Ký túc xá như khuê phòng, Mục Nhĩ và Đường Tiểu Náo có suy nghĩ vô cùng đơn giản, cảm thấy thế giới này giống như thế giới của thế nhi, cả ngày mơ màng không thiết thực.
Giờ này Mục Nhĩ vẫn chưa về, cũng không thấy gọi điện thoại, không khó tưởng tượng đã phát sinh vấn đề gì, vậy khẳng định, không có chạy!
Trì Mộc Nhiên......Bối cảnh gia đình tương đối đặc biệt, không thể nói rõ ràng.
Về phần bọn cô biết người yêu của Trì Mộc Nhiên, kỳ thật ngoài Trì Mộc Nhiên bọn cô chưa từng gặp người yêu của cô thật sự ngoài đời, chỉ biết người đó lớn tuổi hơn Trì Mộc Nhiên.
Quý Tư mười sáu tuổi đã có người yêu, Trì Mộc Nhiên có ông chú, Mục Nhĩ có đàn anh, bây giờ chỉ còn Đường Tiểu Náo mà thôi.
Cho nên mọi người nói, nhân tài đều xuất hiện ở ký túc xá, sau này bạn bè tri tâm trong tương lai đại bộ phận đều đến từ tình nghĩa này!
Đi đường gì, làm chuyện gì, làm người như thế nào, không nên nói gì, khẳng định cũng bị ảnh hưởng ít hay nhiều.
“Con gái, lớp bên cạnh có mấy cậu đẹp trai lắm!”
“Con gái, suy nghĩ một chút xem?”
Nói rất nhiều nội dung, Quý Tư muốn mưa dầm thấm lâu, định đem Đường Tiểu Náo chế tạo thành cùng cấp độ như bọn họ, thuyết phục, Đường Tiểu Náo nghĩ thế nào về mấy cậu trai ở lớp bên cạnh.
Đường Tiểu Náo đỏ mặt, lúc này trái tim không thể bình tĩnh, đập thình thịch, những lời Quý Tư nói không những nhập vào đầu cô.
“Không cần không cần, mình còn muốn học cho tốt!”
Quen bạn trai vậy làm gì có thời gian học? Vốn dĩ cô không thông minh, lại hay phân tâm, nếu cô như vậy, khẳng định sẽ rớt.
Đường Tiểu Náo rất hiểu rõ bản thân.
“Đúng vậy nha! Con gái, ai nói yêu thương thì không thể học tập? Cậu không nghe nói hội trưởng hội học sinh cùng hoa khôi của trường suốt ngày ở chung một chỗ cùng học tập sao?” Quý Tư làm bộ nghiêm trang, nhất định phải thuyết phục Đường Tiểu Náo.
Thế nào cũng phải trải qua giai đoạn yêu đương thời còn là sinh viên!
Yêu cầu này không quá phận chứ?
Mình bị tình yêu làm dịu rồi nên cũng muốn bạn thân được tình yêu làm dịu, đó là suy nghĩ của Quý Tư!
“Hoa khôi của trường?” Đường Tiểu Náo mê mang.
“Hoa khôi nào?”
Trường học của bọn họ có quá nhiều hoa khôi, có người nói cái này, có người nói cái kia, ngay cả Quý Tư cũng được xướng tên trên bảng, có thể nghĩ là có bao nhiêu chứ.
Bất quá loại hoa khôi của trường này cũng không phải hư danh, dù sao một ngôi trường lớn như vậy, có rất nhiều cô gái xinh đẹp có thể phô diện nghệ thuật, nguyên một đám xuất trần thoát tục, ai cũng giống như ngôi sao, tự nhiên liền có người tôn vinh là hoa khôi.
Không được tôn danh là “hoa khôi của trường” cũng không thể nói là không xinh đẹp, chỉ là người ta khiêm tốn mà thôi, giống như Mục Nhĩ và Trì Mộc Nhiên, Mục Nhĩ không thích ăn mặc đẹp, Trì Mộc Nhiên mỗi ngày mặc đồ như trẻ con, làm gì có cơ hội cho người ta khen “đẹp” cơ chứ.
Mục Nhi trời sinh đã đẹp nên đã nổi tiếng ở trường, bởi vì cô ấy giống như tứ đại thần tiên, không ai dám đem Mục Nhĩ liệt kê vào danh sác “hoa khôi của trường”.
Khí chất của Trì Mộc Nhiên không thể chê, nhưng một cô gái cả ngày trộn lẫn trong đám con trai, cô không thể có tên trong danh sách “hoa khôi của trường”.
“Cậu không cần biết là hoa khôi nào, vấn đề của Mục Nhĩ chúng ta cũng nói xong rồi, người ta đã cùng đàn anh hạnh phúc động phòng, cậu muốn một mình cô đơn sao?
“Cậu không thích những bạn trai trong lớp vì không đứng đắn, được! Cậu xấu hổ không dám tìm tình yêu trong lớp mình, có thể! Vậy bạn nam ở lớp bên thế nào?”