Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tuyệt Thế Kiếm Thần

Chương 161: Đoạn kiếm

« Chương TrướcChương Tiếp »
Võ giả chỉ cần đứng dưới cơ quan hài cốt, cơ quan hài cốt này mới có thể bị va chạm mà rơi xuống, bất ngờ chém gϊếŧ võ giả bên dưới.

Nói cách khác, chỉ cần võ giả không đứng dưới cơ quan hài cót, thì cơ quan này sẽ không bị kích hoạt.

Như vậy, chỉ cần Lâm Thần không đứng dưới cơ quan hài cốt để kích hoạt cơ quan này thì sẽ không có nguy hiểm, vì vậy, Lâm Thần dự định ở khu vực an toàn kích hoạt cơ quan này, ngay tại lúc hài cốt rơi xuống Lâm Thần sẽ công kích chặt đứt những xương cốt này.

Chỉ cần những xương cốt này bị chém đứt, như vậy...

Nếu như bộ phận then chốt đã không còn thì độ nguy hiểm cũng giảm mạnh.

Biện pháp này tuy rằng phiền phức nhưng an toàn nhất, không có sơ hở nào.

Lâm Thần cười một tiếng, đương nhiên điều kiện tiên quyết của biện pháp này là ở khu vực an toàn kích hoạt cơ quan hài cốt này, nhưng mà ở khu vực an toàn kích hoạt cơ quan hài cốt là rất khó, nhưng Lâm Thần lại không giống như vậy, linh hồn lực của Lâm Thần vô cùng mạnh mẽ, hoàn toàn có thể thay thế hắn kích hoạt cái cơ quan hài cốt này.

Có điều, linh hồn lực tuy rằng khổng lồ, nhưng không thể ở khoảng cách xa như vậy thu lấy Thiên Tàn Minh Tinh, trước đây Lâm Thần thu lấy hai viên Hỏa Phượng Song Đồng bên trong mắt của con người rối kia vì cách nhau có mười mấy mét. giờ khắc này khoảng cách với Thiên Tàn Minh Tinh là mấy trăm mét.

Cách nhau quá xa, trừ khi linh hồn lực của Lâm Thần mạnh gấp mấy lần hiện tại, nếu không căn bản là không có cách nào thu lấy Thiên Tàn Minh Tinh ở dưới đất.

Nghĩ đến liền hành động, Lâm Thần không hề do dự, thân thể hắn chấn động, nhất thời thả ra toàn bộ linh hồn lực khổng lồ bao phủ cả một khu vực.

Cùng lúc đó, Lâm Thần xoay tay lấy ra Hắc Sắc trường côn, trên thân thể của hắn tỏa ra một luồng uy nghiêm, kim quang óng ánh vô cùng.

Linh hồn lực mà Lâm Thần thả ra bao phủ cả một khu vực, sau đó những linh hồn lực này gom lại một lượng lớn đá vụn, giống như đất đá có thể tự di chuyển.

Dưới sự khống chế của linh hồn lực, những đống đất này chậm rãi di động tới phía trước, bỗng dưng...

Xì xì xì xì...

Một trận âm thanh nhẹ nhàng vang lên, trong chớp mắt âm thanh vang lên, ở khu vực phía trước xông ra một lượng lớn xương cốt màu nâu xám vô cùng sắc bén.

Những xương cốt này xuất hiện với tốc độ cực nhanh, dường như thời gian không tới một khắc liền rơi vào trên đống đất, nếu như là võ giả đối mặt với công kích của xương cốt, tất nhiên là còn chưa kịp phản ứng lại cũng sẽ bị xương cốt đâm ra vô số lỗ thủng trên thân thể.

- Chặt đứt cho ta.

Thấy một màn như vậy, hai mắt Lâm Thần ngưng lại, gầm nhẹ một tiếng, trên cơ thể hắn mạnh mẽ điên cuồng tuôn ra từng tia sáng màu đồng bao trùm trên Hắc Sắc trường côn hướng phía trước mạnh mẽ nện xuống.

Đòn đánh này, Lâm Thần dùng toàn lực, phần gáy nơi hai tay hắn nổi lên từng sợi gân xanh, mặt ửng đỏ.

