Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tuyệt Thế Phàm Nhân

Chương 124: Huyết Tế và điên cuồng

« Chương TrướcChương Tiếp »
Phòng số 1 tầng bốn của Mộng Phù Châu, Tôn Dương vẫn như mọi lúc, hắn không có vội đi ra ngoài khám phá Hàn Các Đảo, mà là ngồi lại trong phòng tranh thủ thời gian tu luyện. Sau khi đem một ít Hoả Linh đưa cho Bảo Nhi thì hắn cũng bắt đầu khoanh chân ngồi xuống, hơn một tháng qua, tuy trải qua cuộc sống lênh đênh trên biển, nhưng hắn vẫn không có ngừng nghỉ tu luyện, hiện tại hắn đã mơ hồ có cảm giác cảnh giới muốn đột phá đến Thiên Tướng đỉnh phong, chỉ là còn chờ một cái cơ hội.

Vừa lúc Tôn Dương cũng muốn nhìn xem đoạn ký ức mà Thánh Hoàng năm đó phong ấn vào trong đầu mình rốt cuộc là thứ gì. Thời gian trước, khi hắn còn ở Viêm gia đã đột phá Thiên Tướng cảnh, một tầng phong ấn này cũng được mở ra, nhưng hắn còn chưa kịp xem xét thì đã xảy ra chuyện, sau đó thì xảy ra liên tiếp sự kiện khiến cho hắn không có thời gian đi nhìn đoạn ký ức này thật kỹ. Hiện tại hắn đã muốn đột phá, nói không chừng một đoạn ký ức này có thể giúp mình thuận lợi đột phá Thiên Tướng đỉnh phong.

Tôn Dương lặng lẽ tập trung tinh thần, đưa một phần ý niệm vào thức hãi, đem một tầng phong ấn kia gở bỏ, ngay lập tức một đoạn thông tinh tràn vào chiếm lấy một vị trí trong thức hãi của hắn. Tôn Dương cẩn thận đem những đoạn thông tin này tiêu hoá. " Huyết Tế " đây chính là hai chữ đầu tiên Tôn Dương nhận thức được, Huyết Tế có năm thức là Liên Hoàn Tế Hoả Lôi Tế Toái Cốt Tế Lưu Tinh Tế Truy Hồn Tế. Mỗi một thức đều là có một ưu thế riêng, nhưng điểm chung để tế ra những chiêu thức này là người thi triển phải huyết tế, đem máu huyết bản thân làm vật dẫn để tạo thành uy lực công kích, chỉ cần người thi triển có huyết mạch lực càng cường đại thì uy lực khi huyết tế càng mạnh. Tôn Dương cẩn thận xem xét, đi kèm với môn tuyệt kỹ Huyết Tế này còn có một bộ bí thuật tu luyện huyết mạch, đây hiển nhiên là một bộ tuyệt kỹ trọn vẹn, cũng không biết là cấp bậc gì.

Đợi đến khi nhìn đến mô tả của từng chiêu thức, Tôn Dương mới thật sự kinh hãi, thức thứ nhất là Liên Vũ Tế, phụ thuộc vào cấp bậc huyết mạch để phóng thích uy lực cực hạn, đối với hình thức công kích của thức thứ nhất này, trong mô tả thì cũng chỉ có một chữ bạo. Đem huyết mạch tế dẫn ra từ lòng bàn tay, sau đó ngưng tụ thành một đoá huyết liên, kích thước của huyết liên sẽ phụ thuộc vào lượng máu được tế ra, chỉ cần huyết tế càng nhiều thì huyết liên sẽ càng lớn, uy lực bạo phát sẽ càng là hủy thiên diệt địa. Nhưng mà điều kiện đòi hỏi khi tu luyện môn tuyệt kỹ này quả thật là quá mức ngược đãi, mỗi một thức khi tu luyện thì sẽ phải nhận lấy sự thống khổ cơ hồ muốn mạng người mới được.

