Chương 38: Chạy trốn
Trong lòng Đại Thiên hiện tại chỉ nghĩ tới chạy thật nhanh khỏi nơi này. Nhưng khi nhìn đến những Quả Trong Suốt treo lơ lửng đầy những tán cây kia, nếu để lại cho bọn Ma Thú này hưởng dụng thì quả thật vô cùng đáng tiếc.
Dù sao Quả trên cây cũng rất nhiều, ít nhất vài trăm quả, Đại Thiên dứt khoát hái thêm vài chục quả nữa, xem như là hoàn thành nhiệm vụ Viêm Hổ giao, đồng thời dùng những thứ này để lúc trốn chạy, Viêm Hổ có thể ra tay giúp chút sức.
Nhưng chuyện khó khăn lại ập đến, số lượng quả quá nhiều khiến Đại Thiên không biết phải làm sao mang đi, hiện tại thân thể hắn không mặc bất kỳ một thứ gì nên không thể nào tận dụng được.
Ý nghĩ nhanh chóng chuyển động, sau một thời goan ngắn, Đại Thiên trực tiếp ném vài chục quả vào miệng mình, chỉ để lại hơn hai mươi quả cho Viêm Hổ.
Dù sao dược lực của quả này vô cùng ôn hòa, Đại Thiên trước đó đã thử rất nhiều lần rồi, gần như là không có bất kỳ một tác dụng tiêu cực nào. Mà cho dù có tác dụng phụ thì với hiệu quả của thứ này, Đại Thiên cũng tuyệt đối luyến tiếc để lại.
Vài chục quả xâm nhập vào thể nội của Đại Thiên, tạo ra một cỗ năng lượng mạnh kinh khủng, tuy chúng không hề gây hại, nhưng năng lượng tăng cường quá lớn lại khiến Đại Thiên cảm nhận cơ thể như muốn nổ tung.
Hiện tại cũng không có thời gian chờ đợi thêm nữa, vừa rồi Đại Thiên ném vài chục quả vào miệng, những con Ma Thú kia lập tức dồn rất nhiều sự chú ý vào hắn, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất thủ.
Bất chấp cảm giác khó chịu, Đại Thiên nhanh chóng ôm những quả còn để lại, dứt khoát chạy trốn, cũng không thèm hấp thụ dược lực, tùy ý dược lực tự tẩm bổ cho bản thân, làm nguồn năng lượng dự trữ cho hắn bỏ chạy, hành động này làm tổn hao rất nhiều năng lượng, nhưng Đại Thiên hiện tại căn bản là không đủ sức để quan tâm quá nhiều nữa.
Lúc leo lên thì mệt mỏi, chậm chạp, nhưng lúc xuống ngược lại vô cùng nhanh chóng. Đại Thiên không kịp thích ứng với lực lượng mới, toàn lực nhảy một cái liền rơi thẳng xuống hồ.
Vừa đột phá, thực lực tăng cao khiến Đại Thiên có cảm giác bản thân mình trở nên vô cùng mạnh mẽ, áp lực do những con Ma Thú gây ra cũng giảm đi rất nhiều. Nhưng Đại Thiên tuyệt đối không dám tự phụ rằng mình có đủ thực lực để chống lại bọn chúng, chỉ có thể dám âm thầm mừng rõ một sau, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất, bơi thẳng về phía bờ hồ.
Đã có kinh nghiệm bơi sẵn, hơn nữa năng lượng của những quả kia tồn tại trong cơ thể Đại Thiên quá lớn, trong lúc Đại Thiên vận dụng đấu khí lại vô tình đẩy mạnh tốc độ của Đại Thiên lên mấy lần, Đại Thiên chỉ cảm giác được sự thoải mái chưa từng có, nếu ngay lúc đầu hắn có thực lực như bây giờ, thì thảm trạng tuyệt đối cũng ít hơn lúc nãy rất nhiều.
Đại Thiên không thể khống chế được năng lượng trong cơ thể, vô tình khiến chúng tản ra không khí rất nhiều, điều này làm cho mỗi nơi Đại Thiên đi qua đều tạo nên một màn khí dày đặc.
Nhìn Đại Thiên bơi càng ngày càng xa, Tam Đầu Băng Xà cùng những con Ma Thú này trong lòng vô cùng cấp bách cùng giận dữ, thứ mà bọn chúng phải liều mạng tranh giành, trong lúc vô tình lại để cho một sinh vật yếu ớt tranh thủ sơ hở đoạt được.
