Chương 1: Sự khởi đầu

Một đêm giông bão, trong một trang viên tưởng chừng như yên tĩnh bên trong gian phòng có một vị phu nhân đang rêи ɾỉ đau đớn, người hầu ở một bên lo lắng hầu hạ, thỉnh thoảng lại lau mồ hôi lạnh trên trán cô ấy.

Vân Lễ, gia chủ nhà họ Vân, đang đi đi lại lại trong phòng, đi tới đi lui, ông quản gia già bên cạnh nói: “Gia chủ, phu nhân mới bắt đầu hạ sinh thôi việc này sẽ tốn một ít thời gian trong lúc đó. Xin hãy ngồi sang một bên và nghỉ ngơi, bác sĩ riêng của gia đình sẽ đến đây ngay.”

Sau khi nghe những gì người quản gia già nói, Vân Lễ vẫn cảm thấy bất an và hỏi: “Quản gia, ta vẫn không thể yên lòng, nếu như vợ ta mang thai thật sự là..., vậy phải làm thế nào? Tổ tiên cũng đã để lại căn dặn không thể vi phạm.”

Quản gia ở một bên cũng là một lão nhân cả đời ông đã phục vụ cho Vân Gia rồi, cho nên ông biết gia chủ đang nói tới điều gì, “Gia chủ, kỳ thật người không cần lo lắng nhiều như vậy. Chuyện này mặc dù ngoài mặt không mấy tốt đẹp, nhưng người cũng nghĩ xem đây là thời đại nào. Đã không còn là thời đại của tổ tiên chúng ta nữa. Chúng ta từ lâu làm quen với những điều như vậy. Hầu hết mọi người chấp nhận điều này rồi.”

Vân Lễ nghe được lời phân tích của quản gia cũng có chút lay động. Nhưng khi nghĩ đến tương lai con gái mình sẽ trải qua chuyện gì, đầu ông lại đau nhức: “Quản gia, bây giờ dù ở thời đại nào thì điều đó luôn là cần thiết. Nếu sau này tình trạng thể chất của con gái ta bắt đầu bộc phát, ta có nên làm điều đó không? Ta nên nhốt con bé lại? Hay ta nên tìm vài người đàn ông phục vụ cho con gái ta?”

Người quản gia đề nghị nói: “Thật ra, thưa gia chủ, ngài có thể đào tạo một quản gia cho tiểu thư trước, và cử người đó đến đi khi tiểu thư thành niên. Việc này không chỉ có thể cung cấp thức ăn cho tiểu thư sau khi thể chất của tiểu thư bộc phát, mà Vân gia đã huấn luyện người đó từ khi còn nhỏ cho tiểu thư, nên người đó sẽ biết mọi thứ về tiểu thư.”

Sau khi nghe vậy, Vân Lễ cũng cảm thấy phương pháp này khả thi, lập tức ra lệnh cho quản gia bắt đầu tìm kiếm những chàng trai tốt. Chỉ cần điều đó có lợi ích của con gái mình: “Quản gia, chuyện này ta giao cho ông, ông cũng sẽ chịu trách nhiệm về những gì hắn phải học trong tương lai. Đặc biệt, hắn ta phải rèn luyện khả năng của mình trong lĩnh vực đó, nếu không anh ta sẽ không thể cho con gái ta ăn no được.”

Người quản gia trả lời “ Gia chủ, xin ngài hãy yên tâm, sau khi việc tuyển chọn người đã hoàn tất, những người còn lại cũng sẽ tham gia khóa học lễ nghi cũng sẽ học về kiến thức làm việc đó, như vậy có thể chuẩn bị cho tiểu thư người phụ tá mới ngay khi tiểu thư khi cần bổ sung người khác.”

Hai người vừa quyết định sẽ làm gì cho tương lai của cô tiểu thư sắp ra đời thì nghe tiếng phu nhân trong phòng hét lên, khiến Vân Lễ chú ý: “A ~~~ Đau quá, anh Lễ... a... đau quá... ...Lễ...Anh Lễ...đau quá ~”

Vân Lễ bước một bước lớn về phía giường, nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn và mềm mại của vợ mình, giữ thật chặt rồi đặt lên má anh và xoa nhẹ, “Manh Manh ngoan nhé ~ Đợi một lát nữa, bác sĩ gia đình sắp tới, sẽ không còn đau nữa!”

Sau khi nhìn thấy chồng mình là Vân Lễ, Thiên Manh Manh dường như đã tìm được điểm tựa, và làm vẻ mặt như cầu xin anh ôm cô để khiến cô cảm thấy mạnh mẽ hơn. Biểu cảm là “Lễ~... Đau quá... Đau hơn nhiều so với khi em sinh ra con trai. Em cảm thấy mình thực sự sẽ sinh con gái wu wu...” .Uuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu

Vân Lễ khi nghe xong những lời nũng nịu của vợ mình trong lòng có hơi đau nhói: “Manh Manh, em cũng nghĩ sẽ là con gái! Vậy thì phải làm như thế nào?” Vân gia lần đầu tiên hạ sinh một bé gái ông vẫn không biết liệu mình có thể bảo vệ được con hay không. Hãy