Đây còn chưa nói đến độ khó khi tu luyện huyết mạch, bí thuật để tu huyết mạch cũng là tàn bạo không kém, trong quá trình tu luyện cũng lãnh chịu sự đau đớn xé da cắt thịt, trải qua huyết mạch thuế biến mới có thể thành công, chỉ cần hơi không cẩn thận một chút, huyết mạch toàn thân sẽ bạo vỡ mà chết. Tu luyện huyết mạch cứ mỗi một lần tăng lên chính là một lần trải qua huyết mạch thuế biến, trong đó có ba mức thuế biến quan trọng có thể nhận thấy rõ ràng phẩm chất của huyết mạch là khi, huyết mạch lần đầu tiên lột xác biến đổi thành màu đỏ có từng giọt lấp lánh như kim tuyến, lần lột xác thứ hai là khi huyết mạch lột xác thành phản chiếu giống như pha lê, mỗi một giọt máu lúc này đều ẩn chứa năng lượng cường đại, có màu đỏ trong suốt giống như pha lê đỏ, lần thứ ba lột xác, lúc này là chính yếu nhất, vì lần thuế biến này sẽ dẫn động lôi kiếp ma diệt, cũng đồng thời sẽ là một lần tao ngộ, lợi dụng lôi kiếp để tẩy rửa hoàn thiện huyết mạch, nếu như thành công, huyết mạch lực sẽ có màu như châu ngọc sáng lấp lánh, mỗi một giọt máu lúc này đều sẽ mang uy năng khủng bố, một khi rơi vào phàm trần thì sẽ trở thành tai hoạ, biến thành tử khu cấm địa của võ giả ít nhất là từ cấp bậc Chân Quân trở xuống sẽ không dám đặt chân vào nơi đó.

Tôn Dương cũng là quá mức kinh hãi trong lòng, chỉ mới tu luyện máu huyết mà đã khủng bố đến mức này, nếu như phối hợp với Huyết Tế thì sẽ là cái tình trang gì khi phóng thích ra mấy thức Huyết Tế kia đây, nghĩ đến đây, trong lòng Tôn Dương bỗng trở nên kích động. Không chần chờ thêm được nữa, lập tức đi vào cảnh giới không linh, đem bí thuật tu luyện huyết mạch và thức thứ nhất Huyết Tế là Liên Vũ Tế muốn nghiên cứu thấu triệt, để có thể đem huyết mạch thông qua lòng bàn tay phóng xuất ra bên ngoài, ngưng tụ thành huyết liên, đầu tiên là đòi hỏi người tu luyện phải chịu được nỗi đau khi huyết mạch căng phồng, bên trong mỗi tế bào thớ thịt sẽ như có hàng vạn cây kim đâm xuyên qua, bên trên mỗi lỗ chân lông tùy thời đều sẽ có máu huyết trào ra.

Huyết mạch sẽ ngưng tụ ở lòng bàn tay, năng lượng khuấy động bên trong sẽ rất có tính bạo toạt, nếu như phóng xuất không kịp thì da thịt trên cánh tay đó sẽ trực tiếp nổ nát. Mỗi một lần như vậy thì bí thuật luyện huyết sẽ vận chuyển, đem chỗ bị nổ toái kia rất nhanh khôi phục lại, bổ sung đầy đủ, sau đó sẽ lại tu luyện Liên Vũ Tế mà bạo toái, quá trình như vậy sẽ được lập đi lập lại cho đến khi, người tu luyện hoàn toàn có thể khống chế huyết mạch một cách thuần thục, có thể động ý niệm tùy ý thu phóng huyết mạch mới có thể thành công.

Về phần tu luyện huyết mạch thì ngoài vận chuyển công pháp ra, còn cần phải có những loại dược vật mang huyết tính mới có thể tu luyện. Chỉ cần phẩm chất dược vật càng cao thì cường độ tăng lên của huyết mạch sẽ càng lớn. Tuy nhiên đây cũng chỉ là giai đoạn đầu, còn về sau sẽ cần phải có những tài liệu phụ trợ khác trân quý hơn mới có thể tu luyện được.

