Chương 2

Trong cuộc đời Kỉ Thanh Diễm, đây là lần đầu tiên đi vào Huyền phủ, giờ phút này Huyền Liệt đang ở đại sảnh chờ hắn.

Vừa thấy Kỉ Thanh Diễm, thanh âm Huyền Liệt lập tức băng lãnh nói:

“ Kỉ Thanh Diễm. Ngươi tìm ta làm gì? Chúng ta chẳng phải đã nói rõ

.”

Huyền Liệt ngoài miệng tuy rằng nói như vậy, chính là hắn nếu thực không muốn cùng Kỉ Thanh Diễm có liên quan, thì cũng sẽ không chạy ra đây gặp nha!

Trên thực tế, Huyền Liệt có bao nhiêu khát vọng nhìn thấy Kỉ Thanh Diễm, chỉ có chính hắn tối rõ ràng, hắn muốn xác nhận lại một lần nữa Kỉ Thanh Diễm có mỹ lệ như trong trí nhớ của hắn hay không.

Nhưng xuất hồ ý liêu, giờ phút này ở trước mặt Huyền Liệt, Kỉ Thanh Diễm thậm chí mê người hơn so với trong trí nhớ của hắn.

“ Ta lại không nghĩ thế. Huyền Liệt, ngươi muốn nghe nói không?”

Kỉ Thanh Diễm hỏi.

Hắn chỉ cần tưởng tượng đến Huyền Liệt hạnh phúc lớn lên ở hoàn cảnh như vậy, hận ý trong lòng càng thêm lớn, hơn nữa cũng càng thêm xác nhận quyết tâm trả thù của mình.

“ Không muốn.”

Huyền Liệt không muốn làm cho mình lại bị Kỉ Thanh Diễm hấp dẫn.

Kỉ Thanh Diễm lại nói thẳng: “ Lòng ta vẫn luôn nhớ tới ngươi, Huyền Liệt, bởi vì…… Ai đang ở đây?”

Kỉ Thanh Diễm nói còn chưa xong, liền phát hiện có người đang nghe lén; Huyền Liệt lập tức xông lên phía trước mở cửa, người ngoài cửa thấy hết chỗ đã trốn liền xuất hiện trước mặt bọn họ.

“ Minh Châu?”

Huyền Liệt không nghĩ tới Tiết Minh Châu sẽ tránh ở ngoài cửa nghe lén, hắn không khỏi nâng mi lên.

“ Liệt, ngươi không thể trách người ta, người ta cũng chỉ là tò mò thôi!”

Tiết Minh Châu ra vẻ ủy khuất nói.

Nàng thầm nghĩ muốn đi nhìn Kỉ Thanh Diễm một cái xem rốt cuộc là thần thánh phương nào, không nghĩ tới hắn lại là một nam tử mỹ diễm lại mị lực như vậy.

Đương nhiên, Huyền Liệt cũng thực anh tuấn, bất quá bị Kỉ Thanh Diễm này lại có một đôi mắt tà khí âm diễm khiến người ta khắc sâu trong lòng.

“ Vị mỹ nhân này là ai? Ngươi không giới thiệu một chút cho ta sao?”

Kỉ Thanh Diễm nhìn Tiết Minh Châu, hỏi.

Huyền Liệt còn chưa mở miệng, Tiết Minh Châu liền cướp lấy trả lời: “ Ta là vị hôn thê của Huyền Liệt.”

“Vị hôn thê của Huyền Liệt?”

Kỉ Thanh Diễm giơ lên khóe miệng tựa tiếu phi tiếu, không ai biết hắn suy nghĩ gì cả.

“ Minh Châu, ngươi nên trở về đi.”

Lúc này đây, Huyền Liệt đặc biệt muốn tổng quản tự mình đưa Tiết Minh Châu ra phủ; Khi thiên thính chỉ còn lại Huyền Liệt cùng Kỉ Thanh Diễm, Huyền Liệt mới mở miệng nói:

“ Vừa rồi lời của ngươi bị đánh gẫy, hiện tại đã không còn ai quấy rầy, ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?”

“ Ta thích ngươi.”

Kỉ Thanh Diễm nói.

“ Cái gì!?”

