Chương 16

Mặc dù họ nấu đồ ăn không được ngon nhưng y phục do hai nàng may lại vô cùng khéo léo.

Hôm nay Lạc Nhân Ấu lại được mặc một bộ y phục mới, lần này là một kiện y phục màu đỏ, kiểu dáng giống với bộ màu xanh biếc mà nàng đã mặc ngày hôm qua.

Mặc dù nàng mới chỉ có ba tuổi nhưng Vấn Đông và Xuy Tuyết lại vô cùng thích thú trước cách ăn mặc của nàng.

Nàng đem chiếc bình đồng cất đi thật cẩn thận, Lạc Nhân Ấu cầm dây cương dắt một mét năm ra khỏi phòng, nàng dự định sẽ tiếp tục dạo quanh khu doanh trại để tìm thêm ý tưởng kiếm điểm tích lũy.

Tám vạn điểm tích lũy! Tám vạn điểm!

Nếu có thể ra ngoài một chuyến thì thật tốt, tiêu diệt thêm một nhóm binh sĩ của Hàn Liêu Quốc lại càng tốt.

Tuy nhiên ý nghĩ này nhanh chóng bị nàng bác bỏ vì quá nguy hiểm.

Ở đây là thời đại chiến tranh!

Thời gian ba năm, tám vạn điểm, chính xác là 7 vạn 7 ngàn điểm tích lũy.

Ngay cả khi trung bình mỗi ngày nàng chỉ kiếm được một điểm, thỉnh thoảng Dạ Từ cũng cống hiến được 1 điểm, chưa kể đến việc nàng có thể kiếm thêm từ những lần bộc phát điểm từ Biên Cốc.

Nghĩ tới đây tâm tình của Lạc Nhân Ấu cũng trở nên vui vẻ hơn, tóc nàng lại có chút muốn dựng lên, mang theo Biên Cốc bước ra ngoài.

Hôm qua nàng đã thăm dò qua khu võ chiến thật sự không hợp với nàng, ở khu sinh hoạt nàng còn không có nổi cơ hội mở miệng để nói chuyện với họ. Hai khu vực này đều không thích hợp để nàng kiếm điểm nên nàng phải tìm cơ hội ở nơi khác.

Một người một ngựa cảm xúc dâng trào, Lạc Nhân Ấu vừa đi vừa ngâm nga một khúc hát nhỏ, Biên Cốc còn rất biết phối hợp thỉnh thoảng phát ra vài âm thanh như cổ vũ.

Hai người một đường đi đến một khu vực đang thi công, nơi này đang được đào móng lên, cũng không rõ họ làm vậy để xây dựng gì.

Khi Lạc Nhân Ấu đi ngang qua, tình cờ nhìn thấy Du Hổ Chí mặc y phục hằng ngày đang tiến hành kiểm tra như thường lệ.

Du Hổ Chí vừa nhìn thấy nàng lập tức liền chạy tới: "Ơ! Đây không phải là Tiểu tướng nữ sao?"

Nụ cười đó của hắn mang đầy ẩn ý, rõ ràng hắn không hề có thiện ý với nàng!

Lạc Nhân Ấu cũng không buồn lên tiếng, chỉ ngẩng đầu nhìn hắn, ánh mắt mang đầy vẻ ngây thơ vô số tội.

Ánh mắt của Du Hổ Chí di chuyển từ trên người nàng sang Biên Cốc, rồi lại nhìn về phía nàng, hắn vuốt vuốt cằm nói: "Tiểu tướng nữ mặc màu đỏ đẹp lắm."

Lạc Nhân Ấu vừa định mỉm cười nói tạ ơn...

Du Hổ Chí lập tức nói tiếp: "Trông như củ cái đỏ chót vậy! Ha ha ha!"

Lạc Nhân Ấu: "..."

Biên Cốc: "Híiii Híiiii Híiiiii!"

Lạc Nhân Ấu có chút tức giận, nàng phát hiện ra rằng cái tên Du Hổ Chí này rất thích khi dễ trẻ con.

Hắn khi dễ nàng xong còn cười nàng thì thôi đi, con ngựa ngốc này còn cười hùa theo hắn là sao?

Nghĩ tới đây Lạc Nhân Ấu quay đầu lại trừng mắt nhìn Biên Cốc!

Biên Cốc hoàn toàn không phát giác gì, nó vẫn tiếp tục đứng đó cùng với Du Hổ Chí cười nghiêng ngả.

Lạc Nhân Ấu thực sự tức giận rồi!

