Chương 13

Bên trong tẩm cung có một nam tử tóc đen nhánh mặc bạch y trắng như tuyết đang đứng trước gương. So với ba năm trước đây thì vóc người của y đã cao hơn một chút, ngũ quan cũng đã nảy nở càng trở nên tuấn tú mỹ lệ, tướng mạo còn chưa hoàn toàn rút đi dáng vẻ thiếu niên thế nhưng đuôi lông mày ngay khóe mắt đã mang mị ý (1) dày đặc.

(1)Mị ý: ý quyến rũ

Giơ tay lên, nhíu mày, khẽ nhắm mắt, chỉ một lời nói, chỉ một hành động đơn giản của y cũng đã toát lên sự phong tình (2), rất khó để tưởng tượng trên đời này lại tồn tại một người hoàn mỹ như vậy, cùng lúc có sự trong trắng, ngây thơ đi kèm với khí chất mị hoặc và phóng đãng.

(2)Phong tình: Chỉ sắc dục, tìиɧ ɖu͙©, dâʍ ɖu͙©. (theo từ điển Hán Nôm)

Y mặc một tấm áo lụa nhẹ mỏng không gió cũng tự động bay. Tấm áo phác thảo rõ ràng tứ chi thon dài và lộ ra đường cong vóc người hoàn mỹ.

“Đi thôi”.

Thị vệ thân hình cao lớn, anh tuấn đứng ở phía sau gật đầu rồi hộ tống y đi ra ngoài.

Trên đỉnh Thiên Cung hoàng tử Kinh Ngô sắp sửa cử hành lễ đăng cơ (3).

(3)Đăng cơ: lên ngôi Vua

Thời điểm Thiên Âm ngồi kiệu đến Thiên Cung thì kiệu của Thiên Mẫn cũng vừa mới đến, hai người bước xuống kiệu, một trước một sau đi vào cùng nhau.

Áo của hai người đều là vải voan cực kỳ nhẹ mỏng hầu như trong suốt, có thể thấy rõ ràng hai đầṳ ѵú cực lớn đầy quyến rũ ở trước ngực Thánh Phụ. Chúng nó rung động theo từng bước đi, quầng vυ" có màu đậm, núʍ ѵú vừa to vừa tròn nhô cao đội tấm voan mỏng lên. Vòng eo thon dài mềm dẻo đánh nhẹ, dươиɠ ѵậŧ giữa hai chân bị tơ vàng cột lại nhẹ nhàng đong đưa theo từng bước chân, phảng phất như có thể nhìn thấy ở phía sau côn ŧᏂịŧ đó là hoa châu và hoa môi đỏ bừng.

Thánh Tử đại nhân đi theo sau lưng Thánh Phụ, dáng người y không nở nang yêu mị bằng Thánh Phụ, thậm chí ở giữa sự mị hoặc còn mơ hồ mang theo cảm giác ngây ngô.

Tướng mạo hai người hoàn toàn khác nhau thế nhưng lại kinh diễm tuyệt thế như nhau khiến người ta không dời mắt được, họ cao quý, thánh khiết làm cho người ta muốn quỳ xuống bái lạy, họ quyến rũ, thu hút làm mọi người muốn tùy ý xâm phạm họ.

Trong thánh điện lộ thiên các quý tộc Tuyết Quốc đã ngồi ngay ngắn, dưới đài tế ở phía xa có vô số thần dân của Tuyết Quốc đang vây xem. Ở giữa trung tâm dàn tế thật cao có đức vua Kinh Hạo đang ngồi trên vương tọa, kế bên hắn là Bách Lý tướng quân và Lam thừa tướng.

Thông qua tấm thảm thật dài để đi lên, Thánh Phụ đứng ở giữa đài tế giơ tay lên niệm tụng một khúc cầu nguyện thật dài. Hoàng đế Kinh Hạo dẫn đầu cùng tướng quân và thừa tướng nửa quỳ ở trước mặt Thánh Phụ tiếp nhận lời ban phúc. Thánh Phụ tháo vương miện của Kinh Hạo xuống rồi đưa cho Thánh Tử. Kinh Ngô cũng đang nửa quỳ ở trước mặt Thiên Âm, phía sau hắn là Bách Lý Huân, Lam Chiến Khả và Lam Chiến Chu.

Bàn tay Thánh Tử khẽ chạm vào đỉnh đầu Kinh Ngô niệm một đoạn cầu nguyện sau đó y đem vương miện đội lên đầu hắn.

