- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Uổng Thiếu! Hôm Nay Điên Đủ Chưa??
- Chương 41: Tư Lệnh đích thân đi mua đồ Lót cho Vợ
Uổng Thiếu! Hôm Nay Điên Đủ Chưa??
Chương 41: Tư Lệnh đích thân đi mua đồ Lót cho Vợ
- Tại sao lại không được? Em định đem con của tôi bỏ trốn hay gì?
- Con nào của anh chứ?
- Vậy máy con nòng nọc hôm qua tôi thả vào bụng em đem trả lại đây cho tôi. Trả thiếu con nào, tôi thịt em bù con đó.
Mẹ kiếp! Hắn điên khùng thật chứ!
Cái giống này là phải đem đi triệt sản chứ để mầm mỗng đời sau của hắn sinh ra lỡ lại bị điên nặng hơn thì sao?
- Nòng nọc là con gì? Tôi không biết.
Mặt cô vẫn tỉnh bơ như ruồi đáp lại bắn. Đuôi lông mày Uông Tử Thần khẽ nhếch lên, dường như không hài lòng lắm với câu trả lời này của cô.
- Biết lên giường mà không biết nòng nọc là con gì hả? Em quả thật đúng là một con mèo hoang nói dối không biết chớp mắt mà. Em còn tính giả ngu với tôi sao? Có tin là bây giờ tôi đè em ra tại chỗ thả thêm vài con vào bụng em không?
Ánh mắt hắn sắc lạnh nhưng lại có chút thâm tình, môi mỏng mím lại, khẽ nở ra một nụ cười đắc ý. Lông mi hắn dài và dày dù chẳng cần dưỡng làm Bạch Ly là con gái cũng phải ghen tị. Hắn tiến sát khuôn mặt lại gần cô, vòng tay choàng qua eo cô nhấc bổng cô lên bé ra khỏi bồn tắm, ném thẳng cô lên trên giường.
Uông Tử Thần thật không biết thương hoa tiếc ngọc là gì. Đối với một cô gái thân thể yếu đuối như cô mà hắn quăng như miếng đồ chơi làm thân thể cô ngã xuống giường.
Bạch Ly sợ xanh mặt, hắn lại định đè cô ra tại đây. Tại sao mà cái tên Tư Lệnh khốn kiếp này cứ sơ hở là đòi đè người ta ra thịt hoài vậy? Hắn thật sự không sợ bị hư thận à?
Con người đê tiện này Bạch Ly thừa hiểu du͙© vọиɠ của hắn ta khủng khϊếp đến mức nào mà. Không tự dưng mà anh ta được mệnh danh là “Đẹp nhưng điên đâu”. Cô tốt nhất không nên chọc điên hắn lên, loại người như hắn chuyện khốn kiếp gì cũng có thể làm ra được.
Cô không nên đối đầu với hắn.
Ánh mắt hắn xoáy sâu vào cơ thể trắng nõn mềm mại của cô, Bạch Ly sợ hãi vội lấy tay che ngực lại.
Uông Tử Thần nhếch môi cười đê tiện nhanh chóng tóm lấy chân cô, kéo mạnh về phí mình, ngay sau đó toàn thân áp sát lại khiến gương mặt nhỏ của cô úp vào l*иg ngực vạm vỡ của hắn. Hai tay vốn dĩ còn định giơ lên chống đỡ nhưng không biết tại sao lại vô tình bóp ngực hắn ta một cái.
Vì mới tắm xong cộng với thân thể trần trụi phô ra những cơ bụng sáu múi, làn da lạnh lẽo còn vương chút nước của anh chạm vào da thịt sáng sớm còn chút hơi ấm của cô khiến cho người ta nhìn vào rất dễ hiểu lầm là cô sàm sỡ.
- Hóa ra là em thích chơi trò lạt mềm buộc chặt với tôi à? Em thích thân thể tôi đến thế ư? Muốn sờ sao? Vậy thì cử đường hoàng mà sờ, tôi cho phép em sàm sỡ tôi.
Đồ điên!
Nếu như bây giờ hắn biết cô đang chửi rủa hắn trong lòng chắc là hắn tức chết mất.
Gương mặt cô đỏ ửng, khóe môi mấp máy nói cho tròn câu. Chửi thì chửi trong lòng thôi, cô đâu to gan mà mắng hắn trước mặt.
Hắn mà điên lên thì không biết hắn sẽ làm ra chuyện điên khùng gì đâu.
- Cầm thú!
- Có thấy cầm thú nào đẹp trai như tôi chưa?
Cũng may là khuôn mà hắn đẹp trai thật. Từng đường nét đều rất hoàn hảo, từ góc mũi cho đến cái mím môi. Dường như cái vẻ đẹp của hắn tỉ lệ thuận với độ điên của hắn.
