Chương 40: Rơi vào ổ chuột!

"Chi chi chi!"

Xung quanh ước chừng 40-50 Toản Địa Thử, hơn nữa hình dáng mỗi một con đều rất dọa người, đặc biệt là lúc này còn vây quanh nàng, từng con đều nhìn nàng chằm chằm và phát ra tiếng kêu

chi chi.

Dựa vào năng lực của nàng, như thế nào giải quyết khốn cảnh trước mắt?

Gϊếŧ hết 40-50 Toản Địa Thử này? Những Toản Địa Thử này rõ ràng là chuột biến dị, chỉ sợ muốn đối phó cũng không dễ dàng như vậy.

Đang nghĩ ngợi đến đây, bỗng nhiên cảm giác được một trận cuồng phong đánh úp lại, bên trái một con Toản Địa Thử kêu

chi

một tiếng liền phóng tới.

Nàng nén chịu cơn đau truyền đến từ các nơi trên thân thể, ánh mắt sắc bén đảo qua, chuỷ thủ trên tay chém ra trong nháy mắt, chỉ thấy một luồng ánh sáng màu đỏ nhạt mang đậm hơi thở huyền khí vây quanh chuỷ thủ sắc bén xẹt qua không khí, vèo một tiếng, hướng về phía đầu của Toản Địa Thử.

Cũng vào lúc này, 40-50 con Toản Địa Thử còn lại kêu

chi chi chi, trong giây lát toàn bộ đều phóng lên, bao vây quanh nàng và bắt đầu cắn xé.

"Tê a!"

Đau đớn khiến nàng kêu rên, ngay cả khi bị 40-50 Toản Địa Thử vây cắn cũng không hề làm tốc độ của chuỷ thủ trong tay nàng chậm lại, giờ khắc này, nàng như sát thần rống to xoay tròn thân thể huy động chủy thủ, đâm vào lại rút ra, trong đầu chỉ có một ý niệm, đó chính là sống sót!

"Chi!"

"Chi chi......"

Trên mặt đất thi thể Toản Địa Thử càng ngày càng nhiều, những Toản Địa Thử đang vây quanh nàng đã không còn dám tới gần người nàng nữa.

Bởi vì, ở quanh người nàng thi thể của Toản Địa Thử đã xếp thành một ngọn đồi nhỏ, mùi máu tươi nồng đậm tràn ngập trong không gian đen nhánh.

Mà nàng, trên người ướt đẫm mang theo ấm áp, là máu nàng, và máu của những Toản Địa Thử......

"Tới a? Không dám nhào lên nữa sao?"

Giọng nói lạnh băng của nàng mang theo tà tứ, ánh mắt sắc bén lạnh lẽo quét về phía từng con Toản Địa Thử đang thối lui. Cả người sát khí khát máu cùng với một thân máu tươi khiến nàng giống như sát thần đang tắm máu. Chỉ cần một thân máu me cùng hơi thở thị huyết làm người sợ hãi cũng khiến cho những Toản Địa Thử còn lại không dám xông lên phía trước.

"Không dám? A! Ta còn chưa gϊếŧ đủ đâu!"

Giọng nói lạnh băng đầy thị huyết rơi xuống, thân hình nàng vừa động, ánh sáng lạnh lẽo trên chuỷ thủ mang theo hơi thở sắc bén lần thứ hai hướng tới một con Toản Địa Thử, tốc độ cực nhanh, căn bản không dung nó né tránh.

"Chi!"

Một tiếng kêu thảm thiết thê lương, một dòng máu tươi bắn ra, lại một con Toản Địa Thử chết dưới chuỷ thủ của nàng.

"Chi chi!"

Còn lại hơn 10 con Toản Địa Thử hét lên một tiếng, mang theo kinh hoảng hướng tới những huyệt động bỏ chạy.

Nàng nhấp môi liếc nhìn những huyệt động kia một cái, lúc này mới cất bước đi theo phương hướng có gió nhẹ thổi vào, mỗi một bước đều in lại một dấu chân, một bước một giọt máu tươi......

Đi được gần nửa canh giờ (1h) thì nghe được thanh âm đầu tiên chính là tiếng nước chảy, dần dần cũng nhìn thấy có ánh sáng. Khi có dòng nước ở đây, hơi thở trong không khí cũng trở nên ẩm thấp hơn, mà nàng, cả người lúc này đau đớn khó nhịn, nhưng vẫn cắn răng, đi từng bước một đi tới, thẳng đến khi đi đến chỗ dòng nước kia.

Đó là một cái hồ khá sâu, không nhìn thấy đáy nhưng nước rất trong xanh, nước đang chảy theo dòng, chỉ là không biết chảy tới đâu mà thôi.

Xung quang nơi đây không hề có một con đường nào, ánh sáng là từ lêи đỉиɦ đầu chiếu nghiêng xuống dưới, giống như đang ở phía dưới vực sâu. Nước chảy xuống từ những vách đá mọc đầy rêu xanh, xung quanh có một ít

mạn đằng (cây leo)buông xuống.

Ánh mắt nàng chỉ nhìn thoáng qua liền thu hồi lại, việc cần làm trước mắt không phải là rời khỏi đây như thế nào, mà là lo lắng về một thân thương thế của nàng.

Những thương thế trên người do Toản Địa Thử cắn xé, miệng vết thương nếu không kịp xử lý chỉ sợ sẽ bị nhiễm cảm, cũng may, nơi này có một hồ nước trong xanh.

Bỏ đi quần áo đầm đìa máu tươi trên người, đặt quả trứng vàng sang một bên, lúc này mới ngâm nửa người xuống nước, dùng nước lạnh lẽo trong hồ sâu rửa sạch miệng vết thương trên người......