Mọi người trở về chỗ ngồi, Thánh Tử đứng ở trên đài tế chậm rãi cởϊ áσ voan mỏng trên người ra vì hoàng đế mới cầu phúc.

Áo mỏng đã cởi, thân thể Thánh Tử lộ ra trước mắt mọi người. Da thịt như tuyết trắng tinh khôi, tứ chi thon dài duỗi ra, hai vυ" lớn hơn một vòng so với nam nhân bình thường, đầṳ ѵú bị một bộ kẹp vυ" chế tạo tinh xảo kẹp lấy. Thánh tử gỡ kẹp vυ" nặng trịch xuống, hai viên anh đào đỏ bừng dựng thẳng ở trước ngực.

Bên hông y cột một sợi ruy-băng xinh đẹp gắt gao cuốn lấy tiểu côn ŧᏂịŧ thanh tú bị trói buộc ở trên bụng, làm lộ ra tiểu đậu đậu sưng lớn cùng với hai mảnh hoa môi trướng dày ở dưới côn ŧᏂịŧ.

Bên hông bị đội lên sợi tơ tằm mang vô số trân châu được kết thành vòng trang sức đi qua giữa hai chân rồi rơi vào hoa huyệt và hậu huyệt sâu thẳm trong khe mông.

Hoa đế sưng to bị một viên trân châu lớn móng tay nghiền nát, thịt hoa đế đỏ bừng bị trân châu trắng noãn đè ép trông thật đáng thương, đáng thương đến độ làm cho người ta muốn ngậm vào trong miệng liếʍ mυ"ŧ yêu thương. Hai cánh hoa mập mạp được kẹp bởi cái kẹp làm bằng vàng ròng tinh xảo hơi hơi rung động ở giữa hai chân, vừa nhìn là biết nó bị các nam nhân năm này qua tháng nọ liếʍ mυ"ŧ và đùa bỡn dâʍ đãиɠ mới có thể sưng tấy lên như vậy. Nơi nhạy cảm được khảm một chuỗi vòng trang sức trân châu, buộc khe huyệt hướng hai bên tách ra thật lớn, chuỗi vòng trang sức trân châu lúc này đã sớm bị tắm nước hiện lên oánh nhuận sáng bóng.

Ngón tay thon dài cởi yếm khoá bên hông xuống, chuỗi trân châu nghiền nát hoa đế và huyệt khẩu rũ xuống, theo chuỗi trang sức rơi xuống hoa đế và hoa môi run lẩy bẩy, trong hoa huyệt chậm rãi rịn ra chất lỏng, đầu hoa đế đỏ bừng hơi hơi gồ lên, cánh hoa dày dặn ở giữa hai chân dâʍ đãиɠ run run chảy ra hoa dịch trong suốt.

Tơ tằm trước tiểu côn ŧᏂịŧ cũng được tháo ra, nấm nhỏ thẳng tắp xinh đẹp tựa như ngọc hơi nghiêng đầu rũ xuống giữa hai chân.

Cởi yếm khoá trân châu ra vẫn chưa xong, có thể thấy được một vật chôn sâu ở trong hoa huyệt, ngón tay nhỏ dài thọc vào trong hoa huyệt nhễ nhại nước, hai ngón tay ở giữa không ngừng khuấy đảo, mật nước theo ngón tay chảy xuống nhỏ giọt ở trên sàn nhà.

“Ân ——” theo tiếng rêи ɾỉ thật dài, một viên dạ minh châu hình tròn điêu khắc đầy hoa văn còn lớn hơn trứng gà bị móc ra, bên trên tràn đầy chất lỏng sềnh sệch. Dạ minh châu to lớn bị đào ra treo tòn ten trên chuỗi hạt châu, ngón tay y lại từ trong hậu huyệt móc ra một cái khác thấm ít chất lỏng hơn, cả dây trân châu nối dài bộp một tiếng rơi trên mặt đất phát sinh ra tiếng vang thanh thúy, chất lỏng trên trân châu bị đập xuống đất lưu lại một vệt nước.

Thánh Tử ngồi tại thánh tọa, hai viên dạ minh châu cực đại bị móc ra, hoa huyệt và hậu huyệt không bị thứ gì ngăn cản xuất hiện ở trước mắt mọi người. Bởi bị mở rộng một thời gian dài nên miệng huyệt không cách nào khép kín được, vừa lúc nó mở rộng hướng về phía mọi người trong điện, nội huyệt co bóp, tường thịt màu đỏ tươi không có chỗ che giấu bị vô số con mắt gắt gao nhìn chằm chằm.

