Chương 17

Sữa dưỡng thể của em bé thơm mùi sữa.

Bây giờ Hảo Vệ Manh mới phát hiện ra.

Hắn tắm rửa xong bước ra khỏi phòng tắm đã phát hiện cả căn phòng đều ngập tràn mùi sữa rồi.

Chỉ có tiểu trợ lý là ngây thơ không biết gì, vẫn đang tỉ mỉ cẩn thận từng chút một thoa sữa dưỡng thể lên bắp chân nhỏ của mình.

Quần áo ngủ uy mãnh tiên sinh đưa cho cậu có hơi bị lớn, rộng rãi thoải mái, tiểu trợ lý kéo một cái là đã có thể đến cả bắp đùi.

“Chân của cậu sao lại giống con gái nhà người ta vậy?”

Đó đương nhiên là do ngày nào em cũng bảo dưỡng, cách 3 ngày cạo lông một lần rồi!

Trong lòng tiểu trợ lý gào thét trong lòng, nhưng dù sao thì cũng phải giả bộ cao sang giải thích.

“Có lẽ do thể chất ấy mà, tôi cũng không rõ lắm.”

“À………. Cũng đúng.” Uy mãnh tiên sinh không nói có tin hay không, đánh giá cậu mấy vòng đã quay người đi ôm mền.

“Nhà tôi chỉ có một cái giường thôi, một lát cậu cứ ngủ ở đây đi, tôi ra phòng khách trải nệm……”

“Ả!”

Tiểu trợ lý la lên, dọa uy mãnh tiên sinh nhảy dựng.

“Chuyện gì?”

Em xức thơm như vậy là để anh ngủ dưới đất sao! Tiểu trợ lý không nhịn được điên cuồng la hét trong lòng!

“Tôi……” Tiểu trợ lý cắn răng, “Tối tôi phải đi tiểu đêm, nếu như anh ngủ ngoài phòng khách, tôi sợ mình đứng dậy không được.”

“Cậu kêu tôi một tiếng……” Uy mãnh tiên sinh nói được một nửa, nhướng nhướng mày, “Tôi ngủ khá sâu, có thể cậu sẽ không gọi tôi dậy được, nếu như cậu không để ý, chúng ta chen chút tạm một đêm cũng được.”

Chen chút một chút, để ông đây xem xem tiểu hồ ly nhà cậu muốn giở chiêu trò gì.

Chẳng lẽ muốn liên hợp với mình để đào chân tường nhà Nghiêu Nhị Cẩu*?

*: aka Kha Mộng Nghiêu, thụ trong “Tiểu mỹ nhân và chồng trước của cậu ấy.”

Ngài trợ lý đây, đúng là ngây thơ quá đi mà.