Oanh...

Răng rắc, răng rắc, răng rắc...

Âm thanh giống như cành khô bị bẻ gãy vang lên trong đường hầm, liền nhìn thấy phía trước đột nhiên từ trên đỉnh lao ra mấy cái xương cốt, Lâm Thần đang ở gần một tảng xương cốt lớn, dưới một đòn hết sức của Lâm Thần bẻ gãy toàn bộ.

Những xương cốt này bao trùm một khu vực rất lớn, đòn đánh này của Lâm Thần tuy rằng đánh gãy không ít xương cốt nhưng vẫn là có một tảng xương cốt trên đất đang điên cuồng đâm xuống.

Có điều rất nhanh, những xương cốt này đột nhiên thu về, toàn bộ trở về trên đỉnh, biến mất không còn tăm hơi.

Thấy tình hình như vậy, Lâm Thần ngừng lại, hai mắt híp lại đứng tại chỗ nhìn đống đất trước mặt cách đó không xa. Cái đống đất này vốn dĩ là do linh hồn lực của Lâm Thần thu nạp lại lượng lớn hòn đá, bụi đất cao tới hai mét, mà trải qua công kích của xương cốt khi nãy đã bị xuyên qua hàng ngàn lỗ thủng cao tới nửa mét.

Nếu như đổi lại là một võ giả bị xương cốt tập kích, cho dù không có tử vong tại chỗ cũng sẽ ngã trọng thương không có cách nào nhúc nhích, mà theo thời gian trôi qua, cho dù là xương cốt không có công kích chỉ cần chảy máu cũng có thể khiến võ giả bỏ mình.

Lâm Thần hít vào một ngụm khí lạnh, chỉ thấy sau lưng một trận ớn lạnh.

Không nghi ngờ chút nào, nếu như vừa nãy hắn mạo hiểm tiến vào khu vực này tất nhiên sẽ kích hoạt cơ quan xương cốt này, một khi bị những cơ quan xương cốt này đột kích cho dù Cổ Đồng Luyện Thể quyết Lâm Thần tu luyện đến đại thành cũng sẽ bỏ mình ở đây.

Hô...

Thở ra một hơi thật mạnh, linh hồn lực lần thứ hai được Lâm Thần thả ra ngoài, lần này lại là bao trùm bên trên một khu vực ở phía trước.

Những nơi được linh hồn lực bao trùm, Lâm Thần có thể thấy rõ ràng các cơ quan hài cốt phía trên này, Vốn dĩ các cơ quan hài cốt dày đặc đếm không hết, sau khi bị Hắc Sắc trường côn của Lâm Thần đập một cái, toàn bộ gãy vỡ.

Mà vùng cơ quan hài cốt này, cho dù là Lâm Thần đi qua cũng không có uy hϊếp.

Quả nhiên là có hiệu quả.

Thấy một màn này, trên mặt Lâm Thần tỏ ra vui mừng, chỉ cần hắn tiếp tục làm theo phương pháp này, toàn bộ cơ quan hài cốt ở đây cũng sẽ bị hắn phá hủy, mà đã không có xương cốt thì các cơ quan hài cốt này cũng không còn tác dụng gì nữa.

Mà chỉ cần phá hủy những cơ quan hài cốt này thì Lâm Thần có thể an toàn đi tới Thiên Tàn Minh Tinh trước mặt.

Liếc mắt nhìn cách đó không xa Thiên Tàn Minh Tinh đang nằm trên mặt đất, trên mặt Lâm Thần lộ ra một vệt hưng phấn.

Mục đích lần này tới đây chính là để tìm Thiên Tàn Minh Tinh cùng Lưu Ly Linh Nham, mà ngày hôm nay rốt cuộc cũng tìm được Thiên Tàn Minh Tinh, lúc này sắp có được Thiên Tàn Minh Tinh là sao mà Lâm Thần không cao hứng cho được.

Lâm Thần hít một hơi thật sâu, bởi khu vực cơ quan hài cốt phía trước có một bộ phận đã bị phá hủy, vì vậy Lâm Thần cũng không cần sử dụng linh hồn lực để kích hoạt các cơ quan này nữa.

