Chương 29: Xuân Sắc

Bên trong không gian Cửu Bảo Lung Linh Tháp vẫn như lần đầu Vương Hạo chứng kiến vẻ đẹp của chí bảo này, thì ngay khi vừa tiến vào Vương Kỳ Kỳ cũng một mặt kinh thán, tay che miệng xoay người ngắm nhòm xung quanh cảnh vật lộng lẫy dịu nhẹ dường như không thấy điểm cuối.

“Thế nào đệ không gạt tỷ chứ, nơi này thật đẹp đúng không biểu tỷ?”

Vương Hạo bước đến từ phía sau hai tay ôm lấy eo nàng để cổ dựa trên vai nhỏ của nàng thì thầm bên tai nàng hắn cũng không làm ra gì xằng bậy.

Vương Kỳ Kỳ gật đầu bình ổn tâm tình của mình, trừng mắt nhìn hắn, nói:

- Quả thật nơi này rất đẹp, nhưng đừng cho như vậy là tỷ sẽ bỏ qua.

Vương Hạo âm thầm cười khổ, mở miệng nói:

- Vậy tỷ muốn phạt đệ thế nào đệ đều nguyện ý làm theo mọi mệnh lệnh của tỷ.

Vương Kỳ Kỳ trầm ngâm suy nghĩ một lúc sau hai mắt nàng lấp lánh hữu thần nhìn hắn nói:

- Tỷ muốn…

Nói chỉ hai câu nàng không nói nữa gương mặt bất giác áng lên rạng mây đỏ.

Vương Hạo nhìn cử chỉ lạ lùng của nàng liền hiểu nàng ám chỉ gì chắc nàng đã nhận biết khác biệt nơi này khác biệt với thế giới bên ngoài linh khí sung túc hơn rất nhiều đây là muốn tu luyện cùng hắn.

Hắn còn nhận ra nàng có chút đố kỵ, âm thầm cười trong bụng đây không phải là ăn dấm chua với Chu Nhất Nghi thì là gì chắc không muốn bị hắn cùng nàng bỏ lại quá xa.

Đúng như hắn dự trù quả thật Vương Kỳ Kỳ nàng lúc này có suy nghĩ như vậy Chu Nhất Nghi có chức vị cao tầng trong tông hơn nữa tu vi còn trên nàng rất nhiều, nếu nàng cứ mặc kệ như vậy sẽ có một ngày sẽ bị bỏ lại một góc không thèm đếm xỉa đến nội tâm nàng khá bất an.

Vương Hạo cũng không vạch trần mà cười đểu nhìn Vương Kỳ Kỳ, nói:

- Tỷ muốn gì? Đệ không rõ a.

Vương Kỳ Kỳ nghe đều thiếu chút phát hoả nàng đã ám chỉ rõ ràng như vậy hắn còn muốn trêu đùa nàng, gương mặt nàng đanh lại đẩy tay hắn ra nổi giận nói:

- Không có gì, đệ cút ra ngoài tỷ muốn lưu lại tu luyện.

Vương Hạo cũng thật không ngờ nàng dễ giận như vậy đành cười làm lành, nói:

- Là đệ sai được chưa chúng ta cùng tu luyện đệ cũng nhớ tỷ lắm a.



Hắn lại ôm nàng nhưng rõ ràng lần này lại không thành thật phun một luồng nhiệt khí như lan sau gáy ngọc nàng, Vương Kỳ Kỳ nhột nhạt gần chết nàng cười khúc khích lên, ậm ừ cả giận nói:

- Ta mới không cần đệ đi ra tên lưu manh.

Nhưng đó cũng chỉ là hờn dỗi thật sự nàng muốn gì đó chính nàng cũng không rõ, một cỗ nhiệt lưu chậm rãi phát tán toàn thân nàng, xông lên thẳng đại não khiến thần kinh nàng như bị tê liệt khi ở cạnh Vương Hạo đầu óc nàng đều mụ mị đi.

- Thật không cần sao?

Hắn một bên hỏi vờ, bàn tay tiến quân thần tốc lại di động chui vào vạc áo nàng luồng vào bám chặt lấy một bên bầu vυ" săn chắn mân mê, hạt anh đào trong sự khêu khích dần săn cứng đứng lên trong hai đầu ngón tay lão luyện của Vương Hạo.