Nàng lùi lại hai bước lấy đà, dậm mạnh chân xuống đất rồi xông về phía Biên Cốc và Du Hổ Chí, vừa lao vào vừa hét to: "Các ngươi mới giống củ cải đỏ! Cả nhà các ngươi cũng giống củ cải đỏ!"

Sau khi được hệ thống tái tạo lại cơ thể thì thể lực của nàng mạnh đến mức nào?

Đây chính là sức mạnh có thể nới lỏng được cả phong ấn mạnh mẽ nhất thế gian, Long Sát Thập Phong!

Vì vậy với cú va chạm của Lạc Nhân Ấu đã trực tiếp khiến Du Hổ Chí và Biên Cốc không kịp phản ứng lại mà ngã nhào ngay tại chỗ.

Tất nhiên Lạc Nhân Ấu cũng không thể khống chế được sức mạnh của bản thân khiến chính mình cũng ngã theo họ.

Thế là...

Ầm! Ầm! Hai tiếng vang lên!

Hai người một ngựa cùng nhau ngã xuống, lăn lộn một vòng rồi rơi vào vũng bùn bên cạnh.

Du Hổ Chí hoàn toàn sững sờ, hắn không thể tin được rằng mình lại bị một đứa bé xô ngã khiến một thân y phục dính đầy bùn đất.

Lạc Nhân Ấu cũng không khá hơn là bao, toàn thân cũng dính đầy bùn. Nàng nhanh chóng đứng dậy, vọt tới bên cạnh Du Hổ Chí rồi giẫm mạnh lên người hắn hai cước!

Ai bảo ngươi dám khi dễ trẻ con!

【Du Hổ Chí hoài nghi nhân sinh, điểm tích lũy +9】

Biên cốc bị đυ.ng đến ngốc, nó ngơ ngác nằm trên vũng bùn nửa ngày không đứng dậy nổi.

Chuyện gì vừa mới xảy ra vậy?

Vì sao nó lại nằm trong vũng bùn này vậy?

Hai giờ đồng hồ sau.

Vẫn ở phòng nghị sự đó, khung cảnh ngày hôm qua lại tiếp tục được tái diễn.

Dạ Từ ngồi ở vị trí chủ toạ, cả người hắn toả ra luồng khí lạnh khiến không khí trong phòng nghị sự hạ thấp đến mức nghẹt thở.

Không một ai trong số những tướng sĩ ở đây dám lên tiếng, đứng ở một bên cúi đầu không nói gì.

Chỉ có Du Hổ Chí một thân nhem nhuốc đầy vết bẩn đang hùng hồn đứng đó lên án đủ mọi tội trạng lên đầu Lạc Nhân Ấu!

Hắn tức giận, nước miếng văng tung toé, bộ râu quai nón đều vì kích động của hắn mà điên cuồng run lên.

Biên Cốc vẫn còn đang ngơ ngác, bùn trên thân từng giọt từng giọt nhỏ xuống, tích tụ lại thành một vũng lớn trên sàn đại sảnh sạch sẽ.

Lạc Nhân Ấu đứng ở bên cạnh, một bên vừa cởi chiếc áo choàng màu đỏ chót bị bùn thấm ướt, một bên vừa vắt nước ra khỏi áo!

Ào ào!

Một vũng nước lớn bị vắt ra và chảy đầy xuống đại sảnh.

Du Hổ Chí nhìn về phía nàng lớn tiếng hét lên: "Dạ lão đại! Ngài nhìn nàng ta xem! Ngài nhìn đi!"

Lạc Nhân Ấu ngẩng đầu lên nhìn hắn một cái, nàng phớt lờ hắn rồi tiếp tục vắt áo.

Biên Cốc ở một bên cười ngốc nghếch mà không hề có chút cảm giác nguy hiểm nào: "Híiiii híiiii!"

Cuối cùng, sau khi cống hiến hai lần +1 điểm tích lũy thì Dạ Từ cũng không thể chịu nổi nữa, đứng phắt dậy.

Hắn ta dường như là người có tu vi mạnh nhất ở đây, hắn có thể rút ngắn mọi khoảng cách chỉ bằng một bước chân. Trong nháy mắt, hắn đã từ vị trí xa nàng cả mười mét đã ngay lập tức đứng trước mặt Lạc Nhân Ấu.

Tay trái Dạ Từ nắm lấy cổ áo Lạc Nhân Ấu, tay phải kéo theo Biên Cốc.

Bịch! Bịch!

Cả hai bị ném thẳng ra khỏi phòng nghị sự.

Hai kẻ gây rối này! Không ngày nào được yên tĩnh!

Biên Cốc không hề chuẩn bị trước liền bị ném lên không trung khiến cả miệng ngựa méo lệch đi, cuối cùng nặng nề rơi xuống đất.

