiếc xe sang trọng này.

Cha mẹ tôi đã dặn là phải giữ gín bí mật, nên tôi giả vờ không nhìn thấy anh ấy, muốn lẻn đi.

Kết quả là khi anh ấy nhìn thấy tôi, liền kéo tôi đến gần, cười đùa cợt nhả nói: “Sao thế? xe anh lớn như thế mà em không nhìn thấy à?”

Tôi đành lên tiếng “Anh.”

Anh xoa đầu tôi: “Em bị sao thế, tóc cũng không buộc tử tế, lôi thôi lếch thếch.”

Tôi dường như cảm nhận được ánh mắt của các nữ sinh khác đều đổ dồn về tôi, chỉ đành nhanh chóng lên xe rồi bảo anh lái xe đi.

Đúng thế, anh đẹp trai này là anh trai Lâm Uyên của tôi.

Tôi ngồi ở ghế phụ và nói: “Anh ơi, lần sau anh đừng lái xe bắt mắt như vậy nữa nhé.”

Lâm Uyên nói với vẻ mặt ủy khuất: “Anh không có xe nào không bắt mắt cả.”

Không cãi được.

Nhắc mới nhớ, lâu lắm rồi chúng tôi không gặp nhau. Anh ấy vừa trở về từ nước ngoài với tư cách là sinh viên trao đổi để tiếp tục việc học.

Anh dẫn tôi đi ăn ngoài trường, tôi giấu đi chuyện bạn trai cũ tra nam và chỉ kể về chuyện bạn cùng phòng trà xanh cho anh ấy nghe.

Anh cau mày: “Dám khi dễ em gái anh như vậy, có muốn anh dạy dỗ cô ta cho em không?”

Tôi cắn ống hút cười hehehe “Chỉ là tiểu trà xanh thôi không cần nhờ đến Lâm Uyên đại sư!!”

“Chuyện quản lý dự án, hôm khác anh nói với mẹ, không cần lo.”

Thật ra tôi chỉ hơi tự cao tự đại chút xíu thôi, không như cha mẹ tôi, không tin cứ đợi xem…

“Vẫn là em gái của anh rộng lượng.” Anh cười tủm tỉm véo mặt tôi, anh tôi là người bên ngoài lạnh lùng bên trong thân thiết á ~

Anh trai tôi chính là muội khống.

Khi đó, tôi không biết rằng, tôi với anh trai ở bên ngoài bị người tâm cơ chụp lại.

7,

Khi trở lại kí túc xá, tôi cảm nhận được ánh mắt mọi người nhìn tôi thay đổi rồi.

Tôi cũng chẳng thèm để ý, đi lấy nước rửa mặt để chuẩn bị nghỉ ngơi.

Trương Vũ Nam gửi cho tôi một tin nhắn.

Tôi nhớ là anh ta đã chặn tôi rồi, sao lại còn thêm lại vậy?

“Lý Tiên Ngư, cô thật lợi hại, vừa chia tay tôi đã yêu người khác. Vậy là cô đã dan díu với anh ta khi ở bên tôi?”

Tôi hoàn toàn cạn cmn lời.

Chắc là do người vô sỉ đều nghĩ ai cũng vô sỉ như mình đi.

Thấy tôi không trả lời, anh ta lại tiếp tục làm phiền tôi.

“Mới đầu tôi còn có một chút áy náy, hiện giờ thì đã hết sạch, cô lợi hại thật.”

“Cảm giác thế nào khi ngồi trên chiếc Fe.rra.ri?”

Trương Vũ Nam trước kia không phải người như vậy, sao sau khi ở bên Lâm Tiểu Bắc anh ta lại trở thành một người như vậy??

Tôi vuốt qua, chặn anh ta, thế giới lại trở nên an tĩnh.

Bạn cùng phòng của tôi, Vương Nhã Lị, lâu rồi không nói chuyện với tôi, đột nhiên hỏi: “Tiên Ngư, người ngồi trên chiếc Fe.rra.ri hôm nay là ai thế?”

Có cần thiết phải nói với cậu không?

Tôi nhìn ra rằng La Quyên và Vương Nhã Lị đang nghiêng về phía tôi, tôi liền có ý xấu.

“Chủ tịch hội học sinh của chúng ta, các cậu không biết sao? Cũng đúng, anh ấy vẫn luôn ở nước ngoài, hôm kia mới về nước.”

Vương Nhã Lị lại nói tiếp: “Anh ấy thật giống nam chính bước ra từ trong truyện.”

Cũng đúng, anh trai tôi như vậy không ai có thể cầm lòng được.

Tôi khẽ “Ừ”

“Anh ấy là bạn trai mới của cậu?”

“Cái này không thể nói.”

Tôi xoay người ngủ, nghe thấy Lâm Tiểu Bắc “hừ” một tiếng.

Bây giờ chắc chắn cô ấy rất không cam lòng, vừa cướp được tra nam Trương Vũ Nam, mà anh ta lại không thể so được với một ngón chân của anh trai tôi.

Có lẽ cô ấy đang phát điên vì ghen tị hahaa!

8,

Đúng là tôi đánh giá thấp Lâm Tiểu Bắc, cô ấy có gan tham gia cả hội sinh viên.

Đương nhiên không phải cứ muốn là được, nhất định là cô ấy đã mua chuộc giáo viên nào đó, tìm được một vị trí trong hội sinh viên.

Anh trai tôi kể với tôi rằng, sau khi gia nhập hội sinh viên, cô ấy lại tung ra chiêu cũ, “vô tình” để lộ tài khoản nổi tiếng của mình.

Cô ấy nghĩ rằng cô ấy sẽ lại được tâng bốc.

Nhưng anh trai tôi nói rằng, trong nhóm làm việc, đừng gửi lung tung.

Và đuổi cô ấy ra ngoài.

Không biết cô ấy có cảm thấy ủy khuất hay mất mặt không?

Sau đó cô ấy quay đầu lại xin Wechat của anh trai tôi.

Anh trai tôi trước giờ không để ý mấy cái này, nhưng nghĩ lại vì cô ấy bắt nạt em gái mình, vì vậy anh ấy đã chấp nhận xem cô ấy còn giở trò gì được.

Lâm Tiểu Bắc gửi cho anh tôi voice chat bằng giọng loli của mình, nói rằng cô ta là người mới chưa hiểu quy tắc blabla.

Anh trai tôi nói rằng anh ấy không nghe voice chat.

Lâm Tiểu Bắc lập tức gửi một icon dễ thương, long trọng xin lỗi anh trai tôi.

Anh trai tôi chụp màn hình gửi cho tôi xem.

Tôi đoán đúng rồi, một cô gái hư vinh như Lâm Tiểu Bắc chắc chắn sẽ có ý đồ xấu với anh trai tôi.

Tôi bảo anh không cần để ý đến cô ấy, dù sao anh cũng rất bận, không có thời gian tiếp loại người này.

Lâm Tiểu Bắc thấy anh trai tôi phớt lờ cô ta, cô ta liền cùng Trương Vũ Nam ra vào có đôi, có đôi khi cả đêm không về ngủ.

Nhưng như vậy rất tốt, lỗ tai được yên tĩnh nhiều.

Vốn tưởng rằng cô ấy rửa tay gác kiếm rồi, thẳng cho đến khi cô ấy làm chuyện đυ.ng đến điểm mấu chốt của tôi.