Chương 3: Đã sắp chảy máu mũi rồi

Xuất phát từ bản năng của một thầy thuốc, Mặc Linh Tê trong nháy mắt liền nhìn ra sự khác thường của nam tử. Mặc Linh Tê tới gần muốn chẩn đoán bệnh cho nam tử, nhưng nam tử kia lại đột nhiên đưa tay chế trụ yết hầu Mặc Linh Tê.

“Nói! Người phương nào phái ngươi tới?” Nam tử vẻ mặt dữ tợn, đang chịu đựng thống khổ cực lớn.

Thống khổ hơn hắn là Mặc Linh Tê, nàng căn bản không hiểu nam tử đang nói cái gì. Cái gì mà ai phái nàng tới, nàng là rơi xuống đấy.

“Ta… Ách… Ngươi… Ngươi thả ta ra trước… Ta không thể… không thể thở.” Mặc Linh Tê giãy dụa.

Nam tử thả lỏng một chút lực trên tay, nhưng vẫn không buông ra.

Mặc Linh Tê thở hổn hển nói: “Anh đẹp trai, ta từ trên rơi xuống, không phải ai phái tới, quấy rầy ngươi tắm rửa, thật xin lỗi!” Mặc Linh Tê nói xong còn không quên liếc mắt nhìn thân thể mỹ nam một cái, chậc chậc, đường cong này, cơ bụng, cơ ngực, cái này…

Mặc Linh Tê vội vàng quay đầu lại, nhìn tiếp nàng sẽ chảy máu mũi mất.

Lúc này nam tử mới phát hiện lực đạo thân thể mình trong nháy mắt tăng thêm một bước: “Muốn chết!” Nói xong lại muốn bóp nát yết hầu Mặc Linh Tê.

Trong tình huống khẩn cấp, trong đầu Mặc Linh Tê bỗng nhiên hiện ra thông báo “Luyện Ngục Xích Viêm độc, độc dược mãn tính, độc vào ngũ tạng, trúng độc mười lăm năm trước bắt đầu độc phát, sau khi độc phát vào mười lăm trăng tròn đều đau như đốt cháy ngũ tạng, gan ruột đứt từng khúc. Trong không gian không có giải dược.”

Không có thuốc giải, chỉ có thể dùng châm a.

Mặc Linh Tê nhận được tin tức liền vội vàng mở miệng: “Hảo hán tha mạng! Ngươi trúng Luyện Ngục Xích Viêm độc, không có giải dược, ta có thể giúp ngươi ổn định độc tính trước, để ngươi không đến mức lửa đốt ngũ tạng!”

Ai biết được lời này của nam tử chẳng những không có buông ra nàng ngược lại càng thêm sát ý.

“Biết rõ bản vương trúng độc, cho nên tại thời khắc mấu chốt nói muốn giải độc cho bổn vương rồi ám sát, nói, ai phái ngươi tới?” Nam tử mặc dù nằm trên mặt đất không thể động đậy, nhưng mà một tay khống chế một Mặc Linh Tê tay trói gà không chặt vẫn là phi thường dễ dàng.

Mặc Linh Tê thật sự muốn khóc, ai cũng không phái nàng đến.

“Ngươi thả ta ra, ta giúp ngươi áp chế độc tính, nếu không ngươi không độc chết cũng sẽ đau chết!” Mặc Linh Tê khuyên nhủ.

Nam tử đã mất kiên nhẫn, bởi vì hắn cảm thấy mình sắp hôn mê.

Ngay khi hắn chuẩn bị bóp chết Mặc Linh Tê, Mặc Linh Tê nhanh chóng ấn vị trí đan điền dưới rốn ba tấc của hắn. Không hề ngoài ý muốn, hắn đau đến ngất đi.

Mặc Linh Tê thở phào nhẹ nhõm. Vị trí đan điền vừa mới ấn xuống chính là nơi luyện ngục, độc tố ngưng kết, lúc độc phát đừng nói là dùng sức ấn, chỉ nhẹ nhàng chạm vào thôi cũng có thể đau chết người.

Nam tử té xỉu, Mặc Linh Tê mới có thời gian cẩn thận quan sát người này. Dáng dấp thật đúng là kinh động như gặp thiên nhân, chỉ tiếc là, quá thô bạo.

Mặc Linh Tê càn rỡ đánh giá nam tử, bỗng nhiên có vài phần thẹn thùng, nhìn chung quanh tìm quần áo nam tử cởi ra, Mặc Linh Tê liền lấy ra che nửa người trên dưới của nam tử.

“Ai, xem ra ngươi muốn giải độc ở hàn đàm a, đáng tiếc cái này chỉ có thể áp chế độc tính giảm bớt đau đớn mà thôi, áp chế lâu, đợi đến lúc lại bộc phát, Đại La thần tiên cũng cứu không được ngươi! Tuy rằng ngươi không phải cố ý, ngươi cũng coi như cứu ta, vậy ta hảo tâm giúp ngươi áp chế độc tính a! Thuận tiện thử xem không gian chữa bệnh tứ duy có dùng được hay không. Hắc hắc!”

Mặc Linh Tê lẩm bẩm, ngưng thần tiến vào không gian chữa bệnh, phát hiện thật sự rất dễ dàng liền đi vào. Từ trong không gian chữa bệnh, Mặc Linh Tê tìm được Cửu Tinh Châm, bề ngoài Cửu Tinh Châm không khác gì châm cứu bình thường, chỉ là Cửu Tinh Châm này rỗng ruột, sau khi cắm vào huyệt đạo có thể từ lỗ kim dẫn ra máu độc.

Mặc Linh Tê cầm Cửu Tinh Châm, trước tiên hoạt động cổ tay một chút…