Chương 13

Hậu huyệt Đằng Cận đã bị thao chảy ra rất nhiều dâʍ ɖị©ɧ, bên trong vừa nóng vừa ướt, liên tục thít lại như háu ăn mυ"ŧ lấy côn th*t của hắn.

Có danh phận, cũng đã bôi trơn nên lần thứ hai không còn e ngại lo lắng như lần đầu nữa, Xà Cương đỡ dậy bạn trai nhỏ sắp ngủ thϊếp đi, không nói gì nữa mà bắt đầu phóng thích du͙© vọиɠ sôi sục bấy lâu nay của mình.

Đằng Cận thường xuyên vận động nên cơ bắp trên người săn chắc láng mịn, có lẽ rất chịu khó tập thể dục.

Vừa sung sướиɠ lêи đỉиɦ, Đằng Cận còn chưa tỉnh táo lại đã bị thao vừa đột ngột vừa mãnh liệt làm đầu óc trống rỗng, chỉ có thể miễn cưỡng thở dốc, bị kí©h thí©ɧ đến nỗi nhất thời không thể kêu ra tiếng.

côn th*t Xà Cương liên tục đâm vào chỗ sâu của cậu, tiếng nước lép nhép khi giao hợp trong phòng càng lớn hơn lúc nãy, dương v*t cậu cũng bị chơi cương cứng, qυყ đầυ rỉ ra những giọt nước trong suốt.

Cậu muốn nói Xà Cương chậm một chút nhưng vừa mở miệng thì nam sinh đã nắm cằm hôn lên môi cậu, một cây côn th*t cọ xát vào cậu, còn cây kia thì chôn sâu trong người cậu, càng đâm càng sâu.

Bên trong vừa trơn vừa nóng bao bọc dương v*t phình to của Xà Cương, hắn còn cảm nhận được thành ruột mềm mại của Đằng Cận run lên vì tìиɧ ɖu͙©.

Trong lúc đâm rút kịch liệt, tiếng rêи ɾỉ của Đằng Cận trở nên đứt quãng, nghe thấy âm thanh này Xà Cương càng thêm hưng phấn, hắn đè vào điểm mẫn cảm mới tìm ra của thiếu niên, chơi Đằng Cận không kịp nuốt nước bọt, chỉ có thể há miệng ra thở một cách khó nhọc.

Đằng Cận mới lần đầu lên giường với người khác nên đây quả thật hơi quá mức, được chơi rất sướиɠ nhưng cũng đâu thể sướиɠ mãi không ngừng như vậy được!

"Xà Cương, chờ một chút......" Đằng Cận khóc lên vì sướиɠ quá.

Cậu muốn chui ra từ dưới người Xà Cương, muốn nói hôm nay làm thế là đủ rồi, nếu không cậu sẽ bị kɧoáı ©ảʍ ập tới liên tục làm cho ngốc hơn, "Tớ thấy, tớ thấy đã......"

Nhưng trong lúc cậu nói, bàn tay nam sinh bao bọc dương v*t cậu vuốt ve rất có kỹ xảo, chẳng bao lâu sau, cậu bị tấn công cả trước lẫn sau làm cho bắn ra, chân run đến mức bò không nổi.

Xà Cương cũng đang cố gắng giữ mình tỉnh táo để khỏi bất cẩn làm Đằng Cận ngất đi thật. Hắn nhìn tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng sữa mà Đằng Cận bắn ra trong lòng bàn tay trái của mình, tay kia gãi cằm Đằng Cận hỏi: "Sướиɠ không?"

Đằng Cận cọ xát mu bàn tay hắn rồi rã rời vùi mặt vào gối, vẫn hết sức thành thật trả lời hắn: "Sướиɠ lắm...... Xà Cương, kỹ thuật của cậu tốt thật......"

"Dù sao tớ cũng có hai cây lận mà," Xà Cương tạm thời dừng lại để bạn trai nhỏ điều chỉnh hô hấp, "Còn nhiều cơ hội luyện tập lắm."

Đằng Cận cười ngây ngô: "Cũng đúng nhỉ."

"Nhưng tớ tự làm lâu quá sẽ mệt lắm," Xà Cương không nhịn được cười theo bé ngốc, hôn vành tai đỏ rực của Đằng Cận rồi nói, "Cảm ơn cậu đã tới giúp tớ. Nhưng có tớ làm bạn trai rồi, sau này cậu đừng nhiệt tình với ai như vậy nữa nhé."

"Tớ sẽ không dễ dãi giúp người khác làm chuyện này đâu......" Đằng Cận nằm sấp trên gối có mùi hương của Xà Cương, "Vì là Xà Cương nên tớ mới chịu ở lại thôi......"

Con ngươi Xà Cương co lại, trong lòng hối hận cực kỳ, nếu biết trước Đằng Cận dễ dàng chấp nhận hắn như vậy thì hắn đã sớm tỏ tình rồi lừa gạt bé ngốc này về nhà rồi, lúc nào cũng có thể tùy ý ôm vào lòng hôn hôn xoa xoa.