Hắn từng bước đi qua khu vực cơ quan hài cốt, nhưng là Lâm Thần vừa bước vào bên dưới cơ quan hài cốt liên nghe một trận âm thanh nhẹ nhàng chói tai vang lên.

Xì xì xì...

Vù vù...

Tiếng gió vù vù, theo bước chân của Lâm Thần đi vào khu vực cơ quan, các cơ quan bị kích hoạt, một lượng lớn xương cốt điên cuồng bắn ra, mà xương cốt trên đỉnh đầu Lâm Thần đang đứng cũng đã gãy vỡ, nửa đoạn xương cốt dừng lại ở trên đầu Lâm Thần, tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống công kích Lâm Thần.

Cảm nhận được điều này, Lâm Thần chỉ cảm thấy da đầu tê dại, lông tóc dựng đứng lên, nếu như không phải hắn đã đánh gãy một khu vực nhỏ cơ quan hài cốt này thì hiện tại hắn đã bị xương cốt này công kích rồi.

- Chém cho ta.

Không suy nghĩ nhiều, Lâm Thần giơ Hắc Sắc trường côn lên, gầm nhẹ một tiếng, gia tăng sức mạnh thân thể bên dưới, Hắc Sắc trường côn nặng nề đập về phía trước tảng xương cốt lớn phía trước.

Răng rắc, răng rắc...

Theo Hắc Sắc trường côn màu đen của Lâm Thần nện xuống, lập tức có một lượng lớn xương cốt bị đánh vỡ, chỉ một thoáng âm thanh lanh lảnh giống như cành khô bị bẻ gãy phát ra nối liền không dứt.

Ngay sau đó, những xương cốt này đột nhiên thu về. Có điều... Bởi vì Lâm Thần cứ liên tục bước tới kích hoạt các cơ quan hài cốt bên dưới, cơ quan hài cốt lần thứ hai bị kích hoạt, vô số xương cốt lần thứ hai điên cuồng công kích xuống.

Lại một lần nữa âm thanh xì xì nối liền không dứt.

Lại một lần nữa xương cốt rơi xuống vang lên tiếng gió vù vù.

Lâm Thần nhìn thấy tình hình như vậy, không hề do dự giơ Hắc Sắc trường côn màu đen lên, mạnh mẽ ném tới phía trước.

Đi theo chỉ dẫn, nửa canh giờ sau Lâm Thần mang theo thân hình mệt mỏi đứng ở trung tâm cơ quan hài cốt, bởi vì hắn vẫn đứng ở bên dưới khu vực cơ quan hài cốt nên các cơ quan hài cốt vẫn không ngừng bị kích hoạt, điên cuồng công kích xuống dưới.

Thế nhưng giờ khắc này, cơ quan hài cốt tuy rằng bị kích hoạt, xương cốt vẫn rơi xuống nhưng cũng không có cách nào công kích trúng hắn, chỉ xoay quanh đỉnh đầu của hắn.

Phòng tầm mắt nhìn lên trên đỉnh đầu, liền nhìn thấy toàn bộ xương cốt đã bị đánh gãy.

Thấy vậy, trên mặt Lâm Thần không khỏi lộ ra một ý cười, cực khổ nửa ngày cuối cùng cũng đánh gãy được toàn bộ các xương cốt này, mà những xương cốt này bị đánh gãy thì hắn cũng an toàn đi qua khu vực này thu lấy Thiên Tàn Minh Tinh rồi.

Thời điểm hưởng thụ thành quả đã tới.

Lâm Thần cười một tiếng, vẻ mặt ung dung, thong thả nhìn về phía trước mấy trăm mét, hướng Thiên Tàn Minh Tinh đi đến.

Lâm Thần một đường đi tới, tuy rằng cơ quan hài cốt ở phía trên vẫn bị kích hoạt, xương cốt không ngừng rơi xuống nhưng cũng không thể công kích tới hắn.

Khoảng cách mấy trăm mét chớp mắt liền được rút ngắn, hiện tại Lâm Thần đã vững vàng đứng trước Thiên tàn Minh Tinh.

