Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tuyệt Thế Tiểu Oan Loại

Chương 15

« Chương Trước
Lạc Nhân Ấu dùng hai chân ngắn của mình đạp đạp, bắt đầu thúc giục: "Nhanh lên! Mau giúp ta giải trừ phong ấn, ta muốn được bước lêи đỉиɦ cao cuộc đời!"

Dạ Từ đáp: "Phong ấn của ngươi có tên là Long Sát Thập Phong, chính là loại phong ấn mạnh nhất trên đời. Ta không thể giải trừ được."

Lạc Nhân Ấu không tin, hỏi lại: "Ngươi lại nghĩ muốn lừa gạt ta sao? Cái gì mà mười năm tuổi thọ, cái gì mà không giải được phong ấn... Ngươi không phải đã rút ra được một cái rồi hay sao? Hơn nữa ngươi không phải chơi đùa với ta rất vui sao?"

Dạ Từ đem quần áo sau lưng nàng chỉnh lý lại thật tốt, bình thản nói: "Bởi vì phong ấn huyệt đạo lúc đầu đã được nới lỏng, còn lại sáu chỗ khác ta vừa mới xem qua, không thể nào rút ra được."

Lạc Nhân Ấu: "? ? ?"

Dạ Từ suy nghĩ gì đó một lúc, hỏi: "Có người giúp ngươi cường hoá thân thể hay sao? Hay là trước đó ngươi đã gặp phải điều gì kỳ lạ sao?"

Phong ấn rõ ràng là mới được thiết lập cách đây không lâu, trong tình huống bình thường sẽ không tự dưng có hiện tượng đinh bị nới lỏng ra như vậy. Khả năng duy nhất là thể phách của đứa trẻ này đã được cường hoá qua, tránh khỏi sự ràng buộc của phong ấn tầng ngoài cùng.

Dạ Từ nhíu mày lại, mặc dù về mặt lý thuyết là như vậy nhưng hắn vẫn thắc mắc là ai có năng lực mạnh mẽ đến mức có thể cưỡng ép thay đổi thể phách của nàng ngay cả khi bị phong ấn bởi Long Sát Thập Phong.

Chỉ có thể nói mệnh của đứa trẻ này vẫn chưa đến bước đường cùng!

Lạc Nhân Ấu mở to hai mắt, nhìn người đàn ông đang đeo mặt nạ xấu xí trước mặt nhìn với vẻ mặt khó tin.

Ngươi đoán cũng chính xác quá đi!

Nàng không phải đã được hệ thống tái sinh cơ thể sao?

Thì ra là nhờ vào lần tái sinh đó, nếu không việc phá bỏ phong ấn của nàng sẽ vô cùng khó khăn và rất có thể nàng sẽ không thể nói chuyện được suốt quãng đời còn lại.

Lạc Nhân Ấu suy nghĩ rồi hỏi: "Ngươi thật sự không thể giải trừ những phong ấn còn lại sao?"

Dạ Từ: "Ta không thể làm gì hơn được."

Lạc Nhân Ấu lại hỏi: "Nếu phong ấn không thể giải trừ, ta sẽ như thế nào?"

Dạ Từ: "Ngươi sẽ chết, ngươi chỉ có thể sống nhiều nhất thêm 3 năm nữa."

Đồng tử Lạc Nhân Ấu co rút lại, nàng không ngờ tình hình lại nghiêm trọng đến thế.

Nàng cúi đầu nhìn xuống mũi chân của mình, toàn thân trên dưới đều toả ra một cảm giác uỷ khuất.

Mái tóc bù xù của nàng cũng rủ xuống theo, tản mát trên bờ vai, trông vô cùng uể oải.

Dạ Từ sững sờ, nhìn chằm chằm vào Lạc Nhân Ấu đang chìm vào trong suy nghĩ.

Khi phấn khích thì dựng ngược lên, khi thất vọng thì lại rũ xuống, căn cứ vào tâm tình của người ta mà không ngừng thay đổi hình dạng.

Sao mà làm được thế nhỉ?

Dạ Từ nheo mắt lại, đáng tiếc do có phong ấn, cái gì cũng không nhìn ra được.

Tiểu quỷ, rốt cuộc ngươi là thứ gì?

Đột nhiên Lạc Nhân Ấu ngẩng đầu lên, ánh mắt loé sáng!

Cùng lúc đó, mái tóc vừa rồi còn xuống ngay lập tức lại dựng ngược lên, lần này dựng lên còn lợi hại hơn.

Giống như Medusa vậy!

Dạ Từ bị sốc, nhìn cảnh tượng trước mắt trong lòng không khỏi kinh ngạc.