Kỉ Thanh Diễm thình lình nói ra làm cho Huyền Liệt trừ bỏ khϊếp sợ vẫn chỉ là khϊếp sợ.

Hắn rốt cuộc có biết chính mình đang nói cái gì hay không?

“ Huyền Liệt, ngươi nghĩ như thế nào?”

Kỉ Thanh Diễm đến gần Huyền Liệt, thân thể bọn họ cơ hồ sắp dán lại cùng nhau, Huyền Liệt thậm chí có thể cảm giác hơi thở của Kỉ Thanh Diễm.

Hắn còn có thể nói cái gì?

Mặc kệ Kỉ Thanh Diễm là thật tâm hay là cố ý giễu cợt hắn, Huyền Liệt biết chính mình phải kháng cự hấp dẫn từ Kỉ Thanh Diễm, nếu không hắn nhất định sẽ ngã vào vực sâu vạn kiếp bất phục mà không thể tự kềm chế.

“ Nếu……”

Kỉ Thanh Diễm nhìn Huyền Liệt

“Nếu ta không phải nam nhân, ngươi sẽ yêu ta sao?”

Huyền Liệt nhìn Kỉ Thanh Diễm, không trả lời, chính hắn phi thường hiểu được đáp án trong lòng mình là gì.

Nếu Kỉ Thanh Diễm là một nữ nhân, không thể nghi ngờ rằng hắn nhất định sẽ trả mọi đại giới để có được y.

Nhưng Kỉ Thanh Diễm lại là một nam nhân đầy tội lỗi.

Một người nam nhân có được mĩ mạo khiến người ta điên cuồng, cái này có thể tính là tội lỗi không?

“ Vì cái gì không trả lời ta? Huyền Liệt.”

Huyền Liệt cắn răng, lần nữa báo cho bản thân, ngàn vạn lần không thể bị Kỉ Thanh Diễm

mê hoặc.

“ Ngươi rốt cuộc có âm mưu gì?”

tuyệt đối không thể tin tưởng Kỉ Thanh Diễm, bọn họ ngay cả nhận thức đều chưa có đủ, Kỉ Thanh Diễm sao có thể thích hắn?

“ Nói ta có âm mưu thật sự là đau lòng, ta thích ngươi, khó có thể khiến ngươi tin tưởng vậy sao?”

“ Đúng vậy.”

Nghe xong Huyền Liệt trả lời, Kỉ Thanh Diễm chua xót cười, tiếp theo nói: “ Có lẽ là ta rất đường đột, bất quá ta đã không còn nhiều thời gian ……”

Không còn nhiều thời gian?

“ Ngươi nói lời này có ý gì?”

Huyền Liệt đột nhiên giữ chặt tay Kỉ Thanh Diễm, hỏi.

Kỉ Thanh Diễm lắc lắc đầu.

“ Quên đi, chuyện này coi như ta chưa đề cập qua.”

nói xong, hắn xoay người muốn đi.

Thấy thế, Huyền Liệt vội vàng kéo hắn quay lại “Không được, hôm nay ngươi nhất định phải nói rõ ràng.”

“ Ta bị bệnh nan y.”

Kỉ Thanh Diễm nói.

“ Cái gì!?”

Đột nhiên nghe nói tới chuyện này, Huyền Liệt quả thực không thể tin, Kỉ Thanh Diễm thoạt nhìn rất tốt

, sao có thể ……

Kỉ Thanh Diễm còn nói thêm: “ Ta biết chúng ta đều là nam nhân, cũng biết đây là không đúng, chỉ là ta không có biện pháp khống chế bản thân.”

“ Ngươi……”

Huyền Liệt không biết mình nên nói gì lúc này, mà động tác tiếp theo của Kỉ Thanh Diễm là hắn đột nhiên ôm lấy Huyền Liệt, cũng đưa môi lên.

Những chuyện Kỉ Thanh Diễm làm luôn khiến cho Huyền Liệt giật mình, chính là Huyền Liệt cũng không có đẩy hắn ra.

Huyền Liệt biết rõ mình không được để Kỉ Thanh Diễm hấp dẫn, nhưng giờ phút này tâm hắn lại dần dần nóng lên.

