Chương 32: Giáo Sư Đại Học Tân Hải
Gia Vệ đã từng đưa Liễu Tình về nhà, tự nhiên biết nhà Liễu Tình ở địa điểm nào, chỉ là không biết cụ thể ở phòng nào mà thôi. Vừa đi tới bên ngoài, Gia Vệ liền lấy điện thoại di động của mình ra, muốn gọi điện thoại cho nàng.
- Gia Vệ, bên này.
Đúng lúc này, thanh âm của Liễu Tình đột nhiên từ phía sau Gia Vệ vang lên.
Gia Vệ xoay người lại, nhìn thấy Liễu Tình đang đứng ở cửa khu nhà, vẻ mặt tươi cười vội vàng đi qua.
- Tình tỷ, đại ca đâu?
Gia Vệ đi tới bên người Liễu Tình, mở miệng hỏi.
Liễu Tình trừng mắt liếc Gia Vệ, nói:
- Là đại ca của tôi.
- Không giống nhau sao?
Gia Vệ âm thầm cười nói.
Liễu Tình không quan tâm lắc đầu, sau một lát nói thêm:
- Ở trước mặt đại ca của tôi, không nên nói lung tung. Anh ấy lần này tới tìm cậu, là vì sự tình lên đại học của cậu, không phải sự tình gì khác.
- Sự tình lên đại học?
Gia Vệ sửng sốt, lúc này mới nhớ tới, chính mình còn không biết đại ca Liễu Tình là làm cái gì, bất quá hắn cũng không quan tâm, trái lại âm thầm cười, hai mắt nhìn Liễu Tình, hỏi:
- Tình tỷ nói sự tình khác, là chuyện gì?
Liễu Tình khuôn mặt đỏ lên, trừng mắt với Gia Vệ, liền không thèm nói gì nữa, tự mình đi về nhà trước.
Gia Vệ tự nhiên cười to ra tiếng, cũng không có chần chờ đi theo sau.
Có Liễu Tình dẫn đường, rất nhanh Gia Vệ đã tới nhà Liễu Tình.
Đây là một căn nhà với diện tích khoảng bảy tám chục mét vuông, so với nhà của Gia Vệ vẫn còn nhỏ hơn một chút. Căn hộ này, cũng không phải quá sang trọng tiện nghi, nhưng Gia Vệ cũng không có cảm thấy bất ngờ, dù sao Liễu Tình cũng chỉ là một người giáo viên, tiền lương cũng không có nhiều, không có khả năng ở một căn phòng tiện nghi gì.
Nhưng làm cho Gia Vệ không giải thích được là một căn phòng nhỏ như thế mà đồ đạc trong đó chỉ có của một mình Liễu Tình, nói cách khác Liễu Tình chỉ sống một mình, thế cha mẹ của nàng ở đâu?
Đi vào trong phòng, một người đàn ông so với Gia Vệ cao hơn một cái đầu đi tới, vẻ mặt tươi cười nhìn về phía Gia Vệ.
- Đây là đại ca của tôi - Chu Hạo, đây là Gia Vệ.
Liễu Tình tùy ý giới thiệu một chút.
Chu Hạo quay qua Gia Vệ vươn tay ra, Gia Vệ cũng đưa tay ra bắt tay với Chu Hạo, sau đó hai người liền ngồi xuống, Liễu Tình ở một bên pha trà.
Mà lúc này, trong lòng của Gia Vệ tràn đầy nghi hoặc, anh cả của Liễu Tình, vậy mà không phải họ Liễu, mà là họ Chu.
Chẳng lẽ không phải anh ruột? Nhưng nếu như không phải anh ruột, Liễu Tình khẳng định sẽ nói ra a.
Có điều, lúc này Gia Vệ cũng không có ý định đi hỏi, vì vậy cũng không có nói ra khỏi miệng.
- Ta so với cậu lớn hơn mười mấy tuổi, gọi cậu là Gia tiểu huynh đệ, hẳn là có thể chứ?
Chu Hạo cười nói.
Gia Vệ liên tục gật đầu, nói:
- Đương nhiên, không biết Chu đại ca tới tìm em, có chuyện gì muốn nói?
- Ta xin tự giới thiệu qua một chút.
Chu Hạo ngồi thẳng người lên, nói:
- Ta là giáo sư của đại học Tân Hải, cũng là tổ trưởng tổ tuyển sinh của đại học Tân Hải năm nay. Gọi cậu tới đây, là vì Tiểu Tình đã tiến cử cậu với ta, muốn hỏi cậu một chút có hay không muốn đến đại học Tân Hải hoàn thành việc học?
