Chương 28: Ta Liền Thích Lớn

Đại hán lúc trước từng trò chuyện vài câu với Quý Phong Yên, giờ phút này, tại trong cửa hàng, là người duy nhất vì Quý Phong Yên mà đổ mồ hôi lạnh.

Tô Linh Sanh nhìn Quý Phong Yên, đáy mắt hiện lên một tia đắc ý, nàng đã bảo lão bản chuẩn bị thỏa đáng các khối đá được tuyển chọn tỉ mỉ, từng khối đá có kích thước khác nhau, lớn nhỏ không đồng nhất, có khối chỉ to bằng trứng chim cút, lại có khối cự thạch cao ngang ngửa người.

"Ta cũng không khi dễ ngươi, đánh cuộc lần này, dựa trên giá trị khoáng thạch được khai ra, như thế nào?" Tô Linh Sanh kiêu ngạo nhìn Quý Phong Yên.

“Có thể.” Quý Phong Yên nhún vai.

Tô Linh Sanh cười khẽ một tiếng, đám người vây xem khe khẽ nói nhỏ một bên.

Phương pháp của Tô Linh Sanh nghe như công bằng, kỳ thực giấy giếm huyền cơ, những khối đá này lớn nhỏ chênh lệch rất lớn, nhưng để thật sự có thể khai ra khoáng thạch lớn, không dễ dàng, hơn nữa mấu chốt chính là, dù khoáng thạch được khai ra kích cỡ ngang nhau, nhưng nếu phẩm chất bất đồng, giá cả cũng sẽ cách biệt rất lớn.

Tô Linh Sanh là tay đổ thạch già đời, tự nhiên biết giá cả của hi hữu khoáng thạch, trái lại với Quý Phong Yên, chỉ sợ chưa hiểu biết tưởng tận.

“Chúng ta một ván định thắng bại, đỡ người khác nói ta khi dễ ngươi, ta có thể cho ngươi tuyển trước.” Tô Linh Sanh ra vẻ thanh cao, khóe miệng mỉm cười nhìn Quý Phong Yên.

Quý Phong Yên liến mắt nhìn Tô Linh Sanh một cái, cũng không từ chối, trực tiếp tiến lên một bước, đứng trước một đống khối đá lớn nhỏ khác nhau.

Ánh mắt của nàng dừng trên các khối đá, nhất nhất lướt qua từng khối đá có ngoại hình khác nhau, đá do lão bản chuẩn bị cũng thật nhiều, chật kín một bàn, muốn từ xa nhìn ra thuộc tính khoáng thạch là không có khả năng.

Giờ phút này ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người Quý Phong Yên, trong lòng bọn họ cũng rõ ràng, trên phương diện đổ thạch, không phải chọn trước là sẽ chiếm ưu thế, ngược lại còn bị đưa vào hoàn cảnh xấu, đặc biệt với tay lão luyện như Tô Linh Sanh mà nói, nàng có thể rõ ràng phán đoán giá trị khoáng thạch của đối phương, do đó, có thể chuẩn bị chọn lựa khối có giá trị cao hơn.



Điểm này, tất cả mọi người đều rất rõ ràng, chỉ là không có bất kỳ ai dám đặc tội Tô Linh Sanh, đi trợ giúp một tiểu cô nương xa lạ.

Quý Phong Yên nhìn một lượt các khối đá, cuối cùng, bước chân nàng dừng lại khối đá lớn nhất bên trong.

Kích thước của tảng đá kia cơ hồ có thể cao ngang bằng Quý Phong Yên, nhìn qua cực kỳ khổng lồ.

Tay nhỏ của Quý Phong Yên gõ nhẹ trên bề mặt tảng đá, sau đó ngẩng đầu, cười tủm tỉm nhìn Tô Linh Sanh, nói: "Ta liền chọn khối đá này."

Tô Linh Sanh hơi hơi sửng sốt, ánh mắt có chút cổ quái nhìn về phía Quý Phong Yên nói: “Ngươi xác định?”

Quý Phong Yên quyết đoán gật gật đầu.

Tô Linh Sanh khóe miệng thả ra một mạt cười lạnh, không lên tiếng nữa,, chỉ là ý bảo chưởng quầy bên cạnh, đem một tờ giấy hồng dán lên tảng đá kia, xác nhận sự lựa chọn của Quý Phong Yên.

Một đám người vây quanh nhìn thấy Quý Phong Yên cự nhiên chọn lựa khối đá lớn nhất, đều không tự chủ được lắc lắc đầu.

Nha đầu này vừa thấy liền biết là người ngoài nghề, đổ thạch từ trước đến nay không để tâm đến kích thước khối đá, mà trú trọng vào kích thước và phẩm chất của khoáng thạch, nếu không, cho dù một tảng đá lớn, nếu khai ra tới chính là quặng sắt, một loại khoáng thạch bình thường bất kham, vật cũng không có giá trị gì đáng nói, những nguyên thạch có kích thước lớn, đa phần vì nham thạch bao vây quá dày, khiến người ta khó có thể phán đoán thuộc tính khoáng thạch bên trong.

Cho nên ở phương diện đổ thạch, cơ hồ không có người sẽ lựa chọn nguyên thạch quá lớn.