Nhưng Lạc Nhân Ấu lại không giống vậy, nàng đã nhận thấy sự thay đổi cảm xúc của Dạ Từ nhờ vào thông báo của bảng hệ thống, nên trước khi bị ném ra ngoài nàng đã kịp thời điều chỉnh lại tư thế.

Kết quả là Biên Cốc không may đã trở thành miếng đệm thịt cho nàng! Nó không những bị ném xuống đất mà còn bị một con nhóc từ trên trơi rơi xuống trúng phải.

Biên Cốc đau đớn kêu lên thất thanh!

Biên Cốc vô cùng ủy khuất, nó không phải là người gây chuyện, cũng không phải là nó đυ.ng ngã vào vũng bùn, càng không phải người vắt nước bùn!

Nhưng tất cả mọi xui xẻo đều rơi vào đầu nó!

【Biên Cốc suy sụp tinh thần, điểm tích lũy +99】

【Biên Cốc hoài nghi nhân sinh, điểm tích lũy +99】

Lạc Nhân Ấu cũng không đứng dậy ngay lập tức, nàng ngồi bệt dưới đất, toàn thân dính đầy bùn, quần áo ướt nhẹp, tóc cũng bết lại.

Trong khi đó tiếng hét của Du Hổ Chí vẫn không ngừng vang lên từ bên trong đại sảnh, như thể hắn càng hét to thì hắn càng có lý, cùng với đó là hai thông báo của Dạ Từ liên tiếp xuất hiện trên màn.

【Dạ Từ tâm trạng dao động, điểm tích lũy +1】

【Dạ Từ không thể nhịn được nữa, điểm tích lũy +2】

Chết tiệt!

Tránh mau!

Lạc Nhân Ấu nhanh chóng tránh sang một bên hai bước, quả nhiên giây tiếp theo...

Bịch!

Thân hình khổng lồ cao hơn một mét chín của Du Hổ Chí từ trên trời rơi xuống, lại rơi chính xác rơi ngay lên người Biên Cốc.

Vết thương thứ hai khiến Biên Cốc đau đến muốn bất tỉnh, nó run rẩy nằm trên mặt đất, mắt đờ đẫn nhìn lên trời.

Nó tự hỏi vì sao mọi chuyện tệ hại thế này luôn xảy ra với nó?

Du Hổ Chí rất ngạc nhiên, vì cái gì mà Dạ lão đại cũng ném hắn ra ngoài như vậy?

Hắn không hiểu!

Rõ ràng hắn cũng là người bị hại mà?

【Biên Cốc cõi lòng tan nát, điểm tích lũy +99】

【Du Hổ Chí tâm tình rơi xuống vực thẳm, điểm tích lũy +9】

Lạc Nhân Ấu không quan tâm đến việc sau đó, sau khi thu thập được điểm tích lũy, chân nàng như được bôi dầu, nhanh chóng bỏ chạy!

Không bao lâu sau, Chu Hồng mỉm cười bước ra khỏi phòng nghị sự đi tới đứng bên cạnh Du Hổ Chí, dò xét hắn từ trên xuống dưới dính đầy bùn đất.

Chu Hồng: "Này! Nhìn kìa, một thằng ngốc!"

Du lịch Hổ Chí: "? ? ?"

Vấn Đông cùng Xuy Tuyết đã sớm nghe được động tĩnh ở phòng nghị sự, hai người chuẩn bị sẵn nước tắm, háo hức đứng ở cửa phòng nhỏ mong mỏi.

Khi thấy Lạc Nhân Ấu vừa về đến, hai thị nữ liền nhanh chóng kéo nàng vào phòng, sau đó khóa chặt cửa lại.

Vấn Đông lo lắng hỏi: "Tiểu Tướng Nữ, trời lạnh như thế này sao ngài lại ngã vào vũng bùn thế?"

Xuy Tuyết sốt sắng: "Mau mau! Ngài mau tắm nước nóng đi, bị cảm lạnh sẽ không tốt đâu. Tướng quân cũng thật là quá đáng, bất kể thế nào cũng không thể trách tội Tiểu Tướng Nữ của chúng ta được!"

Lạc Nhân Ấu dùng sức gật đầu một cái: "Đúng vậy! Rõ ràng là do Du Hổ Chí ra tay bắt nạt ta trước!"

Vấn Đông cùng Xuy Tuyết thật không hổ là người hâm mộ cuồng nhiệt của nàng, họ tức giận bất bình cho nàng, hận không thể ngay lập tức chạy đi tìm Du Hổ Chí để đòi lại công bằng cho Tiểu tướng nữ.