Ăn cơm trưa xong, Giang Nguyên liền định lên núi hái thuốc cho chú Lý. Ông lão vô cùng cản thận lấy từ trong tủ ra một gói nilon được gói rất cẩn thận, có vẻ hơi yêu thương mở ra, bên trong lộ ra một thứ trông như khẩu súng cũ.
Nhìn khẩu súng cổ được lau chùi thường xuyên này, Giang Nguyên không nén nổi cười khổ. Tất nhiên là hẳn nhận ra thứ này. Trước kia hẳn vẫn theo ông nội lên núi hái thuốc, ông nội đều đeo khẩu súng này theo. Mà hẳn thì cõng gùi thuốc trên lưng, hí ha hí hửng đi sát phía sau. Năm đó khẩu súng này đã lập không ít công lao rồi. Ít nhất phần lớn thịt Giang Nguyên ăn lúc đó đều dựa vào khẩu súng này cả.
Ông lão vuốt ve khẩu súng này một hồi, sau đó lại lấy một chai thuốc súng chống nước trên nóc tủ xuống, cẩn thận đưa cho Giang Nguyên, nói:
- Tiểu Nguyên... Hiện giờ ông nội không leo núi nổi nữa rồi. Nếu cháu lên núi thì mang theo nó đi... Mặc dù hiện giờ thú hoang trên núi không nhiều lắm, nhưng nếu chẳng may gặp. thú lớn, đeo thứ này vẫn an toàn hơn một chút!
Nhìn ông lão thận trọng đưa khẩu súng cổ kia lại, đáy lòng Giang Nguyên âm thầm cười khổ nhưng vẫn cẩn thận nhận lấy,
đeo khẩu súng này lên lưng, cười nói:
- Ông nội yên tâm... Chỉ lên núi hái thuốc, sẽ không có vấn đề gì đâu!
-Ừừ... Ông lão vừa gật đầu, vừa lo lắng dặn: - Còn nhớ rõ lên núi thế nào không? Chẳng may gặp lợn
rừng lớn thì chạy trốn là được. Loại đó bản không chết, rất phiền hà đấy...
- Cháu biết rồi, ông nội đừng lo lắng, yên tâm ở nhà đợi. Không chừng hôm nay lại còn được đổi món đấy...
Giang Nguyên cười hì hì đeo chai thuốc súng vào thắt lưng, lưng vác súng định đi ra cửa.
Nhìn cháu trai lưng đeo súng, dáng vẻ anh dũng, ông lão Giang lại vui mừng. Rốt cục cháu trai của mình đã trưởng thành rồi.
Lúc này Giang Nguyên đeo súng đi hai bước, bên ngoài sân đột nhiên có một đám người kêu gào tiến vào. Trong đó có nam có nữ, khênh một chiếc cáng vọt vào trong sân.
~ Thây thuốc Giang... Thây thuốc Giang... Ngài mau tới xem một chút... Mau cứu vợ tôi. Rốt cục cô ấy bị sao vậy...
Chạy phía trước là một người đàn ông đầy đầu tóc trắng, mặt đầy mồ hôi, nhìn thấy ông lão Giang đứng dưới mái hiên, hoảng sợ kêu to.
Ông lão bình tĩnh nhìn lại, nhận ra người đàn ông này là Trương Đại Pháo ở cuối thôn, lập tức cảm thấy trái tim hơi thắt lại. vợ của Trương Đại Pháo này đã có mang lâu rồi, nghe nói mấy hôm nữa sẽ sinh. Chẳng lẽ là tai biến sản khoa?