Hôn xong, khóe miệng Kỉ Thanh Diễm không nhịn được mà hơi cong lên, ít nhất Huyền Liệt đối hắn cũng không phải là hoàn toàn không cảm giác.

“ Huyền Liệt, ngươi chán ghét ta sao? Nếu ngươi chán ghét ta, ta về sau tuyệt sẽ không tái xuất hiện ở trước mặt ngươi.”

Không phải chán ghét thì chính là thích, Kỉ Thanh Diễm đã cho Huyền Liệt một nan đề, buộc hắn trả lời.

Huyền Liệt nhếch môi trầm mặc không lên tiếng, lo lắng phải trả lời Kỉ Thanh Diễm như thế nào, hắn thật muốn để Kỉ Thanh Diễm đi vào sinh mệnh của hắn sao?

“ Ngươi chán ghét ta đến thế sao? Vậy được rồi! Ta sẽ không tái xuất hiện ở trước mặt ngươi.”

Nói xong, Kỉ Thanh Diễm xoay người muốn đi, Huyền Liệt lại lần nữa ngăn cản hắn.

“ Chậm đã, đừng tự phỏng đoán suy nghĩ của ta như thế chứ.”

Huyền Liệt lại nói tiếp: “ Còn … còn bao nhiêu thời gian?”

“ Ách……”

đột nhiên bị hỏi như vậy, trong lúc nhất thời Kỉ Thanh Diễm cũng không biết nên trả lời như thế nào.

“ Ta nói sinh mệnh của ngươi còn lại bao nhiêu thời gian?”

“ Ba … Ba tháng!”

Kỉ Thanh Diễm thuận miệng đáp.

“ Ba tháng!”

ba tháng thật sự quá ngắn, Huyền Liệt nhìn Kỉ Thanh Diễm hỏi: “ Ngươi muốn ta làm như thế nào?”

Kỉ Thanh Diễm nhìn vào đáy mắt Huyền Liệt. Xem như chấp nhận sao, không nghĩ tới Huyền Liệt sẽ dễ dàng trúng kế như thế.

“ Chỉ cần thường thường đến gặp ta là được rồi

.”

Trên thực tế, Kỉ Thanh Diễm còn chưa nghĩ được bước tiếp theo thế nào.

“ Chỉ như vậy?”

“ Ân.”

Kỉ Thanh Diễm gật gật đầu.

Kỉ Thanh Diễm cảm thấy như vậy cũng đủ rồi, chính là Huyền Liệt lại không nghĩ như vậy, bởi vì tìиɧ ɖu͙© của hắn thực sự bị khơi mào.

“ Ta có một đề nghị rất hảo, không bằng chúng ta đi vào phòng ta đi?”

Huyền Liệt ghé vào tai hắn nói.

“ Này……”

Cái này lại biến thành Kỉ Thanh Diễm bị dọa ngược, sự tình phát triển vượt quá tưởng tượng của hắn, hắn không nghĩ tới hai người sẽ tiến triển nhanh như thế.

“ Ngươi không phải thích ta sao?”

Huyền Liệt hỏi.

“Đúng vậy, chính là……”

Hắn chỉ muốn trêu đùa Huyền Liệt mà thôi, hẳn là sẽ không đến chọc tới tận giường đâu, cho nên hắn phải tìm lí do thoát thân mới được.

Lúc này, đúng lúc có một gia nhân tiến vào thông báo:

“ Hầu gia, bên ngoài có người nói muốn tìm Kỉ công tử.”

Huyền Liệt nghe như vậy, hờn giận nhăn lại mi. Thật sự quá đúng lúc nha!

“ Hình như là Đỗ tướng quân.”

gia nhân trả lời.

“ Đỗ Kế Nghiêu?”

Huyền Liệt lập tức nhớ tới lời Đào Trọng Khải

— Kỉ Thanh Diễm cùng Đỗ Kế Nghiêu tựa hồ có quan hệ mờ ám.

“ Ách…… Ta đi nhìn xem.”

Kỉ Thanh Diễm nói, vừa vặn hắn có thể thừa dịp cơ hội này thoát thân.