- Giáo sư đại học Tân Hải?
Gia Vệ ngạc nhiên, đại học Tân Hải, chính là đại học đứng top 5 toàn quốc a, muốn trở thành giáo sư của đại học Tân Hải, phi thường khó khăn.
Mà cái người trước mắt tên Chu Hạo này, Gia Vệ có thể khẳng định, hắn không nhiều hơn bốn mươi tuổi, thậm chí chỉ có ngoài ba mươi tuổi đầu, ba mươi tuổi mà đã là giáo sư của đại học Tân Hải, đây cơ hồ là chuyện không có khả năng!
- Có vào đại học Tân Hải hay không, không phải sau khi thi đại học mới nói được sao?
Sau một lát, Gia Vệ mở miệng hỏi.
- Chỉ cần cậu đạt thành tích tốt trong kì thi thử, cậu không cần phải tham gia kì thi vào trường đại học là có thể đặc cách trúng tuyển vào đại học Tân Hải.
Chu Hạo nhìn Liễu Tình, lại nhìn về phía Gia Vệ, tiếp tục nói:
- Tiểu Tình nói với ta trong đợt thi tiếng Anh, Ngữ văn cùng trắc nghiệm tổng hợp vừa rồi của cậu, thành tích đều đạt điểm tối đa, mà số học cũng là môn mạnh nhất của cậu, những thứ này nếu như là thực lực chân chính của cậu mà nói. Cậu chẳng những không phải tham gia kì thi đại học mà còn có thể trúng tuyển thẳng vào đại học Tân Hải, còn có thể miễn trừ toàn bộ học phí, đại học Tân Hải mỗi năm còn ban thưởng cho cậu học bổng cao nhất.
Chu Hạo vừa nói như vậy, lại khiến cho Gia Vệ nhớ tới Gia Cát Khổng Minh, nhớ tới cái phí sinh hoạt hàng năm 1000 vạn kia, lòng Gia Vệ lại thấy nhói đau.
Nhưng mà nếu thật sự Gia Vệ được tuyển thẳng vào trường đại học, hắn cũng không nhất định bước vào trường đại học Gia Cát như lời Gia Cát Khổng Minh đã nói, đồng thời lời của Gia Cát Khổng Minh là thật hay giả, Gia Vệ vẫn còn đang hoài nghi.
Mỗi năm 1000 vạn, ai sẽ tin được đây?
- Ở kỳ thi thử em phải đạt bao nhiêu điểm mới có thể trúng tuyển vào đại học Tân Hải, đồng thời còn nhận được học bổng từ đại học Tân Hải nữa vậy?
Gia Vệ trầm tư trong chốc lát, hỏi.
Tốt nghiệp trung học rồi, Gia Vệ cũng không muốn sống dựa vào cha mẹ nữa, lớn rồi cũng nên sống độc lập.
Muốn độc lập thì tiền là không thể thiếu, Gia Vệ đã nghĩ tới làm việc thêm ngoài giờ, nhưng nếu như trong trường học còn cấp thêm tiền sinh hoạt, thật không còn gì tốt hơn.
Nghe vậy, Chu Hạo không có mở miệng, mà là nhìn về phía Liễu Tình.
Đôi mắt đẹp của Liễu Tình hơi nhíu, trầm tư trong chốc lát, liền mở miệng nói:
- Điểm tối đa khi thi vào trường đại học là bảy trăm năm mươi điểm, cậu nếu như có thể tại kỳ thi thử đạt đến trên bảy trăm ba mươi điểm, có lẽ không kém bao xa là có thể nhận học bổng.
Chu Hạo thì lại là cười lắc đầu, nói:
- Ta sẽ giảm xuống cho cậu năm điểm, nếu như tại ba lần kỳ thi thử này cậu đều có thể thi đến trên bảy trăm hai mươi năm điểm, đại học Tân Hải sẽ đặc biệt tuyển thẳng cậu, đồng thời cũng cho cậu học bổng cao nhất.
Gia Vệ nghe vậy, thì lại là lộ ra một vẻ cười khổ, cũng không phải bởi vì hai người đưa ra mức điểm quá cao, mà là số điểm bọn họ đưa ra so với mức điểm trong lòng Gia Vệ nghĩ đến vẫn còn thấp hơn một ít.