Tôn Dương bắt đầu mò mẫn thử làm theo pháp quyết, đem huyết mạch dẫn động một đoạn, lập tức trên mặt hắn liền trở nên nhăn nhó, toàn thân run lên dữ dội, bộ dạng đau đớn vô cùng. Thế nhưng hắn vẫn không có dừng lại, hàm răng cắn chặt điên cuồng vận chuyển huyết mạch, cố gắng tụ tập xuống lòng bàn tay phải, không biết qua bao lâu, trong miệng Tôn Dương đã tràn ra tia máu, không ngừng đau đớn rêи ɾỉ kêu lên thành tiếng, phía trên lỗ chân lông của hắn cũng bắt đầu lộ ra từng giọt máu tươi chảy ra ngoài, toàn thân Tôn Dương lúc này đều đã trở nên đỏ bừng, hiện lên từng đường mạch máu dữ tợn, hắn cố gắn đem từng chút một lượng huyết mạch rất ít tích tụ lại ở lòng bàn tay, dần dần cánh tay cũng trở nên căng phồng lên, đỏ chói lọi như máu.

" Chính là lúc này " Tôn Dương khẽ hô lên, toàn bộ tinh lực đều tập ở một bước này, một giọt huyết dịch đầu tiên từ lòng bàn tay hắn chui ra lơ lửng giữa lòng bàn tay, tuy nhiên cũng chỉ có một giọt rồi trì trệ lại. Đột nhiên " Bùng " một tiếng vang lên, Tôn Dương hét thảm một tiếng ôm lấy cánh tay phải, trên cánh tay phải lúc này đã không còn da thịt, chỉ còn lại ống xương trắng hếu bày ra pha lẫn với một ít máu thịt đã nổ nát kia, nhìn cực kỳ ghê rợn. Tôn Dương vẫn là quật cường, hắn cố nén lại cơn đau như muốn thấu tim gang này xuống, dưng thân mình ngồi dậy bắt đầu vận chuyển bí pháp luyện huyết, qua mười lăm phút sau, trên cánh tay hắn đã bắt đầu phát sinh biến hoá kỳ diệu, chỉ thấy từng tế bào da thịt dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy đang chậm rãi khôi phục lại.

Lại qua hai giờ sau, toàn bộ cánh tay của Tôn Dương đã khôi phục lại như cũ, chỉ là nỗi đau đớn bong da tróc thịt như vừa rồi quá khủng khϊếp, căn bản là người bình thường chắc chắn sẽ từ bỏ ý đồ tu luyện môn tuyệt kỹ điên rồ này, thế nhưng Tôn Dương thì lại không, hắn cẩn thận lật qua lật lại nhìn cánh tay, cố hít một hơi thật dài sau đó liền dứt khoát tiếp tục đem huyệt mạch vận chuyển. " Bùng Bùng Bùng… " Cả một ngày trời liên tiếp mấy tiếng nổ vang lên, cộng thêm cả tiếng hét thảm của Tôn Dương sau mỗi lần cánh tay bị nổ. Cái loại tu luyện điên cuồng này, vậy mà kéo dài đến bảy ngày, đến ngày thứ tám thì sắc mặt Tôn Dương đã trở nên trắng như bệch như cương thi, cả người máu huyết bị hắn điên cuồng thiêu đốt gần như không còn, mà Bảo Nhi trong những ngày này cũng là bị cái điên cuồng của Tôn Dương doạ cho sợ không ít lần.

Cho đến thời điểm hiện tại, ngày thứ tám thì Tôn Dương gần như đã kiệt sức, cái loại tu luyện điên cuồng man rợ này quả thực quá mức ác độc, mỗi một lần bạo nổ so với một lần cơ hồ muốn bá đạo hơn, có lần Tôn Dương gần như muốn không chịu nổi mà ngất đi, nhưng hắn vẫn cắn răng chịu đựng, giữ cho mình thanh tĩnh rồi vận chuyển bí pháp khôi phục. Vẻn vẹn tám ngày, cuối cùng Tôn Dương cũng ngưng tụ ra được một lượng huyết dịch to bằng nắm đấm, tuy nhiên cách nắm giữ vẫn chưa thuần thục, cho nên huyết dịch vừa ngưng tụ ra không lâu liền bạo vỡ, khiến cả căn phòng đều tràn ngập mùi máu tanh, khắp nơi đều dính đầy da thịt nát của hắn, tràn cảnh cực kỳ khiến người đỏ mắt, man rợ vô cùng.
« Chương TrướcChương Tiếp »