Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Twilight ĐN - Mộ Quang Chi Luyến

Chương 26: Ký sự mang thai - Sự khởi đầu của âm mưu 2

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lời nói của Cá Bông Cúc khiến tất cả mọi người trong gia đình Cullen đều bị sốc, ngoại trừ Carlisle đang trầm ngâm. Emmett một vẻ mặt như bị táo bón nói: "Đẻ, đẻ trứng?", sau đó nhìn Roy thật kỹ, "Mặc dù Roy là tộc Nhân ngư, nhưng mà, đẻ trứng?" Một câu nói cũng bị Emmett vấp mấy lần, Rosalie dùng một cú đấm đã hạ gục Emmett, Emmett không bao giờ tìm nắm được trọng điểm.

Jasper nhanh chóng lấy bể cá ra đặt trên sàn phòng khách, mọi người tập trung xung quanh bể cá. Alice nghiêm túc nhìn Cá Bông Cúc, trong lòng cầu nguyện không phải như mình nghĩ, hỏi nó: “Ngươi nói Roy có thai rồi, đúng không?”

Không ai muốn điều đó là sự thật, đặc biệt là Edward vô thức ôm chặt Roy, những đứa trẻ được sinh ra bằng phương pháp tự nhiên không bao giờ được chào đón trong thế giới ma cà rồng, những đứa trẻ ma cà rồng tượng trưng cho cái chết và tai họa cho người mẹ.

"Đương nhiên là thật rồi." Cá Bông Cúc ngẩng cao đầu bơi lội tung tăng: "Cậu ta là Nhân ngư, còn không mang thai thì ta nghĩ tên ma cà rồng đó không được nữa cơ!" Cá Bông Cúc nhìn nhìn mọi người, đặc biệt là cậu bé Nhân ngư trong hoàng thất.

"Tại sao ngươi lại nói vậy?" Jasper hỏi.

"Vì là Nhân ngư a, một lũ ngu ngốc!" Cá Bông Cúc khinh thường sau đó không nói nữa.

Carlisle chợt nhớ đến ngày Roy được tìm thấy trong con sò, bức thư trên tay Roy dường như đã nói rằng chỉ cần là tộc Nhân ngư, dù là nam hay nữ đều có thể mang thai. Đặc biệt vào thời điểm loại tộc nào cũng có, Nhân ngư đều có thể tìm bạn lữ và sinh con. Carlisle quay đầu định hỏi Roy, nhưng lại nhìn thấy Edward ngơ ngác ôm Roy với vẻ mặt đau khổ, còn Roy thì dùng một tay che bụng, vẻ mặt ngơ ngác.

Edward nghĩ đến cảnh những đứa trẻ ma cà rồng cắt bụng mẹ chúng và chui ra liền cảm thấy kinh tởm, hơn nữa tính mạng của Roy sẽ gặp nguy hiểm. "Roy?????"

Cho dù không có khế ước, cậu cũng biết Edward đang hoảng sợ, Roy ôm ngược lại Edward rồi nói: “Edward, em là Nhân ngư đó.” Roy hôn lên khóe miệng Edward, tiếp tục nói: “Nhân ngư có thể sinh con, hơn nữa, chủng tộc của em có kinh nghiệm kết hôn với ma cà rồng và thậm chí còn sinh con nữa nha!”

Nghe được lời của Roy, Edward cảm thấy cơ thể mình dần dần có thể nhúc nhích, "Thật sao?" Anh hỏi Roy.

Roy gật đầu khẳng định và nói với Edward: "Edward, em sẽ không đánh cược mạng sống của chúng ta, anh quên rồi à? Sinh mệnh của chúng ta là cùng tồn tại đó! Vì anh em sẽ không lừa anh đâu!", Dù biết mình rất ít kỷ, nhưng trong tim cậu đứa trẻ vĩnh viễn không thể so bì với Edward.

Giọng điệu chắc chắn của Roy đã làm dịu đi sự căng thẳng của mọi người, cũng khơi dậy bầu không khí ấm áp trong gia đình Cullen. Con cái là điều mà gia đình Cullen luôn mong mỏi, tuy bây giờ họ gần như giống như những người bình thường nhưng họ sẽ không bao giờ có con.

Trên mặt Rosalie lộ ra vẻ ngơ ngác, ngạc nhiên và phấn khích. Lần đầu tiên Rosalie cười ngốc nghếch như vậy. Cô luôn muốn có một đứa con, nhưng ma cà rồng không bao giờ có thể có con. Giờ đây, mong muốn này có thể thành hiện thực, Rosalie háo hức nhìn vào bụng của Roy. Alice và Esme cũng tỏ ra vui mừng không kém, các cô lập tức di chuyển vào bếp, hiện tại Roy không chỉ ăn cho một người nên cần phải bồi bổ mới được.