Sức lực của Uông Tử Thần rất khỏe, cơ bắp cuồn cuộn da thịt. Đằng trước vẫn cường tráng, phong trần, sau lưng lại xăm hình ngũ hổ tranh đấu. Đại diện cho thiện và ác.
Mặt trước là thiện, hắn là Tư Lệnh quyền cao chức trọng, một tay che trời ở Nam Thành.
Mặt sau là ác, hắn là Vương tử của thế giới ngầm. Trong ngoài hắc đạo đều phải cúi đầu trước hắn. Xưa nay hắn ngang tàng, gọi mạng người như cỏ rác dưới chân mà giẫm đạp. Kẻ thù nhiều vô số kể, hắn không ngán một ai. Ngay cả khi cái chết cận kề, hắn cũng không cho phép ai chĩa súng vào đầu mình.
Hắn tóm lấy bắp đùi nhấc hông cô, kê dưới đó một cái gối, gương mặt tuấn mỹ không góc chết đầy nham hiểm chất chứa hàng vạn toan tính trong đầu. Bạch Ly sợ hãi, nghĩ rằng hắn lại muốn tiếp tục đi vào bên trong cô. Cô lúc này mới hoảng loạn van xin.
- Uông Tử Thần, tôi xin anh đấy. Tôi không thể tiếp tục làm nữa đâu. Bên dưới rất đau…
- Ngoan ngoãn chút đi, tôi điên máu lắm đó, đừng làm tôi cáu. Em phải cảm thấy may mắn vì đến giờ mình vẫn còn được thở đi.
Uông Tử Thần nhếch môi, liễm láp lòng bàn chân cô đến đùi non, hắn nhìn thân thể cô run rẩy. Cô nắm chặt lấy drap giường cắn chặt răng sợ hãi chờ đợi. Đột nhiên một cảm giác muốn trêu chọc cô len lỏi trong trái tim hắn
Là cô kích động hắn trước mà. hắn tha cho cô ư? Không phải là nằm mơ hơi sớm rồi à? Muốn bán thị
- Ưm… ưm… Nhột quá.
- Nằm im! Cấm động đậy!
Bên dưới nhẹ nhàng miết xung quanh, Bạch Ly nằm đó nức nở rêи ɾỉ. Rõ ràng là hắn cố ý làm như vậy.
- Mở chân ra! Tôi không muốn nói lại lần hai.
- Nhưng quả thật chỗ đó khó chịu quá.
Bạch Ly nhấc người ngồi dậy lấy tay che chỗ đó lại nhưng bị Uông Tử Thần tóm chặt lấy đem khóa ngược lên trên đỉnh đầu, dưới càng ra sức chơi đùa.
- Em ngoan ngoãn đi, nếu như không muốn thứ cọ vào đây là cái khác.
- Hay là để tôi tự làm đi. -
- Tôi nhìn rõ hơn hay là em nhĩn rõ hơn?
Bạch Ly cắn cắn môi ngại ngùng. Cô sắp xấu hổ chết mất, lần đầu tiên cô bị một người đàn ông nhìn vào chỗ thầm kín đó, nơi đó có lẽ đến cô còn chưa nhìn qua. Vậy mà bây giờ lại phải nhắc chân để cho Uông Tử Thần nhìn thấy rõ từng ngóc ngách, lại còn chạm vào khuấy đảo bên trong. Cô thật sự không cam tâm.
Hắn lại còn là người đàn ông cô hận nhất.
Uông Tử Thần bôi thuốc cho cô thì ít mà lợi dụng càn rỡ thì nhiều.
Hắn chắc là cố ý!
Sau khi thoa thuốc xong, hắn đặt hũ thuốc về vị trí cũ, gương mặt cầm thú nhìn chằm chằm về phía Bạch Ly. Cô cảnh giác, nhìn thân hình cao lớn cùng vật nam tính khổng lỗ cứ nhăm nhe về phía mình làm Bạch Ly sợ mất mật.
- Anh… mau mặc đồ vào đi.
Nghe cô nói hắn mới để ý thì ra từ nảy đến giờ hắn đều trần trụi trước mặt cô.
- Tôi cũng thấy của em hết rồi, như thế là huề.
- Vậy bây giờ tôi liền mặc quần áo vào.
- Em mặc áo rộng thôi, bên dưới còn đau đừng nên mặc nội y.
- Tôi còn đâu mà mặc.
Lúc này Uông Tử Thần mới vỡ lẽ nhớ lại, đêm qua hắn tai, d hung bạo xé nát qυầи ɭóŧ và áσ ɭóŧ của cô rồi. Hắn đột nhiên cảm thấy bản thân cầm thú là thật vội vàng xoa đầu cô âu yếm nói.
