- Đây là cái gì?
Thiếu niên đưa tay sờ tới, cảm giác da thịt chỗ hình xăm vẫn bóng loáng nhắn nhụi, không có cảm giác vướng tay chút nào. Nhưng hình xăm nọ lại như khắc vào trong da tay, vẫn tồn tại như thế.
Nhìn hình xăm màu đỏ kia, thiếu niên càng thấy quen mắt. Đột nhiên trước mắt hẳn sáng ngời, nhớ tới cái hộp nhỏ bằng kim loại mà đám người mình cướp đoạt nhiều năm kia. Khi cuối cùng mình mở hộp ra, bên trong là một con mèo nhỏ màu đỏ quái dị, không phải giống hệt hình xăm trên cánh tay mình hay sao?
- Chẳng lẽ là có liên quan tới con mèo nhỏ kia sao...
Nhớ tới lúc đó mình ôm chiếc hộp nổ tung, nhưng sau vụ nổ mạnh, đột nhiên lại trở về trong nhà, thiếu niên nhẹ nhàng vuốt ve hình xăm trên cánh tay trái của mình, lẩm bẩm...
Ngồi ở đầu giường sững sờ cả nửa ngày, giống như nghĩ thông suốt một ít vấn đề, thiếu niên cười khổ lắc đầu, lại nhìn bộ áo phông trắng, quần jean quen thuộc đầu giường, đôi giày vải giặt trắng tinh như mới kia, mắt thấy cay cay. Không làm ảnh hưởng tới giấc ngủ của ông lão, hắn cẩn thận mặc quần áo đã hơi ngắn kia, đi giày, chậm rãi bước tới cửa phòng.
Mưa to sớm đã tạnh. Cây hoa quế già trong sân kia vẫn đứng như ba năm trước, chỉ rơi xuống ít cánh hoa nhỏ giữa cơm mưa to gió lớn đêm qua. Mà giờ lại càng có nhiều bông hoa nhỏ đang chậm rãi nở rộ trong đám lá.
Ngửi mùi hương thơm nhẹ nhàng của hoa quế, lại nhìn chiếc giếng nước có chút xinh xản mà quen thuộc gần đó, còn cả cái sân bùn đất ẩm ướt một bên, thiếu niên nhắm mắt, ngửa đầu thở dài một hơi, cảm thấy không khí mang theo hơi nước này thật nhẹ nhàng khoan khoái, mặt lộ vẻ tươi cười...
- Cho dù thế nào... Tôi ... Cuối cùng cũng đã trở về nhà rồi!
Nhìn cảnh tượng quen thuộc trong khu nhà, bàn đá nhỏ, giếng nước, còn thanh xà làm bằng trúc xanh to kia, thiếu niên cười vu vơ, sau đó theo thói quen cởϊ áσ phông, chậm rãi đi tới giữa sân, bắt đầu vận động..
- Phù... Hống... Phù... Phù...
Hai chân hai tay thiếu niên chống đất, thân thể vận chuyển tới lui rất có quy luật. Đồng thời khi nhún xuống, cơ ngực bụng phát ra tiếng hít. Mà sau khi đẩy lên, ngực bụng lại co rút rất nhanh, ngực bụng lại phát ra tiếng thở mạnh như xé gió, thoạt nhìn có vẻ rất tự nhiên, thật giống như một con mãnh hổ đang đứng trên núi đá, ngửa đầu gầm thét với trời cao...
Lặp đi lặp lại như vậy, hai tay thiếu niên nhanh chóng di chuyển về phía trước, đồng thời hai chân lại di về phía sau, dùng lực duỗi mạnh thắt lưng, ngẩng đầu nhìn trời, sau đó cúi đầu nhìn thẳng, giống như một con hổ duỗi thät lưng. Các đốt sống và các đốt ngón tay phát ra tiếng răng rắc giống như sao. đậu vậy...