【Dạ Từ tâm trạng dao động, điểm tích lũy +1】

Lạc Nhân Ấu hưng phấn phân tích: "Ta biết rồi! Đinh trấn phách đầu tiên bị nới lỏng ra là vì thể phách đã được cường hoá, điều này chẳng phải là nói chỉ cần ta tiếp tục tăng cường thể phách thì sáu chiếc đinh khác cũng có thể lần lượt được nới lỏng ra sau đó gỡ bỏ sao?"

Dạ Từ nhìn chằm chằm vào mái tóc của nàng, thờ ơ nói: "Trên lý thuyết thì có thể, nhưng ngươi nên nhớ trên đầu ngươi còn ba chiếc đinh phong hồn nữa. Đinh phong hồn có tác dụng làm cho huyết mạch và tư chất của ngươi toàn bộ bị xoá đi, việc tu luyện của ngươi sẽ khó khăn gấp mấy nghìn, mấy vạn lần người bình thường."

Việc tu luyện rất coi trọng tư chất!

Tình huống hiện tại của Lạc Nhân Ấu tương đương với việc không có tư chất, điểm xuất phát của nàng so với người bình thường còn thấp hơn.

Mà việc giải khai đinh phong hồn càng khó hơn, điều kiện để có thể giải trừ đinh phong hồn là sau khi đã giải trừ ba chiếc đinh trấn phách trước mới có thể thực hiện.

Nếu không có tư chất tu luyện, làm sao có thể cường hoá thể phách để có thể giải khai ba chiếc đinh trấn phách đây?

Những phong ấn này kiềm chế lẫn nhau đã cắt đứt mọi khả năng, đây cũng là điều đáng sợ nhất của Long Sát Thập Phong!

Lạc Nhân Ấu không hề bị điều đó làm cho đả kích, mà ngược lại toàn thân nàng đều tràn đầy năng lượng.

Bàn tay nhỏ nắm thật chặt!

Lạc Nhân Ấu: "Ta nhất định sẽ giải trừ phong ấn này!"

Ít nhất nàng cũng phải cố gắng thử một lần, huống hồ nàng còn có thể chờ cho đến khi điểm tích lũy đạt đủ 20 vạn điểm để hệ thống có thể hoạt động.

Cơn thịnh nộ của nàng kéo theo mái tóc điên cuồng dựng đứng lên, giống như một con quái vật.

Ánh mắt Dạ Từ sau mặt nạ ý vị không rõ.

Giải khai?

Quá ngây thơ!

Nếu nó thực sự dễ dàng bị giải khai như thế thì cần gì phải phí hết tâm tư như vậy?

Phải biết rằng Long Sát Thập Phong chỉ nhắm vào Thần Ma, là phong ấn tà ác nhất và mạnh mẽ nhất trên thế gian!

Nếu đứa trẻ này sinh ra từ gia tộc Thần Duệ, rõ ràng có người cố ý muốn trấn áp.

Long Sát Thập Phong này sẽ khiến cho khí tức, huyết mạch và thậm chí cả nhân quả của nàng hoàn toàn biết mất khỏi thế giới này.

Những phương pháp theo dõi của các đại gia tộc thường dùng toàn bộ sẽ trở nên vô hiệu, không một ai có thể biết được nàng còn sống hay đã chết, và thi thể cũng viễn vĩnh không bao giờ được tìm thấy.

Nghĩa là cắt đứt hoàn toàn mọi sự tưởng niệm, tàn nhẫn và nham hiểm!

Nhưng nếu thứ bị phong ấn không phải nhắm vào Thần Duệ mà là Tà Túy thì hậu quả sẽ còn lớn hơn nhiều!

Nếu giải khai được phong ấn có thể dẫn đến sinh linh đồ thán, hủy diệt cả thế giới!

Dù bất luận là tình huống nào, đối phương đều có ý định tàn nhẫn muốn đẩy cả thân thể lẫn linh hồn của nàng xuống vực thẳm, thậm chí là chặn luôn con đường chuyển thế, khiến nàng vĩnh viễn không thể vùng lên được!

Cảm giác đau đớn cực độ kéo dài sẽ khiến cho người bị phong ấn lúc nào cũng phải chịu đựng nỗi đau khổ đến chết đi sống lại.

Đâu còn cảnh giống như bây giờ, nhảy nhót tưng bừng, khua chiêng gõ trống nhận cha loạn xạ như vậy?

Nghĩ tới đây, Dạ Từ liền đóng góp thêm một điểm tích lũy cho Lạc Nhân Ấu.