- Được rồi, lát nữa tôi về sẽ mua cái mới đền cho em.
Hắn đứng dậy đi đến phía tủ lấy một bộ quân phục mới mặc vào. Uông Tử Thần không có thói quen mặc lại đồ cũ.
Bạch Ly lúc này mới nhìn thấy rõ hình xăm trên vai hắn nhưng đột nhiên lại nhìn thấy một vết bớt y hệt mình trên vai hắn. Hắn cũng có vết bớt hình cánh bướm sao? Tuy đã bị hình xăm đè lên nhưng nhìn kỹ vẫn thấy nha.
Hắn đưa tay nhàn nhã cài lại cúc áo. Đột nhiên phát hiện ánh mắt Bạch Ly chăm chú nhìn mình, khóe môi hắn khẽ cong lên, đi lại gần cạnh giường ngồi xuống hất hàm nhìn cô.
- Em cài cúc áo cho tôi đi.
- Tại sao? Chẳng phải anh cài gần xong rồi sao?
Hắn cưỡng ép nắm lấy tay cô đặt thẳng lên ngực mình, gằn giọng quát.
- Tôi thích em cài, cấm có cãi.
Bạch Ly tức anh ách nhưng vẫn đành nhẫn nhịn, không tình nguyện mà đưa tay cài lại chiếc khuy áo cho hắn.
Trong lúc đó, ánh mắt hau háu của con sói nào đó vẫn nhìn cô đầy say mê, bàn tay đặt lên eo cô, nhìn cô chăm chú vừa cong môi cười hài lòng. Sau này mỗi ngày có thể được cô cài khuy áo cho cũng không tệ.
- Bạch Ly, sau này em ngoan ngoãn một chút, em muốn cái gì tôi sẽ cho em cái đó.
Hắn kéo chăn lên cho cô rồi đặt lên môi cô một nụ hôn ngọt ngào chào tạm biệt.
- Đêm qua em mệt rồi, ngủ đi. Tôi đi làm rồi sẽ về sớm với em. Tối nay chúng ta lại tiếp tục sinh em bé.
Bạch Ly thật sự không hiểu tại sao nhu cầu của người đàn ông này lại mãnh liệt trên giường như vậy. Chẳng phải nói hắn không có ham muốn với phụ nữ sao?
Nếu như hắn nói như vậy tối nay chắc chắn cũng sẽ không tha cho cô. Vậy là cô lại phải chịu đựng cơn cuồng bạo của hắn.
Uông Tử Thần hiên ngang đứng dậy, sảng khoái mà rời đi. Có vẻ như cảm thấy rất thỏa mãn. Chỉ còn lại mình Bạch Ly trong phòng, cô thở dài lo sợ. Ở lại đây chắc chắn không phải là cách, cô không bị Phương Ly Nhi gϊếŧ chết cũng bị Uông Tử Thần hành chết thôi.
- Uông Tử Thần đáng chết!
Bạch Ly thở dài một hơi, đáy mắt xuất hiện vài tia não nề không nói nên lời. Nhìn thân thể đầy vết hôn xanh tím đều là do người đàn ông kia ban tặng, mệt mỏi mà thϊếp đi trên giường.
Và kết quả là…
Hôm đó, trước một cửa tiệm đồ lót nữ sang trọng vinh hạnh được tiếp đón Tư Lệnh đế quốc. Bọn họ đều đồng loạt cung kính cúi đầu chào Uông Tử Thần, nhân viên quản lý trực tiếp ra tiếp đón.
- Ngài cần gì ạ?
- Chỗ của các cô có loại đồ lót nào hot nhất?
- Ngài Tư Lệnh đây muốn mua quần áσ ɭóŧ cho bạn gái sao ạ?
- Không, không phải là bạn gái, cô ấy là phu nhân của tôi.
Tư Lệnh kết hôn rồi sao? Chuyện lớn như vậy sao bọn họ lại không nghe nói gì hết?
- Vậy là đích thân Tư Lệnh đi mua qυầи ɭóŧ cho vợ, thật là diễm phúc cho cô gái nào lấy được Ngài. Hiện nay đang thịnh hành mẫu qυầи ɭóŧ ren lọt khe nhìn xuyên thấu, đảm bảo Ngài sẽ có một đêm thật nồng cháy bên phu nhân. Đảm bảo sẽ rất kí©h thí©ɧ đó ạ.
- Có loại nào dễ xé hơn không?
“???”
- Ôi má ơi! Hóa ra Ngài Tư Lệnh là kiểu cầm thú trên giường à?
- Cô gái nào mà xấu số dữ vậy?
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Uổng Thiếu! Hôm Nay Điên Đủ Chưa??
- Chương 41: Tư Lệnh đích thân đi mua đồ Lót cho Vợ