Chỉ có điều, biết được việc cả ba lần kỳ thi thử mình đều phải tham gia Gia Vệ cũng có chút không tình nguyện.
Nếu như xác định bước chân vào đại học Tân Hải, mà vẫn phải còn tham gia vào những cuộc thi không có chút ý nghĩa nào, chẳng phải là lãng phí thời gian sao.
Mà thấy Gia Vệ cười khổ, đồng thời nhíu mày, Chu Hạo cùng Liễu Tình cho là bọn họ đưa ra điểm đã vượt qua khỏi phạm vi thừa nhận của Gia Vệ, Liễu Tình vội vàng nói:
- Đó là điểm chuẩn để cậu có thể nhận được học bổng cao nhất, chỉ cần điểm số của cậu tại kỳ thi thử vượt trên bảy trăm mười điểm, cậu đã có thể trực tiếp bước chân vào đại học Tân Hải.
Chu Hạo lông mày cau lại nhìn Liễu Tình, đại học Tân Hải tại biển quảng cáo tuyển sinh Tân Hải bao năm qua vẫn giữ điểm chuẩn trên con số sáu trăm bảy mươi điểm. Mà học sinh thi được trên bảy trăm mười điểm bước vào đại học Tân Hải cũng không có ít gì. Vốn là sau khi nghe Liễu Tình nói, Chu Hạo cho rằng đã gặp phải một thiên tài rồi, lúc này hắn xem ra, Gia Vệ cũng không phải là cái loại thiên tài như hắn mong muốn.
Thực ra Chu Hạo ngày hôm nay đến chỉ là để thăm Liễu Tình, mà sau khi nghe Liễu Tình nói về sự tình của Gia Vệ. Chu Hạo liền trực tiếp bảo Liễu Tình gọi điện thoại cho Gia Vệ, để cho Gia Vệ tới đây một chút.
Như vậy có thể nhìn ra Chu Hạo đối với thiên tài coi trọng đến nhường nào, mà càng là người coi trọng thiên tài, lại càng hiểu được cái gì là thiên tài chân chính, chính mình đối với định nghĩa thiên tài cũng yêu cầu vô cùng cao.
- Không sai, nếu như trong ba lần thi thử, điểm của cậu không thấp hơn bảy trăm mười điểm, đại học Tân Hải cũng có thể đặc biệt tuyển thẳng cậu, chỉ có điều học bổng không có cao mà thôi.
Chu Hạo cũng nói thêm vào, nhưng bộ dáng tươi cười trên mặt lại giảm đi không ít.
Gia Vệ cười khổ nhìn Liễu Tình, sau đó lại nhìn về phía Chu Hạo, nói:
- Chu đại ca, nếu như em tại lần đầu tiên của kỳ thi thử cấp ba đạt trên bảy trăm bốn mươi điểm, có thể hay không không cần tham gia kỳ thi thử thứ hai sau đó, liền trực tiếp trúng tuyển vào đại học Tân Hải?
- Cái gì?
Gia Vệ vừa dứt lời, Chu Hạo đột nhiên nhìn về phía Gia Vệ hỏi.
- Gia Vệ, cậu thật có lòng tin như thế?
Liễu Tình nhíu mày, nói:
- Độ khó của đề thi trong kỳ thi thử cấp ba tương đương với độ khó của đề thi trong kì thi vào trường đại học, không phải bài thi trắc nghiệm có thể so được.
- Tình tỷ, em đã quyết định sẽ bước chân vào học ở đại học Tân Hải, nếu đã quyết định tiến vào em sẽ không muốn lãng phí quá nhiều thời gian tại mấy kì thi này, tốt nghiệp trung học rồi cũng nên đi làm chút chuyện, ba tháng nghỉ hè có chút ngắn a.
Gia Vệ vẻ mặt cười khổ nói.
- Cậu nói thật chứ?
Hai mắt Chu Hạo lại trừng lớn, nhìn về phía Gia Vệ, hỏi:
- Cậu nói cậu có thể thi được trên bảy trăm bốn mươi điểm, là thật?
- Trên bảy trăm bốn mươi điểm, nếu đề bài không có gì sai, em nghĩ hẳn là không khó.
Gia Vệ sờ sờ mũi, nói.
Gia Vệ lúc này thực sự không phải là nói mạnh miệng, mà là trong lòng tin tưởng mười phần.