Hơi thở Vương Kỳ Kỳ có chút quái lạ vậy mà cũng không ngăn cản động tác xàm sỡ của Vương Hạo nàng ngược lại như thoát lực ngã tựa vào hắn, hai tay ôm lấy cổ hắn chậm rãi xoay người đem nụ hôn mình dâng hiến lên Vương Hạo, hắn cũng không chối từ tình cảm Vương Kỳ Kỳ mà đáp lại một cách nhiệt liệt.

Non nước hữu tình thơ mộng như tiên cảnh lý tưởng, nếu không làm chút chuyện ám muội, quả thật có lỗi với hoàn cảnh này thực sự, rất thích hợp để bàn luận nhân sinh, huống hồ còn có chỗ tốt kinh thiên.

Nhanh chóng bàn tay hắn đã giải khai từng kiện y phục rườm rà của nàng lẫn của hắn chỉ còn hai thể xác trần như nhộng, ngắm nhìn Vương Kỳ Kỳ trong gang tấc Vương Hạo không khỏi si mê.

- Nhìn cái gì hoài vậy, bộ trên người tỷ có dính gì sao?

Vương Kỳ Kỳ ngượng ngùng lườm hắn nói, Vương Hạo ngẩn ra xem ra đó chính là một lời thúc giục, Vương Kỳ Kỳ trong lòng đắc ý cười mỉm, nhìn thấy Vương Hạo vẫn là chịu không được sự hấp dẫn của mình.

Vóc dáng của nàng thì trắng tuyết hai bầu vυ" ngạo nghễ đứng lên, vùng eo phẳng lì không tỳ vết, dời mắt chút nữa trông thấy mảnh thánh địa, cái âʍ ɦộ sắc hồng phấn nàng đã hoàn toàn bạo lộ tại trước mặt, một thảm âm mao đen nhánh với chính giữa cái khe thịt mờ ảo câu dẫn ánh mắt hắn, nhưng cũng không rõ ràng vì lúc này nàng đang đối diện hắn nhưng chỉ nhiêu đây cũng đủ khơi màu nhiệt huyết phương cương của hắn rồi chẳng cần nhiều lời hắn lập tức có hành động nhẹ nàng đẩy nàng ngã nằm ngửa ra bãi cỏ.

Hai mắt Vương Hạo bốc lửa nhìn hai bên mép trong âʍ ɦộ của Vương Kỳ Kỳ non mềm hồng nhuận phơn phớt vì nàng là thiếu nữ mới nếm trải mùi vị đời nên cũng không rõ nhiều cần được hắn tưới tắm nâng niu nhiều hơn nữa. Hai ngón tay hắn như có ma xui quỷ khiến không khách khí vạch mở, đầu ngón tay giữa tập kích nhụy hoa âm hạch, Vương Kỳ Kỳ cũng chưa thể nghiệm qua cái này liền nhắm chặt mắt nhưng cảm giác rất lạ lẫm khiến nàng đê mê.

Đầu ngón tay của hắn bận rộn, nhưng cũng chưa tiến vào bên trong âʍ đa͙σ, hắn nhìn nàng nhắm đôi mắt lại, cắn môi, hai gò má nàng ửng hồng, không ngừng thở dốc, giãy dụa tựa đang đưa lấy cái âʍ ɦộ đón hùa với ngón tay của hắn đang vờn quanh khe thịt hở của mình, hắn thừa thắng xông lên, hai ngón tay hắn đẩy ra nhẹ nhàng đưa đến cửa miệng âʍ đa͙σ, dưới những ngón tay khêu gợi trêu chọc phía nàng cảm giác phía dưới tô ngứa đã bắt đầu thiêu đốt thân thể nàng, giống như là lửa cháy bị đổ thêm dầu vậy, dục niệm cháy sạch càng lại dữ dội hơn, tuyệt nhiên không phải bởi vì bị những ngón tay ma sát mới như vậy, mà là bởi vì những ngón tay mềm mại dẫn dắt nâng lên du͙© vọиɠ của nàng, toàn bộ từ phía bụng dưới cùng với vòng eo, đều đang run rẩy.

Cả trái tim nàng cũng đã giống như là muốn nổ mạnh, khuôn mặt đỏ như táo chín, đầu ngón tay Vương Hạo không thương hương tiếc ngọc liên hồi thọc vào rút ra, rồi nhẹ nhàng trêu chọc, nhẹ nhàng vân vê.

Vương Kỳ Kỳ rõ ràng đây là một trong những bước khơi mào nên cũng không tỏ ra e dè vì nó có trong “Nhất Tâm Long Phượng điển” ghi chép.