Đây là rành rành sỉ nhục bọn chúng, dù là thế nào thì hôm nay bọn chúng cũng tuyệt đối sẽ không để Đại Thiên bình an rời khỏi nơi này.
Tam Đầu Băng Xà thù hận với mười con Ma Thú nhanh chóng giảm xuống, đồng thời dùng một ánh mắt tràn đầy ý vị sâu xa nhìn đối phương. Mười con Ma Thú cũng dùng ánh mắt này nhìn Tam Đầu Băng Xà, lần đầu tiên từ lúc đầu đến giờ, hai bên đạt thành nhận thức chung.
Tam Đầu Băng Xà cùng mười con Ma Thú vẫn tiếp tục đánh, nhưng không phải càng đánh càng kịch liệt như ban nãy, mà ngược lại càng đánh càng yếu bớt đi, trong lúc vô tình hay cố ý, bọn chúng vậy mà chậm rãi dời chiến trường về hướng Đại Thiên.
Tuy bọn chúng di chuyển vô cùng chậm chạp, nhưng Đại Thiên toàn tâm tâm toàn ý tập trung quan sát chúng vẫn nhạy cảm phát hiện ra.
Đại Thiên lúc đầu nhờ năng lượng còn tồn tại trong những quả nọ, nhanh chóng di chuyển đi xa vài chục mét, nhưng càng về sau, do không thể khống chế những năng lượng này mà tản đi không ít, tốc độ cũng theo việc này mà càng lúc càng chậm lại.
Nhìn những con Ma Thú kia khoảng cách càng lúc càng gần, tốc độ của bản thân thì càng lúc càng chậm, tâm tình của Đại Thiên lúc này nói không nên lời hoảng sợ, một chút hưng phấn do vừa nãy đột phá nhanh chóng bị đánh tan, hiện tại trong lòng Đại Thiên chỉ còn tồn tại lo lắng cùng gấp gáp.
Đại Thiên điên cuồng vận dụng toàn bộ năng lượng của bản thân, kể cả năng lượng tê dại kia cũng toàn lực kí©h thí©ɧ thân thể. Hắn hiện tại một lần nữa cảm giác được mạng sống của mình bất cứ lúc nào cũng có thể mất đi, điều này khiến khát vọng thực lực trong lòng Đại Thiên nhanh chóng tăng mạnh.
Nhưng dù Đại Thiên có nhanh hơn thế nào thì cũng không thể nhanh hơn những con Lục Giai Ma Thú kia được, dù là bọn chúng cũng không dùng toàn lực đuổi theo. Đại Thiên chỉ có thể tận sức bơi được khoảng một phần ba quãng đường liền bị đối phương đuổi kịp.
Đại Thiên tuy có chút tuyệt vọng nhưng cũng không thể nào cố gắng hơn được nữa, hắn sở dĩ có thể trong thời gian ngắn đến được đây hoàn toàn là nhờ năng lượng của những quả kia, nếu không nhờ nó thì hiện tại chỉ sợ hắn mới chỉ đi được khoảng vài chục mét.
Những con Ma Thú này cũng không quan tâm đến cảm nhận của Đại Thiên, chúng vừa nhìn thấy mình đến gần sinh vật yếu ớt này, trong mắt từng con đều hiện rõ vẻ hưng phấn khát máu, kèm theo chút ít khinh thường coi rẻ.
Đại Thiên không dám dừng lại một chút nào, tuy cảm giác được áp lực rất lớn từ những con Ma Thú phía sau, nhưng dưới sự đe dọa mạng sống, tốc độ ngược lại cũng tăng lên không ít.
Tam Đầu Băng Xà lạnh lùng nhìn Đại Thiên liều mạng chạy trốn, trong ánh mắt hiện rõ khinh thường cùng cao ngạo. Tùy ý há miệng ra, một đầu của Tam Đầu Băng Xà nhanh chóng tụ lại một băng cầu, mạnh mẽ bắn về phía Đại Thiên.
Mười con Ma Thú cũng không ngăn cản một chiêu này, toàn bộ tự giác nhường một con đường cho băng cầu đi qua.
Cảm nhận được nhiệt độ lạnh lẽo sau lưng, Đại Thiên sợ hãi quay đầu lại nhìn, nhìn thấy băng cầu trong ánh mắt càng ngày càng lớn, hai con ngươi của hắn nhanh chóng co rụt lại, hiện rõ vẻ tuyệt vọng kinh hoàng.