Chỉ nghĩ đến việc bản thân mở chân ra thật lớn, bị ánh mắt thần dân âu yếm hai cái huyệt thịt mở rộng ra giữa hai chân, Thánh Tử đã cảm thấy hạ thân tê dại một trận, nhục đạo trong mị thịt co rút không ngừng, ở nơi sâu trong hoa huyệt cùng hậu huyệt đồng thời rịn ra chất lỏng, chậm rãi chảy ra.

Trong thánh điện an tĩnh đến cực điểm, tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào huyệt khẩu mở lớn của Thánh Tử, ở trong đó có một ánh mắt nóng bỏng, chuyên chú nhất, không cần suy nghĩ, đó chính là Kinh Ngô.

Thánh Tử nhìn về phía Kinh Ngô, Kinh Ngô cũng nhìn y, ánh mắt hắn tràn đầy du͙© vọиɠ nóng bỏng tựa như núi lửa phun trào, hắn đứng dậy từ từ bước tới.

Kinh Ngô đi tới trước thánh tọa của y, nửa quỳ ở giữa hai chân y, ngẩng đầu nhìn vào mắt Thánh Tử, trong ánh mắt kia tràn đầy hỏa diễm nóng rực đáng sợ, hắn thấp giọng nói: “Thánh Tử thật là đẹp, đẹp đến mức khiến người ta hít thở không thông” .

Cúi đầu mυ"ŧ vào khe thịt.

Thánh Tử nhắm mắt lại, ở hoa đế bị miệng lưỡi hung hăng mυ"ŧ đùa bỡn làm cho nó sưng không chịu nổi, hoa môi bị đầu lưỡi đảo quấy làm nó nứt ra thật lớn, khe thịt bị mυ"ŧ phun đầy nước ra bên ngoài.

“Ân…. a —— ”

Kinh Ngô đứng dậy cởϊ áσ bào trên người, lộ ra cơ ngực rắn chắc cùng côn ŧᏂịŧ hùng tráng dưới háng, cây côn ŧᏂịŧ cực đại đã đứng lên thật cao từ sớm, hai quả bóng căng đầy to lớn, côn ŧᏂịŧ nổi đầy gân xanh chỉa thẳng vào giữa hai chân mở rộng của Thánh Tử.

Qυყ đầυ cực đại để trên hoa đế, Thánh Tử cúi đầu thở hổn hển, qυყ đầυ nóng bỏng thật lớn nghiền nát hoa huyệt sưng đỏ, theo tϊиɧ ɖϊ©h͙ tràn ra trong mã mắt đem hoa huyệt vẽ loạn làm đầy ánh nước nhễ nhại, nó còn đùa bỡn hai mảnh hoa môi run rẩy, hoa môi bị mở ra thật lớn, dán tại hai bên hoa huyệt, dâʍ ŧᏂủy̠ bên trong hoa huyệt chảy ra cùng với chất lỏng do qυყ đầυ tiết ra dây dưa cùng một chỗ, toàn bộ khe thịt nhễ nhại đầy nước.

“Ân ——” giữa hai chân Thánh Tử bị đùa bỡn đến tê dại, y khó có thể ức chế được tiếng rêи ɾỉ truyền ra.

Kinh Ngô cúi đầu ngăn chặn hôn lên môi Thánh tử, môi lưỡi quấn quít, quấy đảo nước bọt. Thánh Tử nhắm mắt lại, không kiềm lòng được mà lấy tay ôm đầu Kinh Ngô.

“Huyệt của ngươi thật da^ʍ, thật muốn cả đời này được mυ"ŧ lấy hoa châu dâʍ đãиɠ và hai phiến hoa môi to dày này. Đem bọn nó mυ"ŧ tới sưng to lên một vòng”.

“Ta muốn hung hăng thao vào trong, đem bọn nó thao đến triều thổi dâʍ ŧᏂủy̠ phun ra khắp nơi”.

“Suốt ngày bị hạt châu to lớn cọ sát da^ʍ huyệt, còn chưa có cọ đến điểm nhạy cảm mà dâʍ ŧᏂủy̠ đã nhiều như vậy, có khi nào đâm vào y sẽ trực tiếp lêи đỉиɦ không ?”

“Ta muốn phun tinh vào bên trong ngươi, ta sẽ đem tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn thật sâu vào thân thể của ngươi” .