Huyền Liệt lại một chưởng đánh về phía ván cửa. “ Ngươi cùng Đỗ Kế Nghiêu là quan hệ gì? Hắn vì cái gì lại đến nơi này tìm ngươi?”

Trong lòng Huyền Liệt dâng lên một cỗ đố kị, chỉ cần tưởng tượng đến Kỉ Thanh Diễm cùng Đỗ Kế Nghiêu ở cùng một chỗ, hắn liền cảm thấy ghen ghét dữ dội, hắn chưa bao giờ có chiếm dục lớn như thế.

Huyền Liệt đang ghen tị? Kỉ Thanh Diễm ghé vào tai hắn nói nhỏ: “ Kế Nghiêu chỉ là bằng hữu, tin tưởng ta, người ta thích chỉ có mình ngươi.”

“ Vậy về sau ít lui tới với Đỗ Kế Nghiêu đi.”

Huyền Liệt vừa nói ra lời liền hối hận, hắn không thể tin được lời tràn ngập ghen tỵ

như vậy lại xuất từ chính trong miệng mình; Mới ngắn ngủn hai ngày, mới thấy qua hai lần mà thôi, Kỉ Thanh Diễm đã ảnh hưởng đến hắn lớn như vậy.

“ Hắn là khách nhân của ta.”

Kỉ Thanh Diễm nói.

Hắn biết Huyền Liệt giống như tất cả mọi người đều hiểu lầm quan hệ giữa hắn cùng Đỗ Kế Nghiêu, không! Phải nói tất cả mọi người đều nghĩ Kỉ Thanh Diễm hắn là nam nhân dựa vào việc thân cận da thịt với quý nhân mà đi lên.

Trên thực tế, chỉ có Kỉ Thanh Diễm tự mình biết, hắn có bao nhiêu thống hận cùng người khác da thịt thân cận.

Từ nhỏ lớn lên ở hoa phố, mỗi ngày xem nhóm kỹ nữ vì cuộc sống mà bán thân thể chính mình, bộ dáng kia đáng thương làm cho Kỉ Thanh Diễm thề, vô luận cuộc sống cỡ nào khốn đốn, hắn tuyệt đối sẽ không bán đứng thân thể của mình.

Thế nhân hiểu lầm thì kệ bọn họ! Dù sao điều đó đối Kỉ Thanh Diễm mà nói đều là chuyện râu ria.

“ Khách nhân?”

Huyền Liệt không rõ, Kỉ Thanh Diễm sao có thể vừa nói thích hắn, một bên còn nói Đỗ Kế Nghiêu là khách nhân của hắn?

Thấy bộ dáng Huyền Liệt ghen tị thật sự rất thú vị, cho nên Kỉ Thanh Diễm cố ý thở dài nói: “ Không có biện pháp, ta còn muốn sống a!”

“ Về sau chi tiêu của ngươi sẽ do ta trả, ngươi đừng tái cùng Đỗ Kế Nghiêu lui tới.”

Huyền Liệt trực tiếp nói.

“ Đừng…… Được rồi!”

Kỉ Thanh Diễm gắng gượng mà đáp ứng.

Lúc này, bọn họ nghe được Đỗ Kế Nghiêu ở ngoài thiên thính tranh cãi ầm ĩ, Kỉ Thanh Diễm lại nói: “ Vì không để cho ngươi gặp phải phiền toái, ta cứ đi bằng cửa sau trước đã, miễn cho lại xung đột với Đỗ Kế Nghiêu.”

“ Cũng tốt, ngày mai ta lại tới Diễm cư tìm ngươi.”

Huyền Liệt nói.

“ Ân.”

Vì thế, Kỉ Thanh Diễm liền rời đi bằng cửa sau, mà Huyền Liệt lại đi đến tiền thính gặp Đỗ Kế Nghiêu.

***

Cái gọi là tình địch gặp nhau thì đỏ mắt, Đỗ Kế Nghiêu nhìn thấy Huyền Liệt cũng không hàn huyên chi nhiều, đi thẳng vào vấn đề liền hỏi: “ Diễm Thần đâu?”

“ Đỗ đại tướng quân, ngươi tới chỗ ta tìm Kỉ Thanh Diễm không biết là rất mạo phạm sao? Hắn không ở Huyền phủ.”