Khóe miệng Lâm Thần hơi giương lên, hắn chợt đưa tay ra ung dung nhặt Thiên Tàn Minh Tinh trên đất lên.

Khối Thiên Tàn Minh Tinh trong tay Lâm Thần còn lớn hơn so với khối Lưu Ly Linh Nham mà lâm Thần đã tìm được, nó to bằng nắm tay, Thiên Tàn Minh Tinh chỉ mang một màu đen u tối, ở trong đêm tối làm cho người ta có cảm giác vô cùng quỷ dị.

Khối Thiên Tàn Minh Tinh này tuyệt đối đủ để luyện ra một cái Bán Bộ Chân Khí, thậm chí có thể còn dư lại.

Lúc trước ta cùng một hộ vệ của thiếu thành chủ Tội Ác Chi Thành đối kích, cho dù ta không trở thành mục tiêu gϊếŧ chết của bọn họ, thì người hộ vệ kia sũng sẽ không bỏ qua cho ta.

Lâm Thần xoay tay một cái, thu Thiên Tàn Minh Tinh vào trong Linh Giới Trữ Vật, tự nghĩ nói: "Ngay khi ta tiến vào di tích Chân Bảo Môn thì những Hắc Giáp Vệ kia không lâu sau đó cũng tiến vào, coi như bọn họ muốn xua đuổi những võ giả tiến vào trong di tích Chân Bảo Môn cũng tốn không ít thời gian, hiện tại ta thâm nhập di tích Chân Bảo Môn cũng đã thu được Lưu Ly Linh Nham cung Thiên Tàn Minh Tinh rồi, phải mau chóng rời khỏi đây. Nếu không nếu bị bọn họ phát hiện sẽ khó tránh khỏi phiền phức."

Hắc Giáp Vệ Tội Ác Chi Thành đều là võ giả cấp bậc tinh anh, thực lực cường đại, Lâm Thần đói mặt với hai ba Hắc Giáp Vệ sẽ không có nguy hiểm to lớn, nhưng đối mặt với mấy chục, thậm chí mấy trăm Hắc Giáp Vệ vây quanh, cho dù thực lực lâm Thần mạnh tới đâu cũng không phải là đối thủ của họ.

Nghĩ tới đây, Lâm Thần ngẩng đầu nhìn về phía đường cái trước mặt, lối đi này vẫn là một màu đen kịt, đưa tay lên cũng không thấy được năm ngón. Theo bản năng, Lâm Thần thả linh hồn lực ra ngoài, bao phủ một khu vực lớn phía trước.

Bên trong khu vực được linh hồn lực bao phủ hoàn toàn yên tĩnh, Lâm Thần không có phát hiện gì cả. Thấy tình hình như vậy, Lâm Thần đang muốn đi đến lối ra của di tích Chân Bảo Môn.

Nhưng vào đúng vào lúc này.

Ong ong ong...

Bên trong Trữ Vật Linh Giới của Lâm Thần, đoạn kiếm bắt đầu run rẩy, vang lên từng âm thanh nặng nề.

Thấy vậy, Lâm Thần không khỏi dừng bước, đúng tại chỗ vẻ mặt cực kỳ quái dị.

Trữ Vật Linh Giới có chứa đoạn kiếm, đoạn kiếm này là được Lâm Thần mua được ở chợ bên dưới chân núi Thiên Cực tông, trong đoạn kiếm có thai nghén kiếm hồn, Lâm Thần chính là từ bên trong kiếm hồn lĩnh ngộ được kiếm kính mạnh mẽ.

Lần trước đoạn kiếm run lên là do Lâm Thần gặp nguy hiểm, kiếm hồn cảm nhận được mới run rẩy dữ dội, nhưng hiện tại bốn phía yên tĩnh, kiếm hồn căn bản không thể bị kích hoạt được. Như vậy thì vì nguyên nhân gì mà đoạn kiếm lại run lên.

Hai mắt Lâm Thần đột nhiên nhắm lại, thần sắc lộ ra vẻ hưng phấn.

Chẳng lẽ... Nơi đây có đoạn kiếm còn lại?
« Chương TrướcChương Tiếp »