Chương 28: Bí mật của Roy bị lộ!

Điện thoại rung lên đánh thức Dịch Hàm vẫn đang đắm chìm trong biển sách. Chỉ vì sợ quên thời gian nên bản thân đã đặt đồng hồ báo thức. Dịch Hàm vỗ nhẹ Jacob đang ngủ gật bên cạnh, ôm lấy bốn cuốn sách đã chọn rồi dẫn con sói mắt nhắm mắt mở về phía quầy thu ngân. Đến khi thanh toán xong, Jacob cuối cùng cũng hoàn toàn tỉnh táo, mắt thấy đống sách Dịch Hàm đang ôm anh liền ôm nó vào lòng. Anh lái xe máy tìm một quán ăn rồi cùng cô đi vào. Ăn xong chuẩn bị về nhà thì cũng đã gần hai giờ chiều, Dịch Hàm vòng tay qua eo Jacob, sách thì được cất vào túi rồi treo lên ghi đông xe. Kiểu tiếp xúc này đối với Jacob mà nói đã được coi là thân mật, cả khuôn mặt đều ửng hồng. Rẽ vào một con đường duy nhất để trở về Forks, mùi ma cà rồng nồng nặc xộc vào mặt, mùi hương này chứng tỏ số lượng ma cà rồng chắc chắn trên dưới 10 người. "Dịch Hàm, chị trốn thật xa một chút, em phải đi xem chút đã.” Đem xe cùng Dịch Hàm trốn ở một nơi tương đối khuất, Jacob quay người chạy về phía ma cà rồng.

Dịch Hàm muốn giơ tay ngăn Jacob lại nhưng đành từ bỏ ý định. Người sói và ma cà rồng là kẻ thù trời sinh, hơn nữa lại có nhiều người thường như vậy rất dễ bị ngộ thương, Dịch Hàm chạy nhanh gọi điện thoại cầu cứu Billy.

Khi Jacob lao đến vòng tròn nơi ma cà rồng đang chiến đấu, phát hiện đám ma cà rồng đang tấn công một người bình thường. Mắt thấy sắp không xong bèn nhanh chóng lao tới trước mặt người nọ. Hình dáng con sói rất to lớn, dễ bị người thường nhìn thấy, nhưng hình dạng con người căn bản đánh không lại ma cà rồng. Sự xuất hiện của Jacob giúp Roy có thời gian để lấy lại hơi thở. Roy nỗ lực bình ổn thể lực đồng thời âm thầm tích lũy sức mạnh, Nhân Ngư có thuật tấn công diện rộng, Roy lúc bình thường thì muốn làm sao cũng được nhưng hiện tại lại đang mang thai.

Bên kia, Dịch Hàm và Billy gọi điện cho nhau đã vô tình làm lộ vị trí. Một con ma cà rồng tóc nâu vươn đôi bàn tay sắc bén của mình về phía cổ Dịch Hàm, Jacob ở bên này từ lúc gia nhập vòng vây vì vị trí bị hạn chế nên trên người không ngừng bị thương. Khóe mắt nhìn thấy tình hình của Dịch Hàm, không chút nghĩ ngợi liều mạng đem cơ thể đầy vết thương chắn trước mặt cô.

Roy đang định ép cơ thể mình kích hoạt thuật tấn công diện rộng, nhưng Carlisle và những người khác cuối cùng cũng đến. Jasper và Alice giúp Edward trốn thoát khỏi vòng vây của bọn chúng, may mà cả nhà Cullen đã tiến hành tập huấn, và cũng may là Roy sau khi được tôi luyện trong không gian thì cơ thể đã tốt hơn trước không ít, chỉ khiến Edward bị thương nhẹ nhoáng một cái lại liền da liền thịt. Carlisle và Esme chạy đến bên cạnh Roy, đằng xa lại vang lên vài tiếng còi báo, đám ma cà rồng liền rút lui. Roy rốt cục yên tâm thân thể mềm nhũn sắp ngã xuống, được Edward nhanh chóng đỡ lấy: "Bé cưng, em không sao chứ?" Edward lo lắng nhìn sắc mặt tái nhợt của người yêu.

Roy lắc đầu ý nói mình vẫn ổn. Carlisle là người đầu tiên nhìn thấy Jacob ở đằng xa, chạy tới kiểm tra cho cậu, Dịch Hàm ôm chầm lấy Jacob trước ngực có một lỗ thủng lớn máu chảy không ngừng, vẻ mặt đau đớn cùng tự trách.

Roy nhờ Edward đỡ mình lại đó: "Nếu Jacob không đứng chắn trước mặt em, thì em chắc chắn đã xảy ra chuyện rồi. " Những người trong gia đình Cullen nghe thấy đều sợ hãi, đặc biệt là Edward ôm chặt Roy. Jasper bế Jacob lên xe, theo sau là Dịch Hàm và Alice, Carlisle quyết định đưa Jacob về nhà ông trước để điều trị. Kết quả kiểm tra vừa rồi cho thấy tình hình của Jacob không mấy khả quan. Dịch Hàm gọi báo cho Billy một tiếng rồi ngơ ngác ôm lấy cả người Jacob để anh nằm yên trên người mình.