Huyền Liệt cũng không nói dối, giờ này khắc này Kỉ Thanh Diễm đích xác không ở Huyền phủ.

Nhưng Đỗ Kế Nghiêu lại một mực chắc chắn Kỉ Thanh Diễm ở Huyền phủ.

“ Ta đã hỏi qua gia nhân Diễm cư, hắn nói Diễm Thần tới tìm ngươi, ngươi nói thế nào đây?”

Huyền Liệt ôm hai tay, vẻ mặt thảnh thơi nói:

“ Ta nói Kỉ Thanh Diễm không ở chính là không ở, chẳng lẽ ngươi muốn soát nhà của ta sao?”

“ Nếu Tiểu hầu gia đồng ý.”

ý của hắn chính là hắn sẽ không tiếc soát Huyền phủ cũng phải tìm ra Kỉ Thanh Diễm.

Huyền Liệt nghe vậy cười lạnh nói:

“ Ta

không có ý kiến, chẳng qua cha nương ta giờ phút này mặc dù không ở trong phủ, nhưng nếu để cho bọn họ biết ngươi lại vì một nam nhân ở hoa phố mà lục soát Huyền phủ, nhất định sẽ nổi giận lôi đình; Vạn nhất bọn họ cáo trạng bẩm báo hoàng thượng, chỉ sợ đối tiền đồ của tướng quân ngươi sẽ có ảnh hưởng.”

Huyền Liệt nói một phen làm cho Đỗ Kế Nghiêu đánh mất ý niệm lục soát Huyền phủ trong đầu, bất quá hắn vẫn không cam lòng nói:

“ Tiểu Hầu gia, ta cùng Diễm Thần đã phi thường thân mật, hy vọng ngươi không cần từ giữa làm khó dễ, phá hư chúng ta.”

“ Ngươi cùng Kỉ Thanh Diễm có bao nhiêu thân mật?”

Huyền Liệt nghiến răng nghiến lợi hỏi.

“ Này…… Ngươi thật muốn ta nói ra? Chúng ta tựa như phu thê, nên làm đều đã làm, ngươi nhất định tưởng tượng không đến Kỉ Thanh Diễm trên giường có bao nhiêu nhiệt tình.”

Đỗ Kế Nghiêu liếʍ môi nói.

Hắn vốn là muốn dùng lời nói này làm cho Huyền Liệt biết khó mà lui, ai ngờ Huyền Liệt lại giống như nổi điên, đột nhiên đánh hắn một quyền.

“ Xú tiểu tử!”

Đỗ Kế Nghiêu đã sớm xem Huyền Liệt không vừa mắt, cho rằng hắn là kẻ được phụ mẫu bao che, một công tử không biết trời cao đất rộng mà thôi, hiện tại nên là thời điểm để mình giáo huấn hắn.

Đỗ Kế Nghiêu trả lại cho Huyền Liệt một quyền, nguyên tưởng rằng Huyền Liệt nhất định tránh không khỏi nắm tay hắn, ai ngờ Huyền Liệt tránh không thoát, nhưng lại thuận thế cho hắn thêm một quyền, làm cho Đỗ Kế Nghiêu khϊếp sợ cùng có điểm phục.

Đỗ Kế Nghiêu không tin mình sẽ thua ở trên tay một công tử sống an nhàn sung sướиɠ, hắn thẹn quá thành giận ở trên mặt đất cùng Huyền Liệt xoay thành một đoàn.

Hai đại nam nhân ở ngay tại trong đại sảnh Huyền phủ đánh tới đánh lui, thẳng đến một đạo thanh âm uy nghiêm đánh gảy triền đấu của bọn họ.

“ Các ngươi đang làm cái gì?”

Huyền Khánh cùng Vĩnh Bình công chúa đi vào đại sảnh, Vĩnh Bình công chúa vừa thấy hai má Huyền Liệt bị thương, lập tức đau lòng nói: “ Ai nha! Liệt nhi, nhìn xem nhìn xem, khuôn mặt anh tuấn của ngươi bị thương rồi, đây là xảy ra chuyện gì?”

“ Không có gì.”