Thánh Tử vuốt tóc Kinh Ngô bất ngờ nghe được âm thanh nội tâm của hắn, là Thánh Tử thân thể Bán thần nhưng đây là lần đầu tiên y cảm nhận được năng lực đặc biệt này. Y có thể thấy rõ du͙© vọиɠ sâu trong nội tâm người được che chở, du͙© vọиɠ giấu sâu trong góc khuất không thể cho ai biết.

Độc thoại sâu trong nội tâm của Kinh Ngô luôn luôn cao quý, lãnh đạm, lời nói ưu nhã thì ra lại đáng xấu hổ như vậy, thế nhưng…nó cũng khiến cho cả người y tê dại.

Thánh Tử dùng tay nắm lấy hai mảnh hoa môi tách ra hai bên, dán sát lỗ tai Kinh Ngô nhẹ giọng nói: “Đức vua, thao ta, thao da^ʍ huyệt của ta, đem ta thao đến cao trào”, Thánh Tử cúi đầu ôm đầu Kinh Ngô, ghé vào lỗ tai hắn nhẹ nhàng nỉ non.

Kinh Ngô kinh ngạc ngẩng đầu, đôi mắt đen kịt nhìn chằm chằm Thánh Tử.

Thánh Tử dùng ngón trỏ chỉ vào ngực của hắn khẽ khàng nói: “Ta nghe thấy âm thanh từ nơi này của ngươi, ta chấp nhận ngươi, nghe theo nội tâm của ngươi”, Thánh Tử nhắm mắt lại: “Hung hăng thao mở tao huyệt của ta, đem ta thao đến cao trào đi”.

Khoảnh khắc đó Thiên Âm cảm thấy có lẽ mình đã bị da^ʍ thú nào đó nhập vào, y có thể nhẹ nhàng, bâng quơ liền nói ra yêu cầu dâʍ đãиɠ xấu hổ như vậy. Lúc đó trong đầu của y không có bất kỳ ý tưởng nào nữa, y chỉ muốn triệt triệt để để thỏa mãn du͙© vọиɠ nội tâm của người nam nhân này.

Côn ŧᏂịŧ cứng rắn, cường tráng tựa như cây gậy sắt dán sát vào hoa huyệt, qυყ đầυ cực to đâm mở cửa huyệt bị banh ra. Mặc dù còn có chút khó khăn thế nhưng không một chút do dự, Kinh Ngô dùng sức đâm thật mạnh, quấy mở chỗ sâu nhất trong trong động thịt chưa bao giờ bị người nào tiến vào của Thánh tử.

“A ——” tiếng rêи ɾỉ cao vυ"t của Thánh Tử vang vọng bên trong thánh điện, trong sự thống khổ xen lẫn sự vui thích to lớn.

Kinh Ngô lần thứ hai hôn lên miệng Thánh Tử, hạ thân giống như tiến vào một cái động mật hút đi hồn phách của con người, mềm nhẵn ấm áp, tầng tầng thịt dày đặc một lần tiếp một lần gắt gao cắи ʍút̼ mặt ngoài côn ŧᏂịŧ, siết chặt nó, đè ép nó đem nó hút vào chỗ sâu ở bên trong. Trong nháy mắt đó, Kinh Ngô thiếu chút nữa bị hút đến tước vũ khí đầu hàng. ( Ý là ảnh mém xả súng sớm =))))

Kinh Ngô cắn chặt răng, dùng sức rút côn ŧᏂịŧ ra, bên trên nó đã dính đầy chất lỏng. Ngăn lại khe thịt mở rộng, Kinh Ngô lần thứ hai đâm vào, công chiếm càng sâu.

Hai cánh hoa trướng dày bị côn ŧᏂịŧ hắn thọc đến tung bay, tường thịt bên trong dâʍ đãиɠ vô cùng, lúc tiến vào thì nó dùng sức đem côn ŧᏂịŧ hút vào bên trong, lúc rút ra thì nó dùng hết toàn lực cắn giữ lại.

“Thánh Tử, tao huyệt của ngươi thật là tham ăn, trẫm sắp bị ngươi mυ"ŧ đến bay lên trời”. (Ý là ảnh bê =))))

“Tao huyệt thật dâʍ đãиɠ, dâʍ ŧᏂủy̠ đều bị đâm văng ra khắp nơi a”.

“Thánh Tử, trẫm yêu da^ʍ huyệt của ngươi muốn chết, trẫm muốn thao làm cho nước da^ʍ của ngươi trào hết ra ngoài”.

