Chương 19: Nam nhân yêu mị

Trên không trung của Mê Vụ sâm lâm Nguyệt Băng và Huyết Liên đang ngồi trên lưng Băg thanh điểu trò chuyện vui vẻ .

Băg thanh điểu một bên vẻ mặt bán manh nịnh hót nói :

- Liên Liên chủ nhân à sớm biết các ngươi lợi hại như vậy ta đã trực tiếp ngoan ngoãn nhận chủ rồi đâu phải chịu nỗi đau da thịt như vậy chứ . Người yên tâm sau này tiểu băng băng sẽ bảo vệ ngươi .

Vâng mọi người chính xác không có nghe nhầm ’ tiểu băng băng ’ ở đây chính xác là thánh thú Băng thanh điểu cao cao tại thượng của chúg ta . Đến đây chắc mọi người đã biết điều kiện mà Nguyệt Băg đề ra là khiến cho Băng thanh điểu kí kết khế ước bình đẳng vs Huyết Liên .

- Hừ ngươi thiếu cho ta ở đó nịnh hót đi . Nếu không ta tấu ngươi .

Huyết Liên nhe răg nhếch mép giơ giơ quyền đầu lên làm bộ đe dọa . Còn về phần xưng hô Huyết Liên tỏ vẻ cam chịu . Cái này hắn nhất quyết không chịu sửa cho dù bị tấu bầm dập .

- Ha ha…

Ở một bên Nguyệt Băng rất không khách khí cười to .

- Băng Băng ta phát hiện kì thực bộ dạng ngươi hung thần ác sát lúc trước đều là trang đi . Bây giờ ngươi như vậy thật đáng yêu .

Băng thanh điểu vẻ mặt ủy khuất không phải hắn trang được không đó vốn là bản thân hắn mà . Chỉ là gặp được người mạnh hơn nên yếu thế thôi . Hắn đây là ’ kẻ thức thời là trang tuấn kiệt ’ .

- À phải rồi Băng Băng ta thấy đám người kia vẫn không chịu rời khỏi . Đó là tại sao ?

- Song ca vậy là người không biết rồi . Đám người kia đến đây là nhắm vào cổ mộ đế vương .

Nguyệt Băng vẫn không nói thân phận thật cho Băng thanh điểu không phải vì không tin tưởng mà là ha ha … đùa hắn rất vui . Còn khi nào nói Nguyệt Băng chỉ có thể nói xem tâm tình .

Huyết Liên , Nguyệt Băng nghe vậy kinh ngạc ra tiếng :

- Cổ mộ đế vương ?

- Đúng vậy . Là đế vương đầu tiên thống nhất ngũ quốc . Đồn đại rằng hắn thị huyết thành tánh , tâm cơ thâm sâu , dã tâm bừng bừng . Cả đời dốc lòng tu luyện tìm kiếm kì trân dị bảo . Đến khi chết đi thì cả tòa cung điện của hắn đều cùng hắn biến mất . Từng có lưu truyền rằng hắn từng yêu một nữ tử phong trần bị cha mẹ ngăn cấm sau đó bị ép tách ra .

- Vậy tên của hắn là gì ?

Băg thanh điểu lắc đầu :

- Kì thực cái này ta cũng không biết . Mọi người khi đó đối hắn kính sợ ko dám nói thẳng tên hắn chỉ xưng hắn vì Sát đế . Qua vạn năm rồi đã không có người biết tên hắn .

Nguyệt Băng sờ nơi trái tim ẩn ẩn co rút không hiểu sao lại cảm thấy vị đế vương này không hề đáng sợ mà là đáng thương . Cả cuộc đời hắn nhất định rất cô độc đi .

Huyết Liên tiếp lời :

- Lần này bọn họ đến đây chắc không phải tòa cung điện đó hiện thế chứ ?

- Đúng vậy, Liên Liên thật thông minh . Theo dao động linh khí thì có lẽ ngày mai nó sẽ xuất thế .

- Được rồi ngươi tìm chỗ nào nghỉ chân tạm đi , đừng để bọn họ phát hiện . Sau đó ngươi cũng vào không gian ma thú đi .

Băng thanh điểu nghe vậy nhanh chóng đáp xuống cạnh hồ nước rồi về không gian ma thú .

- Liên , thừa dịp trời chưa tối muội xuống hồ bắt cá đi, ta đi kiếm chút củi và hoa quả .

- Được .

Nguyệt Băng đi sâu vào sâm lâm chỉ nhìn thấy phía trước có một rừng cây hoa Mẫu đơn nở rộ cực đẹp . Nghe bên tai ngoài tiếng gió lướt qua thì thật yên tĩnh . Yên tĩnh đến mức lộ ra một cỗ không an toàn cảm giác . Nguyệt Băng đi lên phía trước ngắt bông hoa Mẫu đơn quan sát … ừm không có gì khác với hiện đại . Đột nhiên nàng cảm nhận được một cỗ hơi thở xa lạ :

- Ra đây cho ta .

- Ha ha, không hổ là người ta coi trọng, có bản lĩnh .

Một trận gió lướt qua mang theo hương bạc hà nhè nhẹ . Nguyệt Băng nheo mày nhìn nam nhân phía trước . Một thân cẩm bào màu xanh dương thêu hoa văn tinh xảo vừa nhìn đã biết làm từ tơ tằm ngàn năm . Khuôn mặt có thể nói là tác phẩm xuất sắc nhất của tạo hóa . Mày rậm , mắt phượng , mũi cao , môi mỏng , lông mi dài cong như cánh quạt , cái cằm tinh xảo khẽ nhếch lên . Cả người đều toát lên vẻ yêu mị tận xương . ( 😊😊 tg ko giỏi miêu tả mọi ng nhìn ảnh bên dưới nha )

- Xin hỏi các hạ là ai ?

- Nga … vừa mới khen ngươi đâu nhanh như vậy đã quên ta .

Nam nhân đó nhếch môi cười tà tứ . Bóng người bỗng từ xa xa chớp mắt vượt qua Nguyệt Băng lưu lại tàn ảnh . Nguyệt Băng nhìn một màn này trong lòng không khỏi thán phục . Thất thần chốc lát lúc tỉnh lại đã phát hiện bông hoa trog tay mình đã biến mất . Trog tay đối phương lại nhiều hơn một bông hoa mẫu đơn .

Nam nhân giơ bông hoa lên ngửi, nụ cười nở rộ :

- Thật thơm …

- Tiểu dã miêu hẹn gặp lại .

Nói xog thân ảnh cũng ngay lập tức biến mất ở rừg mẫu đơn lưu lại một mình Nguyệt Băg tức giận ở đó .

Tiểu kịch trường *

Tiểu Manh giơ cái mic về phía băng thanh điểu :

- Xin hỏi thánh thú tại sao biến từ hung thần ác sát thành manh manh đát ?

- Ngươi không đọc truyện sao ? Ta đã giải thích bên trên rồi, gặp người mạnh là phải biết thức thời . Có hiểu không ? Hiểu không ?

- Vậy thánh thú không cần thể diện sao ?

- Thú cần thể diện sao ? Hơn nữa thể diện là cái gì ? Ăn được không ?

- …