Huyền Liệt trả lời.

Hắn đương nhiên không có khả năng nói ra mình là vì Diễm Thần ở hoa phố mới cùng Đỗ Kế Nghiêu đánh nhau.

Huyền Khánh nhìn nhìn Huyền Liệt cùng Đỗ Kế Nghiêu không nói lời nào, lấy ngữ khí trách cứ nói: “ Các ngươi một kẻ đường đường đại tướng quân, một kẻ là Tiểu Hầu gia được hoàng thất coi trọng, thế nhưng lại vung tay vung chân, hôm nay các ngươi phi nên cho ta một lí do thỏa đáng!”

“ Ta không còn lời nào để nói.”

Đỗ Kế Nghiêu nói.

Ý của hắn cùng Huyền Liệt giống nhau, nếu nói ra tên Kỉ Thanh Diễm thì chính là gia tăng thêm phiền toái cho cả hai mà thôi.

“ Cha, ngươi đừng hỏi nữa, đây là

chuyện giữa ta cùng Đỗ tướng quân, chúng ta sẽ tự mình giải quyết.”

Huyền Liệt còn nói thêm.

“ Giải quyết như thế nào?”

Huyền Khánh không dám gật bừa, nhìn về phía con hắn “Lại đánh nhau một trận như vừa rồi nữa sao?”

Nói thực ra, hắn phi thường lo lắng, nhi tử của hắn luôn luôn đúng mực, mới vừa rồi lại dường như mất đi khống chế.

“ Không, ta sẽ không tái như vậy.”

Huyền Liệt cam đoan nói: “ Vừa rồi là ta xúc động.”

Đỗ Kế Nghiêu nghe vậy lộ ra tươi cười. “ Cái này chứng tỏ ngươi muốn rời khỏi?”

“ Kẻ nên rời khỏi hẳn là ngươi, Đỗ Kế Nghiêu.”

Huyền Liệt không hề có ý buông tay.

“ Hừ! Ngươi như vậy là muốn cùng ta cạnh tranh? Nói cho ngươi, ngươi tuyệt đối sẽ không thắng.”

Bởi vì hiểu biết Kỉ Thanh Diễm, Đỗ Kế Nghiêu rất kiên định. Bỏ lại những lời này, hắn liền hướng mọi người cáo từ, xoay người rời đi.

“ Liệt nhi, ngươi rốt cuộc muốn cùng Đỗ tướng quân tranh cái gì?”

Vĩnh Bình công chúa tò mò hỏi.

Huyền Liệt lắc đầu “Nương, ngươi cũng đừng hỏi, ta chỉ có thể nói vô luận tranh cái gì, ta cũng không thất bại.”

“ Được rồi! Ta đây sẽ không hỏi, nhưng có chuyện ta không thể không hỏi, hôm nay tể tướng lại cùng ta nhắc tới hôn sự của ngươi cùng Minh Châu, ngươi rốt cuộc có tính toán gì không?”

“ Ta sẽ thú nàng, chính là không phải hiện tại.”

Huyền Liệt trả lời.

“ Những lời này của ngươi có ý gì?”

Huyền Khánh không vui nói. Hắn vẫn theo ý nhi tử kéo dài hôn sự, nhưng hiện tại hắn có loại dự cảm, hôn sự này không thể tái kéo dài. “Hôn sự của ngươi cùng Minh Châu không thể cứ kéo dài mãi, ta quyết định tháng sau để cho các ngươi thành thân.”

“ Cha!”

Hiện tại Huyền Liệt tuyệt không muốn thành thân, nhưng hắn thật sự tìm không ra lý do gì để phản đối quyết định của phụ thân.

Hôn sự này đã sớm quyết định tốt rồi

, đúng là ở mấy ngày trước, Huyền Liệt hẳn sẽ không có lý do phản đối, nếu hắn không gặp gỡ Kỉ Thanh Diễm ……

***

Huyền Liệt cùng Tiết Minh Châu sắp thành thân là chuyện chỉ trong một ngày đã loan khắp thành Lạc Dương, Kỉ Thanh Diễm đương nhiên cũng nghe thấy tin này, hơn nữa không thể không nói, tin tức này làm cho kế hoạch báo thù của Kỉ Thanh Diễm bị cản trở.