Lúc đi còn vui vẻ, đến lúc về thì Roy sắc mặt tái nhợt được Edward bế vào trong, Edward thì chật vật, Carlisle vẻ mặt nghiêm túc, quan trọng nhất là Jasper mang theo một con sói con, theo sau còn có một con người, Rosalie thắc mắc nhìn Esme. Esme thuật lại ngắn gọn những gì đã xảy ra vào tai Rosalie, rồi bước đến bên Roy. Roy nhìn người nhà đang lo lắng nhìn mình, nhẹ nhàng lắc đầu, "Con không sao đâu, chỉ bị mất sức mà thôi, nghỉ ngơi vài ngày là khỏe lại ấy mà." Edward vội bế Roy lên lầu về phòng họ dưới ánh mắt lo lắng của các thành viên trong gia đình.

Edward nhẹ nhàng đặt Roy lên giường, đắp chăn cho em rồi lặng lẽ nằm bên cạnh Roy, nhẹ nhàng ôm lấy rồi bất động. Roy nhìn Edward, rõ ràng là đang tự trách mình, nói: "Edward, hôm nay rõ ràng không phải lỗi của anh. Đừng tự trách mình. Em không sao đâu mà." Roy dùng nhiệt độ cơ thể ấm áp của mình để nói với Edward rằng cậu vẫn còn ở đây, và Edward nghĩ mà sợ ôm lấy cậu.

Edward và Roy trở về phòng không bao lâu, Billy cùng mấy người sói đã tới cửa, Dịch Hàm nhìn Billy, bật khóc. "Cháu xin lỗi, Billy." Nếu không phải vì cháu, Jacob sẽ không bị thương nặng như vậy. Billian vỗ về Dịch Hàm. Những người sói khác nhìn các thành viên trong gia đình Cullen với ánh mắt không mấy tử tế, Jasper đang âm thầm đề phòng. Rosalie lạnh lùng cùng Emmett nhìn đám sói con một cách khıêυ khí©h. Alice thì làm trợ thủ cho Carlisle, Esme đang vào bếp làm mấy món bồi bổ cho đứa con út của mình. Sau một hồi sơ cứu, Carlisle cuối cùng cũng thu dọn dụng cụ, nhìn Billy và nói: "Tình hình không mấy khả quan. Khắp người Jacob bị gãy xương, mà vết thương nghiêm trọng nhất là ở trước ngực cậu ấy. Xương ngực bị vỡ vụn rồi, tình hình không ổn." Nghe Carlisle nói vậy, đám người sói lập tức hét lên: "Tôi thấy ông đang cố ý thì có."

"Ma cà rồng chẳng tên nào tốt hết."

“Đúng vậy.”

“Mày nói cái gì?” Emmett bị Alice chặn lại chỉ có thể vung nắm đấm về phía họ. Những người khác cảnh giác quan sát. Người sói không chịu nổi sự khıêυ khí©h, lập tức lao về phía anh nhưng bị Sam ngăn lại. Không ai để ý rằng Dịch Hàm đã bước tới chỗ Jacob tự lúc nào. Ánh sáng trắng tượng trưng cho sức sống phát ra từ lòng bàn tay cô. Mọi người đều câm nín dõi theo động tác của Dịch Hàm. "Hãy ngăn cô ấy lại!" Billy muốn lao tới, nhưng đã quá muộn, sợi dây chuyền quanh cổ Dịch Hàn siết chặt đến tứa cả máu. Những luồng khí đen nhanh chóng xâm nhập vào cơ thể Dịch Hàm, và ngược lại, vết thương của Jacob có thể dùng mắt thường nhìn thấy nhanh chóng khép lại.

Roy vốn đang nhắm mắt trong phòng đột nhiên mở mắt ra, nói với Edward bên cạnh: "Edward, nhanh đưa em xuống lầu." Edward lần đầu tiên nhìn thấy vẻ mặt trịnh trọng của Roy, không dám trì hoãn mà mang cậu xuống dưới. Đợi đến khi Roy có mặt, Dịch Hàm đã gượng không được mà ngã xuống, khóe miệng rỉ ra vết máu.

“Tránh ra.” Roy ngăn cản Billy và đám sói đang muốn vây lại. Lần đầu tiên đưa tay ra tạo ra một phong ấn phức tạp, một hơi nước ngưng tụ. Sau đó Roy đặt tay lên sợi dây chuyền vẫn đang siết chặt cổ Dịch Hàm, năng lượng màu xanh từ từ gặm nhấm năng lượng đen, trên trán Roy ngày càng đổ nhiều mồ hôi, sắc mặt ngày càng tái nhợt cơ thể run rẩy. Tuy nhiên, Edward không dám bước tới sợ sẽ làm phiền Roy, chỉ đành đứng bên cạnh cậu, chặt chẽ giám sát, "Cạch" giống như tiếng ổ khóa được mở ra, dây chuyền rơi xuống đất, cùng lúc đó Roy ngã vào lòng Edward, "Edward, nhanh đưa em vào bể bơi" Nghe vậy, Edward nhanh chóng cởϊ qυầи cho cậu, Billy và người sói kinh ngạc nhìn chân Roy biến thành đuôi cá màu tím.

"Đây là cái gì? Người, hay là cá vậy?" một người sói hỏi.