“Ah…”

Vương Kỳ Kỳ thật sự khó nhịn cảm giác bị trêu chọc này của Vương Hạo vừa ngại ngùng vừa không giải quyết được vấn đề, rốt cục không nhịn nổi, xoay người ngồi dậy tư thế “Mẫu cẩu”, lắc lư cái mông đẹp đối với Vương Hạo, nỉ non nói:

“Vương Hạo đệ mau cho vào đi!”

Hắn cũng không chịu nổi sự khêu khích trắng trợn vậy cầm lên thân dươиɠ ѵậŧ kê ngay cửa động huyệt hẩy mạnh tới một cái liền thuận lợi chui vào bên trong âʍ đa͙σ ấm nóng ẩm ướt trơn trượt, hắn không dám dùng quá sức, đã có cảm giác sâu trong động có một cổ hấp lực cường đại, đem cây dươиɠ ѵậŧ hắn cắn nuốt vào mạnh mẽ.

Kèm theo dươиɠ ѵậŧ không ngừng xâm nhập, Vương Kỳ Kỳ dựa theo công pháp song tu, thật cao vễnh lên cái mông, khoái ý rêи ɾỉ lớn lên, tựa như tiếng dã thú gầm thét, tận tình phóng thích nội tâm hoang dã của mình.



Hắn giữ chặt bờ eo trắng nõn của nàng, trùng kích mạnh mẽ cho đến khi cả thân thể nàng không ngừng co giật run rẩy, mới dừng lại.

Sau một lúc nghỉ mệt Vương Kỳ Kỳ ánh mắt nàng lưu chuyển mị nhãn như tơ đem Vương Hạo đẩy nằm ngửa ra, chuyển hướng hai chân ngồi lên ngang hông hắn, đở lấy cây dươиɠ ѵậŧ đã cứng rắn trở lại, nhắm ngay cái cửa miệng âʍ đa͙σ long lanh dịch nhờn, thoáng một phát ngồi xuống, “Ách” âʍ đa͙σ đem đem dươиɠ ѵậŧ nuốt đến tận gốc, Vương Hạo mở to mắt nhìn tư thế “Cưỡi ngựa xem hoa” cái này rõ ràng là tư thế hắn yêu thích trong thập linh bát tư thế giao hoan cảm giác được một sự tê dại một mực truyền dọc đến toàn thân.

Vương Kỳ Kỳ nở nụ cười liếc mắt nhìn hắn một cái, ngồi ở trên thân thể của hắn bắt đầu nhấp nhô cái mông nẩy nở lên xuống, mắt nhắm hờ, nhẹ khẽ cắn môi, biểu lộ say mê hưởng thụ, nàng cũng được kí©h thí©ɧ ở tư thế này nàng cảm thấy vật nam tính gân guốc kia bên trong nàng lại trướng lên một vòng, nàng hưng phấn, càng ra sức nhấc mông nhún lên ngồi xuống.

Vương Hạo phấn khích phối hợp rướn người, để cho cây dươиɠ ѵậŧ mỗi một lần dươиɠ ѵậŧ được sáp nhập sâu nhất trong âʍ đa͙σ nàng, cảm giác quá sướиɠ khoái rồi, tư thế này quả thật nằm ngoài dữ liệu cảm thụ mỹ diệu như vậy.

Vương Kỳ Kỳ với cái eo mềm mại giãy dụa, ngồi ở trên người Vương Hạo tận tình chủ động dao động ma sát cái âʍ đa͙σ với cây dươиɠ ѵậŧ, khoái hoạt như thần tiên, nàng cảm thấy mình đang hạnh phúc, trên mặt hồng hào tràn đầy sự thỏa mãn, vô cùng quyến rũ động lòng người, mái tóc buông xỏa theo than thể nàng lay động che khuất nửa gương mặt, nhìn về phía trên vô cùng phong tình mê người.

Một lúc sau Vương Kỳ Kỳ lắc lư bắt đầu nhỏm mông chuyển động trên dưới nhanh hơn, dươиɠ ѵậŧ Vương Hạo tại bên trong hang động, bị thành thịt non âʍ đa͙σ thoáng cái kẹp lấy, thoáng cái buông ra, mổi lần cái mông Vương Kỳ Kỳ áp bách mạnh xuống, sâu đậm kí©h thí©ɧ trên đầu khấc dươиɠ ѵậŧ, tê dại từng cơn, hắn sắp không chịu nổi nữa rồi huống hồ đây là tư thế hắn yêu thích, có một cảm giác không nín nhịn được, tựa hồ giống như đại pháo đã nạp đạn sắp khai hoả ra ngoài vậy.

