Chương 1: Diệt khẩu

“Mặc lão sư, đã đến giờ, đám người cục trưởng đang đợi ngài.” Vệ Đông nhắc nhở người còn đang nghiên cứu một ít chai chai lọ lọ.

Mặc Linh Tê không ngẩng đầu lên, thản nhiên nói: “Còn bảy phút nữa. Cậu đi trước đi, tôi chưa bao giờ đến muộn.”

Vệ Đông bất đắc dĩ chỉ có thể đi ra ngoài trước.

Mặc Linh Tê là nhà khoa học của viện nghiên cứu ma túy quốc gia, cô đã nghiên cứu S75 bệnh dịch một tháng nay, chính loại virus mới này ám sát rất nhiều lãnh đạo quan trọng của nước ta. Hôm nay là ngày độc phát cuối cùng của Tống đoàn trưởng, cô phải đúng hạn đưa thuốc giải đi, nếu không thì Tống đoàn trưởng sẽ mất mạng.

Cuối cùng, Mặc Linh Tê cũng nghiên cứu chế tạo giải dược, hưng phấn chạy về phía phòng bệnh của Tống đội trưởng. Không ngờ vừa mở cửa đón cô đã không phải là niềm vui của mọi người mà là một nòng súng lạnh băng.

“Cục trưởng Vương! Anh làm gì vậy?” Mặc Linh Tê chất vấn.

Cục trưởng Vương cười lạnh: “Chuyên viên Mặc, đoàn trưởng Tống không thể tỉnh. S75 không thể có thuốc giải!”

Mặc Linh Tê kinh hãi, nhìn về phía phòng bệnh. Tống đoàn trưởng trên giường đã bị rút máy thở, l*иg ngực không còn phập phồng rõ ràng đã chết. Vệ Đông ở bên cạnh giơ súng lạnh lùng nhìn về phía Mặc Linh Tê.

Mặc Linh Tê lạnh lùng nói: “Gϊếŧ tôi, các người cũng không thoát khỏi sự truy cứu của pháp luật!”

Vệ Đông cười lạnh một tiếng, lấy từ trong ngực ra một ít dụng cụ dùng để nghiên cứu giải dược giống như Mặc Linh Tê: “Mặc lão sư, nói cô trong lúc nghiên cứu giải dược kiểu mới sai sót dẫn đến nổ tung, cô nói xem có người khác có hoài nghi hay không? Dù sao cô đã làm nổ mấy văn phòng rồi, không phải sao?”

Vương cục tiếp tục mở miệng nói: "Chuyên viên Mặc, giao số D17 ra đây, tôi có thể tha cho cô một mạng!”

D17 mà Cục trưởng Vương đã nói chính là không gian giải độc trí năng mới nhất của quốc gia, chương trình nghiên cứu và phát triển độc dược kiểu mới, virus và các loại thuốc giải độc tự động, còn có công năng lưu trữ mạnh mẽ.

Mặc Linh Tê cười lạnh: “Cục trưởng Vương, ngay cả D17 cũng không biết, vậy mà lại bảo tôi giao ra thật là buồn cười!”

D17 không thể giao ra, bởi vì nó là thông qua sóng điện tần số cao và chip để cấy vào không gian 4D trong cơ thể người. Nói đơn giản chính là đã kết hợp với Mặc Linh Tê, Mặc Linh Tê chủ động ký kết hiệp nghị thí nghiệm bí mật cho D17, trở thành kí chủ của D17.

Lúc trước cô là nhà khoa học số 11—16 cũng bởi vì bị hệ thống bài xích mà không thành công, cô vừa mới cấy vào D17 một tháng, ngay khi mọi người đều cho rằng D17 thành công, không nghĩ tới cô lại phải chết dưới họng súng.

“Cục trưởng Vương, đừng nhiều lời với cô ta nữa! Cô ta chết rồi, chẳng ai thèm dùng tới D17 đâu.” Vệ Đông cũng cho rằng D17 chỉ có Mặc Linh Tê là biết điều khiển.

Mặc Linh Tê không sợ hãi, chỉ là có chút không cam lòng, cô nghĩ nếu phải chết, vậy thì thuận tiện mang theo hai con hàng cùng nhau đi. Mặc Linh Tê nhìn thấy bình dưỡng khí bên cạnh, trong nháy mắt tiến lên. Vương cục nhất thời khẩn trương quay về phía Mặc Linh Tê bắn hai phát, một phát bắn vào bụng Mặc Linh Tê, một phát bắn trúng bình dưỡng khí, đùng một cái, cả căn phòng tan thành mây khói…

――

Mặc Linh Tê tỉnh lại lần nữa, phát hiện mình đang treo trên một chạc cây, Mặc Linh Tê cảm thấy toàn thân đau đớn, giống như bị người ta hành hạ mấy trăm lần, trên người dường như cũng không mặc quần áo giữ ấm gì cả, một trận gió lạnh thổi qua, thoáng chốc cả người nàng đều bị đóng băng, rùng mình.

Mặc Linh Tê thử cử động một chút, chợt nghe thấy tiếng cành cây gãy.

Mặc Linh Tê lập tức tỉnh táo lại, nàng hơi ngẩng đầu… Hít sâu một hơi, vực sâu vạn trượng. Mặc Linh Tê không nghĩ ra, không phải là đang nổ tung trong phòng bệnh sao, chẳng lẽ không nổ chết, nổ đến vách núi rồi?