Từ đầu tuần Gia Vệ biến hóa rõ rệt cho tới nay, trong đầu Gia Vệ không biết thế nào mà lại nhiều thêm rất nhiều tri thức, một ít kiến thức trước đây Gia Vệ không biết nhưng bây giờ chỉ cần hơi chút tiếp xúc là Gia Vệ có thể biết được rõ ràng, thậm chí đạt được trình độ quen thuộc. Điều này làm cho Gia Vệ ngoài kinh ngạc, đó chính là kinh hỉ.
Có cái gì có thể cao hứng bằng với việc chính mình vừa học liền có thể biết được rõ ràng?
Vì vậy, Gia Vệ đối với việc mình có thể thi được điểm tối đa thì rất kinh ngạc, sau đó lại chậm rãi biến trở thành điều hiển nhiên. Vừa rồi hắn muốn nói là sẽ đạt điểm tối đa, thế nhưng có lẽ hắn nên khiêm tốn một chút, bằng không nhất định sẽ bị Chu Hạo nghĩ rằng hắn cuồng vọng.
Chu Hạo cùng Liễu Tình lúc này đều đã ngây người, hai người đều là người làm nhiệm vụ dạy học nhiều năm, đối với sự tình thi cử so với Gia Vệ càng thêm hiểu biết. Bọn họ biết rõ để đạt được trên bảy trăm bốn mươi điểm trong kì thi vào đại học khó khăn chừng nào, biết chắc là để thi vào trường đại học mà trên bảy trăm bốn mươi điểm hầu như là không có mấy người.
Thi vào trường đại học cùng cuộc thi bình thường khác nhau rất lớn. Để thi yêu cầu không chỉ là trình độ kiến thức của thí sinh, còn cần phải có năng lực phân tích rất cao.
Có thể nói, kì thi vào trường đại học là cuộc thi duy nhất quyết định số phận của cả đời thí sinh, có thí sinh chính là không chịu nổi áp lực lớn như vậy, ngay cả trình độ bình thường cũng không phát huy ra nổi, càng không có khả năng phát huy vượt xa lúc bình thường.
Tuy rằng kỳ thi thử không phải là kì thi đại học chân chính, nhưng lại là kỳ thi thử lần đầu tiên, hoàn toàn là dựa theo khuôn mẫu của kì thi vào trường đại học, vì vậy trong lòng của thí sinh cũng có áp lực rất lớn.
Nói cách khác, mặc dù Gia Vệ tại các cuộc thi bình thường đạt được trên bảy trăm bốn mươi điểm, nhưng trong kỳ thi thử lần đầu tiên cũng chưa chắc có thể thi được đến bảy trăm bốn mươi điểm.
Nhưng lúc này, Gia Vệ vẫn như cũ, hoàn toàn tin tưởng vào bản thân minh.
Cái này không khỏi khiến cho Chu Hạo cùng Liễu Tình cảm thấy kinh ngạc, đồng thời hai người cũng có chút bận tâm. Gia Vệ này có đúng hay không quá mức tự cao tự đại, cái gọi là ‘kiêu binh tất bại” đối với chính mình quá mức tự tin, chưa chắc đã là chỗ tốt.
- Như vậy đi, nếu như cậu có thể ở kỳ thi thử lần đầu đạt được thành tích trên bảy trăm ba mươi lăm điểm, liền không cần tham gia vào kỳ thi thử lần thứ hai cùng kì thi vào trường đại học sau đó, là có thể trực tiếp trúng tuyển vào đại học Tân Hải. Mà nếu như thành tích của cậu tại kỳ thi thử lần đầu dưới bảy trăm ba mươi lăm điểm một chút mà lại trên bảy trăm mười điểm thì cậu nhất định phải tham gia kỳ thi thử lần thứ hai sau đó, thành tích của ba lần thi thử đều phải trên bảy trăm mười điểm mới có thể không cần tham gia kì thi đại học, tuyển thẳng trực tiếp vào đại học Tân Hải, như thế nào đây?
Chu Hạo ngẫm lại, liền trực tiếp mở miệng nói ra.
Nghe Chu Hạo nói như thế, Liễu Tình cũng gật gật đầu, như vậy đối với Gia Vệ mà nói có thể giúp cho hắn có một con đường rút lui, không đến nỗi trong lòng có áp lực quá lớn.
Gia Vệ vội vàng gật đầu, hắn tự nhiên nhìn ra sự lo lắng của Chu Hạo cùng Liễu Tình, không khỏi âm thầm cười khổ, trong lòng của hắn có áp lực sao? Có sao?
Vì cái gì chính Gia Vệ cũng không biết?