Dạ Vô Trần quay đầu lại liếc hắn một cái, dung nhan tuấn mỹ không nhìn
ra bất kì biểu tình gì nhưng hắc y nhân biết chủ tử bất mãn với lời hắn
vừa nói.
“Nàng sẽ gả cho bổn vương.” Khi nói chuyện, hắn đã quay
đầu đi, đôi mắt tà mị có ý cười, “Nếu sớm muộn gì nàng cũng là thê tử
của bổn vương, bổn vương cũng không vội vàng nhất thời, mà trước khi
thành thân, bổn vương sẽ không làm chuyện đó với nàng.”
Bất quá, trêu đùa nha đầu kia rất thú vị...
Dạ Vô Trần nở nụ cười, nha đầu kia lúc tẩy tủy còn không sợ đau, hắn tưởng rằng nàng không giống những nữ nhân khác, không ngờ nàng cũng có thời
điểm xấu hổ, thậm chí chạy trối chết.
Ngay cả Dạ Vô Trần cũng không phát hiện, lúc hắn nhớ tới bộ dáng Mộ Như Nguyệt đỏ mặt, tuấn nhan trở nên cực kì ôn nhu...
Trong hoàng cung, Tử Nguyệt hoàng đau đầu nhìn tôn tử trước mắt, xoa xoa
huyệt thái dương, nói: “Phong Nhi, lúc trước là ngươi muốn từ bỏ nha đầu Mộ Như Nguyệt kia, vì sao hiện giờ không phải nàng không cưới? Tính
tình nha đầu kia cũng thật quật cường, ngày đó ta bức bách như vậy mà
vẫn không đáp ứng.”
“Hoàng gia gia, khi đó ta cũng không biết Mộ
Như Nguyệt ưu tú, hiện tại thiên phú của nàng mạnh như vậy, nếu có thể
gả cho ta cũng sẽ trở thành trợ lực cho hoàng gia gia.”
“Nhưng mà ta đã từng hạ chỉ gả nàng cho Quỷ Vương...”
Tử Nguyệt hoàng có chút khó xử nhíu mày, hắn cũng muốn làm như vậy nhưng
dù sao cũng đã lật lọng một lần, bây giờ lại thu hồi thánh chỉ nữa sẽ
khiến người trong thiên hạ nhạo báng hắn.
Dạ Thiên Phong giương
môi cười, tràn đầy tự tin nói: “Hoàng gia gia, lúc trước người chỉ hạ ý
chỉ giản lược đơn giản, cũng không chỉ định ngày thành thân, cho nên
hiện tại tôn nhi không thỉnh người thu hồi thánh chỉ, chỉ cần Hoàng gia
gia lui hôn kì lại mấy tháng sau, nhất định trong mấy tháng này tôn nhi
sẽ lấy được lòng Mộ Như Nguyệt, đến lúc đó để nàng tự đề nghị hủy hôn
với Quỷ Vương, khi đó Hoàng gia gia có thể thuận thế mà làm, người đời
chẳng những sẽ không nhục mạ Hoàng gia gia mà còn nói người là minh
quân, thành toàn một đôi uyên ương.”
Hai mắt Tử Nguyệt hoàng sáng ngời: “Để Mộ Như Nguyệt gả cho Quỷ Vương quả thật có chút đại tài tiểu
dụng*, biện pháp này tốt, ta lập tức hạ chỉ lui hôn kì chậm lại mấy
tháng, ngươi phải nhân cơ hội này giành được tâm nàng.”
*Đại tài
tiểu dụng: (giống câu Gϊếŧ gà bằng dao mổ trâu) ý nói người có tài năng
lớn mà lại làm những việc nhỏ nhặt, không tương xứng với tài năng của
người đó.
“Vậy tôn nhi đa tạ Hoàng gia gia trước.” Dạ Thiên Phong mỉm cười, hắn tin chắc trong vòng mấy tháng này sẽ lấy được tâm của Mộ
Như Nguyệt.
Nữ nhân kia từ nhỏ đã thích bám lấy hắn, hiện tại chỉ là bị hắn tổn thương thấu tâm mới cự tuyệt hắn như vậy, hắn tin tưởng
qua một thời gian nữa, chỉ cần bày ra đủ thành ý nàng sẽ không thể không tiếp nhận.
Nhưng mà Dạ Thiên Phong thế nào cũng không ngờ tới,
thời điểm hắn thương lượng với Tử Nguyệt hoàng đã bị một tiểu cung nữ
bên người Cơ Như Nhã nghe được.Tiểu cung nữ này đã sớm được Cơ Như Nhã
hạ lệnh, chỉ cần có chuyện liên quan đến Mộ Như Nguyệt, dù lớn hay nhỏ
cũng phải báo lại cho nàng biết. Mà Cơ Như Nhã có ân cứu mạng tiểu cung
nữ kia, cho nên sau khi nghe thấy những lời này, lập tức báo lại cho Cơ
Như Nhã.
Vì thế sau khi thánh chỉ được ban xuống, Cơ Như Nhã liền phái người nói lại chuyện này cho Mộ Như Nguyệt, trùng hợp khi đó Vô
Ngu đến tìm Mộ Như Nguyệt, cho nên Vô Ngu đại sư lập tức nổi trận lôi
đình.
“Cái gì? Hỗn đản Dạ thiên Phong kia thật to gan! Còn dám
dòm ngó đồ nhi của ta, cũng không nhìn lại coi hắn có điểm nào xứng với
đồ nhi của ta! Không được, chuyện này tuyệt đối không thể để yên thế
này, ta muốn đi tìm lão gia hỏa Thiên Nguyên đáng chết kia!”