Tiểu trợ lý được uy mãnh tiên sinh bế trở về địa điểm tập hợp của buổi xem mắt.
Bỏ lỡ khu tham quan và cắm trại trên núi, tối nay tiểu trợ lý phải ở trên du thuyền này ngắm cảnh đêm tận hưởng hết một ngày tươi đẹp mới được.
Tiểu trợ lý ngồi trên ghế sofa, nhìn chiếc giường đơn size lớn của mình chỉ biết thở dài.
Cái người kia không ở bên cạnh cậu, giường một người mà lớn như vậy để làm gì chớ.
Nhưng rất nhanh cửa phòng của tiểu trợ lý đã bị gõ vang.
Tiểu trợ lý nhảy lò cò ra mở cửa, nhảy đến đỏ bừng cả mặt.
"Ai vậy? Có chuyện gì...... Anh Hảo, sao anh lại ở đây."
Uy mãnh tiên sinh đẩy vali nhỏ của mình bước vào.
"Chân cậu vẫn chưa dùng sức được đúng không, vậy mấy ngày này tôi sẽ phụ trách trông chừng cậu." Hảo Vệ Manh cười tươi rói, "Cậu yên tâm, tôi sẽ không giành giường với cậu đâu, dùng tạm ghế sofa là được."
Như vậy sao mà được chớ! Em chính là muốn được chen chúc trên giường với anh mà!
Tiểu trợ lý tức giận.