Thánh Tử nhắm mắt lại lắc đầu muốn đem da^ʍ từ lãng ngữ của Kinh Ngô đuổi ra khỏi đầu mình. Trên mặt, cổ, ngực của Thiên Âm toàn bộ đều đỏ bừng, y rất xấu hổ, Thánh Tử thánh khiết nhất đế quốc ở trước mặt mọi người bị thao làm hoa huyệt không chút kiêng kỵ nào, bên tai thì vang vọng các loại ngôn từ dâʍ đãиɠ. Trong lòng y cảm thấy xấu hổ không chịu nổi nhưng kɧoáı ©ảʍ lại ùa lên giống như sóng biển vậy, y muốn bị thao càng nhiều hơn, càng muốn nghe nhiều từ ngữ nhục nhã, dâʍ đãиɠ hơn, muốn phun trào chất lỏng nhiều hơn nữa và muốn che chở người nam nhân này thật tốt.

Tiểu côn ŧᏂịŧ đã sớm bị làm đến dựng thẳng, đỉnh đầu không ngừng phun nước, dựa vào từng đợt thao làm ma sát vào bụng dưới của Kinh Ngô làm dính lại một chút vệt nước ái muội.

Chất lỏng bên trong hoa huyệt trào ra như nước suối, theo sự cắm rút của dươиɠ ѵậŧ mà bị đâm văng ra tứ phía, phát ra tiếng nước to lớn “phốc, phốc” vang vọng trong thánh điện.

Kinh Ngô đem hai chân y nâng lên thật cao rồi khoát lên trên vai của mình, thắt lưng hữu lực nhấp điên cuồng, thao càng lúc càng sâu, hắn trực tiếp thao vào hoa tâm – chỗ sâu nhất trong động thịt.

“A —— a ——” Thánh Tử thất thanh kêu to.

Hạ thân Kinh Ngô dừng lại, rút ra, dùng sức càng lớn đâm vào.

“Không —— a ~~~~” Thánh Tử ngửa đầu, côn ŧᏂịŧ to lớn cương cứng đâm thật sâu vào chỗ mẫn cảm nhất trong động thịt, trực tiếp thao Thánh Tử đến hồn phi phách tán, qυყ đầυ cực lớn đâm vào phá vỡ tầng tầng tường thịt, dùng sức nghiền nát điểm G của y. Dâʍ ɖị©ɧ bên trong hoa huyệt của Thánh Tử phun ra dội lên trên qυყ đầυ côn ŧᏂịŧ khiến cho Kinh Ngô phản kích càng điên cuồng hơn.

“Thánh Tử đại nhân, tiếp tục rên đi, nói cho mọi người biết trẫm thao ngươi có sướиɠ hay không ?”

Xoay quanh trong đầu Thánh Tử toàn là thanh âm thở dốc trầm thấp của Kinh Ngô, Thánh Tử mở mắt ra thì nhìn thấy hai mắt sâu đen của Kinh Ngô đang nhìn mình. Bên trong đôi mắt đó là bể du͙© vọиɠ sâu thẳm, ma xui quỷ khiến Thiên Âm liền rêи ɾỉ nói.

“Lại đâm tới rồii —— sâu quá nhaa~~~~”

“Quá lớn…. không ăn được…. ân~~~ a…”

“Đâm nhẹ thôi a~~a… aaa —— ”

Đáp lại y là một đợt va chạm càng thêm dùng sức, một phát đâm vào thật sâu làm cho hoa huyệt y bị thao đến run rẩy, thịt huyệt điên cuồng co rút gắt gao cắn lấy côn ŧᏂịŧ, dâʍ ɖị©ɧ bên trong trực tiếp phun lên cây thượng to lớn ở trong động thịt, côn ŧᏂịŧ cứng rắn run lên kịch liệt, một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng thẳng tắp phun ra.

“A —— a —— ” hạ thân Thánh Tử co quắp run rẩy, côn ŧᏂịŧ trực tiếp bị thao bắn, hoa huyệt bị thao đến cao trào.

Kinh Ngô rút côn ŧᏂịŧ cương cứng ra, mật nước bên trong trực tiếp phun ra ngoài, hắn cúi đầu ngậm huyệt khẩu bị thao mở thật lớn để uống lấy toàn bộ mật nước sau đó hắn dùng lưỡi đâm vào quấy đảo thật sâu động thịt đang co quắp run rẩy rồi lại bắt đầu một đợt điên đảo mới.