Hắn đứng dậy không nói thêm một lời nào, đem bình sữa bằng đồng đặt lên bàn.

Lạc Nhân Ấu nhìn vào cái bình đồng, hai mắt sáng lên hỏi: "Đại bá, vì sao bên trong cái bình đồng này mãi mà không hết sữa dùng mãi không cạn vậy?"

Giọng nói Dạ Từ bỗng trở nên méo mó: "Ngươi gọi ta là cái gì?"

Lạc Nhân Ấu ngạc nhiên nhìn điểm +1 xuất hiện trên bảng hệ thống trong tích tắc, vội vàng xua tay nói: "Không phải ngươi không muốn ta gọi ngươi là ba ba sao?"

Dạ Từ: "..."

Lạc Nhân Ấu thăm dò hỏi: "Vậy... Dạ Từ thúc thúc?"

【Dạ Từ tâm trạng dao động, điểm tích lũy +1】

【Dạ Từ tâm trạng dao động, điểm tích lũy +1】

Lạc Nhân Ấu: "Hì hì!"

Dạ Từ hít sâu một hơi: "Đây là không gian giới chỉ, thực ra đây cũng là một loại phong ấn. Chiếc bình này có thể lưu trữ chất lỏng vĩnh viễn, dung tích đủ cho ngươi uống liên tục trong vòng 10 năm, cũng không biết ngươi có thể sống đến lúc đó hay không thôi."

Đôi mắt Lạc Nhân Ấu hai mắt phát sáng, vui mừng đem chiếc bình đồng ôm vào trong lòng không muốn buông tay.

Mắt thấy đối phương chuẩn bị rời đi, nàng lại mở miệng lên tiếng: "Ngươi hãy đưa lại cho ta chiếc đinh trấn phách kia nữa nha."

Dạ Từ dừng bước, quay người lại.

Trong không khí tràn ngập sự lúng túng.

Lạc Nhân Ấu ngước khuôn mặt nhỏ lên, vẻ mặt đơn thuần nhìn hắn rồi chìa tay ra.

Nàng phát hiện hiện những chiếc đinh phong ấn của mình nhất định là đồ tốt, nàng sẽ không đưa cho kẻ khác đâu, phải thu thập từng cái một mới được!

Hắn phát hiện con nhóc này cũng khá là thông minh, biết đinh trấn phách là đồ tốt nên muốn giữ nó cho riêng mình...

Dạ Từ đứng ở đó như bị mắc kẹt, tiến thoái lưỡng nan. Một lúc sau cuối cùng hắn cũng đem trấn phách đinh giao vào tay nàng.

Lạc Nhân Ấu: "Hì hì!"

Mí mắt Dạ Từ kịch liệt co giật, cơ hồ mất khống chế vậy.

Hì hì hì hì hì hì hì hì, cả ngày hì hì hì hì ha ha, ha ha cái đầu của ngươi!

...

Ngày hôm sau, Lạc Nhân Ấu ngủ cực kỳ thoải mái.

Nàng vừa tỉnh lại, Vấn Đông cùng Xuy Tuyết đã đến, bắt đầu mặc quần áo cho nàng, súc miệng, cho ăn cơm.

Ngay từ đầu Lạc Nhân Ấu đều ngoan ngoãn phối hợp, mãi cho đến khi thấy muỗng nhỏ đã đưa đến một bên miệng, nàng bắt đầu phản kháng theo bản năng.

Nàng cũng không biết vấn đề xuất phát từ nàng hay là vấn đề do Vấn Đông và Xuy Tuyết.

Như món thịt kho tàu họ làm ngày hôm qua, nàng đã rất mong chờ, ai mà biết cho đến khi ăn một miếng, linh hồn nàng kém chút nữa là rời khỏi cơ thể rồi.

Món thịt đó thật sự một lời khó nói hết!

Lạc Nhân Ấu hoài nghi thế giới này căn bản không có đồ ăn ngon, à không đúng, sữa ấm trong bình thì vẫn còn rất tốt.

Thế là nàng cự tuyệt việc Vấn Đông và Xuy Tuyết cho nàng ăn, quyết tâm chỉ uống sữa để giải quyết bữa sáng.

Nàng mới ba tuổi, uống sữa là bình thường, nàng yên tâm uống thoải mái.

Biên Cốc đứng bên cạnh nhìn chằm chằm nàng, nó liếʍ môi một cái.

Lạc Nhân Ấu: "? ? ?"

Ngươi làm gì vậy? Ngươi là một con ngựa mà cũng muốn uống sữa của ta sao?

Ngươi nằm mơ đi!
« Chương Trước