Chương 6

Thái tử thật sự không biết vì sao mà mẫu hậu mình lại cố chấp với hôn sự này, thậm chí hắn ta đã từng cầu xin hoàng thượng, nhưng rốt cuộc vẫn không có cách nào phá bỏ hôn ước.

“Nghe đây, hiện tại con phải đến phủ đệ Khanh gia xin lỗi và cầu xin Khanh Vân Ca tha thứ.”

Một lúc sau, hoàng hậu hít một hơi thật sâu rồi lạnh lùng nói: “Mau cứu vãn mối hôn sự này, trước khi mọi chuyện trở nên nghiêm trọng.”

“Mẫu hậu?!” Thái tử ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn hoàng hậu, hắn ta hoàn toàn không hiểu sao bà lại muốn hắn ta làm như vậy.

Chẳng phải sau cuộc chiến mười năm trước, Khanh gia đã suy yếu hay sao?

Khanh Vân Ca – Hậu duệ của Khanh gia lại vô dụng như vậy, dính líu tới họ còn có ích lợi gì?

Hơn nữa, hoàng tộc được Chu Tước bảo hộ, không cần phải kết thân với Khanh gia để củng cố địa vị. Vì sao mẫu hậu hết lần này tới lần khác muốn hắn ta thành thân với đại tiểu thư nhà họ?

“Cái gì?” Hoàng hậu nghe thấy, đôi mắt xinh đẹp của bà lộ rõ vẻ tức giận, dường như không hài lòng với cách cư xử của thái tử.

“Nhưng thưa mẫu hậu, không phải là nhi thần phá bỏ hôn ước, mà là thứ phế vật kia…” Trước ánh mắt sắc bén của hoàng hậu, thái tử chỉ biết nghẹn ngào, dũng cảm nói tiếp: “…Là Khanh Vân Ca bắt nhi thần từ hôn, cũng lấy danh nghĩa Chu Tước lập lời thề, nói rằng từ đây về sau việc cưới gả của cả hai không liên quan gì nhau.”

Một người vẫn bình tĩnh ngay cả khi Thái Sơn sụp đổ như hoàng hậu, nghe xong câu này cũng thay đổi sắc mặt.

Thế nào là nhân danh Chu Tước?

Chu Tước là một trong bốn thần thú cổ xưa bảo vệ loài người. Hàng vạn năm trước, loài người gặp nạn lớn chưa từng có, là tứ linh đã tự đốt thân mình cứu cả loài người, lập ra một đạo lạch, chính điều này mới giúp con người có một vị trí trong cửu tộc.

Hoàng tộc của nước Chu Tước chính là huyết thống còn sót lại của linh thú Chu Tước năm đó.

Sau này, bất kỳ lời thề nào nhân danh Chu Tước đều không được thay đổi, nếu không sẽ bị lửa thiêu cho đến chết.

“Nghịch tử, ngươi đúng là đã làm được một việc tốt!” Giọng điệu của hoàng hậu thay đổi so với sự dịu dàng trước đó. Bà nhìn thái tử với ánh mắt căm hận, lời nói càng lúc càng gay gắt: “Nếu nước Chu Tước bị hủy diệt trong tay ngươi, ta xem người làm sao đối mặt với liệt tổ liệt tông, với tổ tiên hoàng gia mấy ngàn năm qua.”

Thái tử nghe vậy liền tỏ vẻ khó tin, ngơ ngác nhìn hoàng hậu, trên người toát mồ hôi thấm ướt cả y phục. Không lẽ mối hôn sự giữa hắn ta và Khanh Vân Ca có liên quan đến sống chết của cả nước Chu Tước?