Băng cầu lao tới rất nhanh, cũng không cho Đại Thiên bao nhiêu thời gian phản ứng, mạnh mẽ đập mạnh xuống mặt hồ dưới ánh mắt hả hê của những con Ma Thú.
Đại Thiên bị đánh chìm sâu xuống hồ, miệng không ngừng phun ra máu, thân thể vừa khỏe lại liền một lần nữa trọng thương. Cũng may, vừa rồi trước khi băng cầu đánh xuống, Đại Thiên kịp thời lặn vào hồ, nhờ vậy mặt nước cũng cản đi rất nhiều lực va chạm, nếu không cũng không phải là bị chút ít thương thế như vậy.
Năng lượng của những Quả Trong Suốt còn sót lại trong cơ thể nhanh chóng chữa trị vết thương cho Đại Thiên.
Vẫn tiếp tục chìm thêm một đoạn nữa thương thế mới đỡ bớt, Đại Thiên vừa khống chế được thân thể liền hướng về phía mặt hồ bơi đi, nhưng cũng không phải thẳng hướng lên trên mà hơi chếch một chút, né đi vị trí vừa nãy.
Tam Đầu Băng Xà cùng mười con Ma Thú kia thấy một kích này thành công, trong lòng vô cùng thỏa mãn, tiếp tục hướng về phía đối thủ liều mạng chiến đấu, nhưng nếu nhìn kỹ thì bọn chúng khóe mắt vẫn liếc nhìn nơi băng cầu vừa rơi.
Qua một lúc lâu sau Đại Thiên mới trồi lên khỏi mặt nước, hai mắt cẩn thận nhìn chằm chằm xung quanh, cũng may là vị trí này khá xa những con Ma Thú kia. Thấy bọn chúng còn không để ý đến mình, Đại Thiên lại tiếp tục bơi đi.
Nhưng những con Ma Thú này kinh nghiệm vô cùng dày dạn, tuyệt đối không phải Đại Thiên có thể dễ dàng qua mặt được. Chỉ thoáng nhìn xung quanh một chút, những con Ma Thú này lập tức qua những vệt sóng thấy được Đại Thiên.
Đồng loạt giận dữ gầm lên một tiếng, những con Ma Thú này cảm giác mình bị trêu đùa rồi. Cũng không thèm để tâm chuyện gì nữa, đồng loạt hướng về Đại Thiên đánh tới.
Nhất thời, nguyên tố công kích bay mù mịt, thẳng về hướng Đại Thiên. Nhưng bởi vì số lượng quá nhiều, mục tiêu lại nhỏ nên chưa kịp đến gần liền tự va chạm nổ tung.
Cảnh tượng này khiến mười một con Ma Thú này vô cùng xấu hổ, cảm giác chính chúng tự làm trò cho đối phương xem, cảm giác quả thật không hề dễ chịu.
Nhưng điều này khiến chúng càng thêm quyết tâm diệt Đại Thiên. Hỏa Nhãn Viêm Hầu nóng nảy nhất, trước tiên một quyền mang nồng đậm Hỏa Nguyên Tố đánh tới. Những con Ma Thú còn lại tuy chậm chân hơn một chút, nhưng vẫn theo sát phía sau, tình hình lúc này vô cùng bất lợi đối với Đại Thiên, gần như là thập tử vô sinh.
Đại Thiên cũng hoàn toàn không ngờ những con Ma Thú này lại điên cuồng muốn gϊếŧ hắn như thế, nhưng điều này cũng chỉ có thể trách hắn làm chúng chú ý, đã vậy còn ôm trong ngực hơn hai mươi quả bỏ trốn, khác nào hạ nhục trước mặt chúng, chuyện này thì cho dù bất cứ cường giả nào cũng không thể tha thứ được, hành động của Đại Thiên quả thật là không biết sống chết.
Dưới ánh mắt tuyệt vọng của Đại Thiên, nấm đấm kia càng ngày càng gần. Ngay lúc này, dị biến lại chợt nổi lên, Tam Đầu Băng Xà vậy mà đột ngột phóng lên phía trước, ba cái đầu nhanh chóng tấn công Hỏa Nhãn Viêm Hầu.