Vương Kỳ Kỳ ngửa thân về sau, mái tóc tung bay tán loạn, eo thon vặn vẹo càng dồn dập nhanh hơn, lúc này cơn sướиɠ khoái của nàng cũng như nước thủy triều vô pháp thối lui, không giống như là người ta nói từng đợt rồi lại từng đợt nhấp nhô, mà càng giống là cơn hải triều gầm thét, vĩnh viễn không biết nó nhô cao đến đâu, nàng cơ hồ có thể nghe được từ kẽ nứt âʍ ɦộ mình vang dồn dập “Bạch! Bạch!” tiếng dịch thủy, chẳng khác nào tiếng động sóng biển.

Vương Kỳ Kỳ toàn thân căng thẳng, khoái hoạt triệt để như núi lửa phun trào, Vương Hạo cũng ôm lấy eo của nàng, hướng lên trên dùng sức hẩy mạnh lên tốc độ thật nhanh, đồng thời một làn tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng từ phía đầu khấc dươиɠ ѵậŧ phóng xuất bắn ra, thẳng tắp tưới lên vào chỗ sâu trong hoa tâm Vương Kỳ Kỳ.

“Á…” Thân thể mềm mại của nàng đột nhiên trở nên cứng ngắc toàn bộ thân thể tê dại hoàn toàn như bị oanh kích trí mạng, nhũn ra ngã gục nằm trên thân thể của hắn, không ngừng run rẩy, thành vách thịt non thật chặt kẹp lại dươиɠ ѵậŧ của hắn, tựa hồ muốn dung hoà cây khoan thịt của hắn cùng với thân thể của mình…

Hắn dứt khoát không rút ra cứ để vậy hai tay ôm tấm lưng nhẵn nhụi của nàng âu yếm, cho nàng cảm thụ hết tư vị đỉnh phong nɧu͙© ɖu͙© hẳng mới tiến hành tu luyện.

Mãi đến vài canh giờ sau hai người mới bắt đầu tĩnh tâm ngưng thần song phương kết hợp một chỗ tiềm tu từng đợt linh khí khổng lồ quán thấu cho hai người tu luyện.

Tu luyện một chút liền có gặt hái thành quả khí tức Vương Kỳ Kỳ bắt đầu có dấu hiệu thăng tiến đột phá cảnh giới Trúc Cơ cũng không dừng lại ở đó…

- Trúc Cơ sơ kỳ tam trọng.

- Trúc Cơ trung kỳ ngũ trọng mới dừng lại ổn định ở đó vì cũng cần một thời gian để củng cố tu vi vững chắc nếu không sẽ có hại về sau này vả lại thiên tư nàng có hạn tu vi tăng trưởng như vậy đã ngoài ý muốn, nếu để nữ nhân trên đại lục này phát hiện Vương Hạo có loại công pháp song tu nghịch thiên như vậy sẽ không ngần ngại dâng lên mặc hắn tuỳ ý hành sử.

Tu vi của hắn cũng nháy mắt tấn thăng đột phá Trúc Cơ viên mãn thập nhị trọng ngay lúc đó dị biến phát sinh bên trong đan điền một điểm sáng lưu chuyển bên trong hư ảnh một hạt châu từ từ ngưng thực trở nên to lớn không khác gì nắm tay trẻ em rồi thành hình hắn thành công đột phá Kết Đan sơ kỳ.

“Phát động nhiệm vụ tham gia đấu giá hội” Ban thưởng 20 điểm quy đổi.

Đúng lúc hắn còn muốn tiếp tục gia tăng tu vi một âm thanh máy móc vang lên bên tai hắn, khiến hắn phải bắt buộc kết thúc quá trình tu luyện.

- Lại phát động nhiệm vụ đúng lúc này thật đủ trùng hợp.

Vương Hạo cau mày vốn dĩ hắn không muốn tham gia, mà cũng quên bén mất đi, nhưng nhiệm vụ đã ban ra cũng nên hoàn thành dù bất mãn số điểm này quan trọng liên đới việc cứu Vương Tố Tố nên hắn không xem nhẹ được nhìn Vương Kỳ Kỳ vẫn nhắm nghiền hai mắt tĩnh tu hắn nhẹ nhàng thối lui khỏi thân thể nàng một cách âm thầm.