Jasper mỉm cười vui vẻ với Edward và nói: "Chúc mừng nha."

Edward cũng vui vẻ gật đầu với Jasper, hạnh phúc nhìn bụng Roy cười ngốc, đã bắt đầu thành hình một ông bố ngốc nghếch.

Emmett ngơ ngác nhìn Roy rồi nói: "Roy, em thật sự có thể đẻ trứng à?" Rosalie và những người khác nghe thấy lời Emmett nói, từ trong bếp nhanh chóng bước ra. Rosalie ném Emmett xuống đất trước, sau đó là Alice và Esme cũng cùng tham gia, đó là một cuộc đánh đập 1 chọi N hỗn loạn.

Carlisle nghe Emmett kêu cứu, nhẹ nhàng cười nói: "Quá ồn rồi, sẽ gây bất lợi cho quá trình mang thai và giáo dục trước khi sinh của Roy đấy." Sau đó ông liền chỉnh tề đứng dậy, đi đến thư phòng tìm kiếm thông tin về sách trong kỳ mang thai và sinh nở.

Jasper nhẹ nhàng nâng Emmett đang nằm ‘chết’ trên sàn lên, đứng dậy đi ra ngoài, Edward rất muốn dùng tay "vuốt ve" Emmett, nhưng Roy lại không yên tâm về Roy. Cuối cùng, Edward nói với Jasper: "Thân là cha đỡ đầu, em phải làm gương cho con đỡ đầu của mình chứ. Làm sao có thể làm phiền một quý cô làm công việc nặng nhọc như vậy ?" Jasper mỉm cười dịu dàng, cha đỡ đầu? Sau đó, Emmett, người đang nằm liệt trên mặt đất, tay không ngừng run rẩy.

Nghe tin Edward mời Jasper làm cha đỡ đầu, Rosalie và Alice nhìn Roy một cách khao khát, Roy mỉm cười hỏi: "Có chuyện gì vậy? Lẽ nào chị em Rosalie và Alice không muốn làm mẹ đỡ đầu đứa bé sao ạ? Với lại, hiện giờ con đang rất đói nha! Một mình con đang ăn cho ba người lận đó!” Lời nói đầu tiên của Roy khiến Alice và mọi người cười cực kỳ hài lòng, nhưng những lời tiếp theo lại khiến mọi người hoàn toàn chết lặng ngơ ngác nhìn Roy.

Alice bọn họ là người đầu tiên phản ứng lại, vội vàng chạy vào bếp làm đồ ăn, hai chiếc bánh bao vừa đáng yêu vừa mềm mại, thật là quá tuyệt vời, phải bồi bổ cho Roy thật tốt mới được.

Tay Edward hưng phấn đến run lên muốn sờ bụng cậu nhưng lại không dám chạm vào. Roy đưa tay nắm lấy bàn tay đang run râtr của Edward, đặt lên bụng mình vuốt ve, "Nó không mỏng manh như vậy đâu! Và một cái vuốt ve yêu thương sẽ khiến baby cảm thấy an toàn hơn đó!" Nói xong, Roy dựa vào chiếc chăn bông mềm mại để Edward ôm mình vào lòng.

“Em yêu, anh…” Edward không biết diễn tả tình yêu của mình như thế nào nữa, bởi vì chỉ một mình Roy là đã đem đến cho anh quá nhiều hạnh phúc rồi.

“Edward, em yêu anh!”, Chúng ta là người yêu nên không cần phải nói gì cả. Edward hôn lên má Roy, lặng lẽ ôm bé cưng vào lòng, hai người cứ ngồi trên ghế sofa không nói một lời, xung quanh là tình yêu tràn ngập.

Carlisle lặng lẽ mang bể cá đến thư phòng, khi con Cá Bông Cúc muốn kêu lên, ông lập tức duỗi móng vuốt sắc nhọn của mình vào trong bể cá, tiếng hét như bị ấn vào nút tạm dừng trong cổ họng con cá.

"Ta nghĩ chúng ta nên nói chuyện đàng hoàng, liên quan đến Roy và, rốt cuộc người là cái gì?" Carlisle thờ ơ nhìn con cá trong bể, Carlisle khi không cười trong rất khí thế, bầu không khí nhất thời ngưng trệ.

"Ừm, bình tĩnh lại??????"

"Không biết Roy có muốn ăn cá hầm hay không, nhưng hôm nay hình như ta chưa mua cá thì phải!"

Cá Bông Cúc muốn gào lên, mấy người có khi nào mà mua cá chứ? Tất cả đều bị bắt trực tiếp trong không gian, nhưng nhìn Carlisle mặt không cảm xúc và đôi mắt vô cảm của ông, Cá Bông Cúc đem những lời sắp tới cổ họng nuốt trở về.