Hỏa Nhãn Viêm Hầu không ngờ lại bị tập kích ngay lúc này nên không kịp phản ứng, lãnh trọn toàn bộ công kích của đối phương. Từng tia khí lạnh lẽo truyền vào cơ thể khiến Hỏa Nhãn Viêm Hầu công kích ngay lập tức dừng lại, Hỏa Nguyên Tố quay ngược trở về chống trả lại Thủy Nguyên Tố của đối phương.
Hỏa Nhãn Viêm Hầu phản ứng tuy nhanh, nhưng Tam Đầu Băng Xà đã sớm có chuẩn bị, một loạt công kích này đều vô cùng hiểm độc cùng mạnh mẽ, nếu chỉ là Lục Giai Ma Thú bình thường thì tuyệt đối chết mà không biết lý do.
Chín con Ma Thú còn lại bị cảnh tượng này làm cho kinh ngạc không ít, dù chúng có nghĩ vỡ đầu cũng không thể tin được vừa rồi Tam Đầu Băng Xà thái độ vô cùng phối hợp lại đột ngột phản bội. Chín con Ma Thú này cũng không thể làm gì được, chỉ có thể trách mình vừa rồi quá kích động mà không nghĩ chu đáo.
Nghĩ ngợi tuy nhiều, nhưng chúng phản ứng cũng không chậm hơn chút nào, hàng loạt công kích hướng thẳng về phía Tam Đầu Băng Xà đánh tới, cứu nguy cho đồng bạn.
Nhìn những con Ma Thú này bỗng nhiên chuyển sang đánh nhau, Đại Thiên cảm giác đầu mình có chút không đủ dùng rồi. Nhưng cũng mặc kệ bọn chúng, chỉ cần chúng không tấn công mình thì Đại Thiên đã cảm tạ trời đất rồi, sức đâu mà so đo từng chi tiết.
Vừa thoát nạn, Đại Thiên cũng không ở lại lâu nữa, mượn dư chấn từ va chạm của cuộc chiến nhanh chóng bơi ra xa, tuy việc này gây cho hắn không ít thương thế, nhưng còn đỡ hơn là mất mạng.
Tam Đầu Băng Xà vừa rồi đột nhiên tập kích khiến Hỏa Nhãn Viêm Hầu bị thương nặng, chiến cục dần dần nghiêng về phía nó, thẳng tay đánh đối thủ lùi liên tục.
Tuy vô cùng căm thù Tam Đầu Băng Xà, nhưng đối với Đại Thiên thì những con Ma Thú này vẫn canh cánh trong lòng, nhìn Đại Thiên mượn lực của mình rời đi, bọn chúng càng không cam tâm, nhưng khổ nỗi Tam Đầu Băng Xà giành được lợi thế, dễ gì chịu buông tha cơ hội này, toàn lực đánh liên tục khiến chúng không thể tìm được cơ hội ra tay.
Nhìn Đại Thiên càng ngày đi càng xa, Hổ Mang Xà đột nhiên lùi lại một chút, tùy ý phóng một quả cầu đen đuổi theo. Quả cầu này ngưng tụ rất nhanh, gần như là vừa xuất hiện liền phóng, tuy là không có bao nhiêu năng lượng, nhưng chừng đó cũng đủ gϊếŧ Đại Thiên không biết bao nhiêu lần.
Hổ Mang Xà xong việc liền quay trở lại gia nhập chiến đấu. Một màn này tuy ngắn ngủi nhưng cũng khiến những con còn lại tỉnh ngộ, chúng quá tốn thời gian vào việc dùng những công kích mạnh để diệt Đại Thiên mà quên mất thực lực của Đại Thiên vô cùng yếu, không nhất thiết phải làm vậy.
Từng con Ma Thú, kể cả Tam Đầu Băng Xà thoáng lui một chút, sau đó nhanh chóng phóng ra vài nguyên tố công kích về phía Đại Thiên, tiếp theo lập tức quay lại chiến đấu với nhau.
Nhất thời hàng loạt Nguyên Tố công kích phủ đầy trời bay về phía Đại Thiên. Những công kích này ngưng tụ không lâu khiến kích thước nhỏ, phạm vi cũng nhỏ hơn, nhờ vậy cũng không va chạm nhau như lúc đầu nữa.
Đại Thiên nhìn những công kích này, một lần nữa sợ hãi lặn sâu xuống, tiếp tục mượn mặt nước cản trở bớt công kích.
..........