Trong phòng sách, Carlisle và Cá Bông Cúc đã có một cuộc trò chuyện hài hòa, đem tổ tông lai lịch gia đình của Cá Bông Cúc "truy vấn" rất rõ ràng, sự hợp tác của nó đã giúp nó chuyển từ bể cá kém chất lượng mà Jasper mua lần trước sang một bồn tắm sang trọng, Cá Bông Cúc hiện tại cực kỳ hợp tác với mọi người, không còn dám có bất kỳ thái độ khinh thường nào nữa.

Bữa tối Roy ăn nhiều hơn trước, bây giờ là thời điểm để em bé hấp thụ chất dinh dưỡng, Roy là mẹ nên thỉnh thoảng phải bổ sung chất dinh dưỡng. Đến tối, Roy biến trở lại đuôi cá, nằm ngửa trong hồ bơi ở nhà, hấp thụ năng lượng từ ánh trăng và các nguyên tố nước dồi dào xung quanh, may mắn là cậu đang ở Forks, đều này đối với thân phận người cá của Roy cực kỳ có lợi.

Còn Edward thì lặng lẽ bồi bên cạnh Roy, nửa đêm trôi qua, Roy mở mắt, bơi vào trong ngực Edward, đuôi cá của cậu biến thành đôi chân trắng nõn thon dài, quỳ ngồi trên eo Edward.

Chỉ mặc một chiếc áp kim xuyến thoát ẩn thoát hiện, ngồi dạng chân trên người Edward, thở nhẹ vào tai anh, Edward trực tiếp tiến vào trạng thái. Hô hấp của anh đã sắp mất kiểm soát, Edward muốn đẩy Roy ra, Roy lúc này đang trong thời kỳ đặc thù. Roy không nhúc nhích, nhẹ giọng nói: “Giao tiếp thân thể cùng tình cảm có lợi cho sự phát triển của em bé.” Nói xong, đôi tai trắng nõn nhuộm đỏ, Roy nhịn xuống ngượng ngùng nói tiếp: “Cũng có lợi cho việc sinh nở." Thanh âm trầm thấp nếu Edward không phải là ma cà rồng thì khẳng định sẽ không nghe thấy. Đều như vậy rồi, còn chờ gì nữa? Edward bắt đầu bữa ăn đêm của riêng mình.

Gần đây, các bạn cùng lớp trong trường trung học Forks phát hiện thấy Roy Cullen, con trai út của gia đình Cullen và là người yêu của Edward, sức ăn ngày càng lớn, còn thích ngủ, nghiên ăn chua còn thích ăn nhiều mà bọn họ cảm thấy hương vị rất quái dị. Jessica nhẹ nhàng nói với Dịch Hàm: “Nếu cậu ấy không phải con trai, tớ còn tưởng cậu ấy có thai rồi cơ!” Dịch hàm chỉ cười nhẹ, không nói gì, ai nói con trai không thể có thai?

"Mau khai, người đàn ông đưa đón cậu mấy ngày nay là ai?" Jessica mờ ám hỏi Dịch Hàm.

Hiếm thấy nha, Jessica nhìn thấy bạn mình đỏ mặt, chẳng lẽ?

Edward kéo Roy đang mơ ngủ vào lòng, nếu không phải Roy kiên trì muốn vài bữa nữa hẳng nghỉ phép, thì hiện tại Edward đã đưa Roy về nhà dưỡng thai, Roy cực kỳ muốn trải qua thêm mấy ngày tự do nữa, thực ra còn không phải là do gần đây người nhà trông chừng cậu ‘có một chút nghiêm sao!

Sau bữa tối, Roy ngồi trong lòng Edward, cầm những chiếc bánh trứng trên đĩa được Edward cầm trên tay, vừa ăn vừa xem phim truyền hình gia đình trên TV, Esme và Rosalie đang ở trong bếp suy nghĩ thay đổi đa dạng món ăn để bồi bổ cho con út, Alice lại vì đứa con trai đỡ đầu hay con gái đỡ đầu của mình mà chuẩn bị phối mấy kiểu dáng quần áo khác nhau, bây giờ đã phối quần áo bận đến năm 6 tuổi. Carlisle đang cầm một cuốn bách khoa toàn thư về thai kỳ trong tay. Emmett thì nhìn nhìn cái này lại nhìn nhìn cái kia, buồn chán xem một bộ phim truyền hình nhàm chán trên TV, còn Jasper gần đây cảm thấy có chút không ổn, đã đi ra ngoài.

Sau khi Roy ăn xong liền thϊếp đi, Jasper từ bên ngoài mở cửa đi vào, nói: "Carlisle, gần đây trong thị trấn có rất nhiều ma cà rồng, chúng ẩn nấp rất giỏi. Con phát hiện thấy rất nhiều dấu vết ma cà rồng ẩn nấp xung quanh nhà chúng ta."
« Chương TrướcChương Tiếp »