Đang lúc Kỉ Thanh Diễm nghĩ nên bài trừ trở ngại này như thế nào, “ trở ngại “kia

liền tìm tới hắn.

Đường đường thiên kim tể tướng lại đến hoa phố tìm Kỉ Thanh Diễm, mục đích của Tiết Minh Châu rốt cuộc là gì?

Hay là nàng đã phát giác hắn cùng Huyền Liệt có quan hệ mờ ám, đến cảnh cáo riêng với hắn rằng đừng đánh chủ ý với vị hôn phu của nàng? Kỉ Thanh Diễm nghĩ như vậy kỳ thật tuyệt không kỳ quái.

“ Tiết cô nương, ngươi tới tìm ta có chuyện gì sao?”

“ Ta……”

Tiết Minh Châu nhìn Kỉ Thanh Diễm, hắn vẫn cứ mỹ lệ đến mức khiến người ta rung động sâu như thế

, mà lời cũng nói không được nửa câu.

Nàng hôm nay tìm đến Kỉ Thanh Diễm làm cái gì? Nói thực ra, chính nàng ta cũng không biết, chỉ là sau hôm qua gặp hắn, Tiết Minh Châu liền đối hắn nhớ mãi không quên, cho nên mới liều lĩnh

tìm đến hắn.

Thấy Tiết Minh Châu chậm chạp không nói lời nào, Kỉ Thanh Diễm lại nói: “ Người bình thường đến hoa phố đều là vì tìm việc vui, Tiết cô nương cũng vì tìm vui mà đến sao?”

“ Ta đã sắp cùng với Huyền Liệt thành thân.”

Tiết Minh Châu nói.

“ Ta biết.”

Kỉ Thanh Diễm nhún nhún vai nói: “ Chuyện này đã truyền khắp toàn bộ Lạc Dương.”

“ Chính là……”

Tiết Minh Châu lại nhìn Kỉ Thanh Diễm liếc mắt một cái “Đầu óc ta đều chỉ còn có ngươi.”

Kỉ Thanh Diễm bất khả tư nghị

nhìn Tiết Minh Châu. “ Ngươi không muốn gả cho Huyền Liệt?”

Kỉ Thanh Diễm vô tình câu dẫn Tiết Minh Châu, bất quá nếu chính nàng ta đưa thân tới cửa, hắn cũng không có biện pháp.

Nhưng Tiết Minh Châu lại trả lời: “ Không, ta thích Huyền Liệt, hơn nữa ta nhất định phải gả cho hắn, chính là hắn bất giải phong tình, cho nên ta mới có thể bị ngươi hấp dẫn.”

“ Lời này của ngươi có ý gì?”

thật sự là một nữ nhân lòng tham không đáy nha.

Trong giọng nói của Kỉ Thanh Diễm có nhàn nhạt khinh miệt, cố ý làm bộ nghe không hiểu Tiết Minh Châu nói.

“ Ngươi cùng Huyền Liệt, ta đều muốn.”

Võ hậu đều có thể dưỡng nam nhân trong cung, Tiết Minh Châu nàng đương nhiên cũng có thể.

Hừ! Nữ nhân ngu xuẩn, nàng còn tưởng rằng bản thân có thể đồng thời có được hắn cùng Huyền Liệt sao chứ!

“ Ngươi đi đi thôi! Chuyện này ta coi như ngươi chưa từng đề cập qua.”

“ Kỉ Thanh Diễm!”

Tiết Minh Châu quả thực không thể tin được, nàng tự mình đưa tới cửa

, Kỉ Thanh Diễm thế nhưng còn cự tuyệt nàng, như vậy nàng thật mất mặt a!

“ Thật có lỗi, ta đối nữ nhân chủ động đưa lên

cửa, không có hứng thú.”

Kỉ Thanh Diễm lãnh khốc nói.

Tiết Minh Châu nghiến răng nghiến lợi nói: “ Ngươi chỉ là một nam nhân ở hoa phố, chỉ cần có tiền là có thể mua được ngươi, không phải sao?”

Kỉ Thanh Diễm nghe vậy chỉ lạnh lùng cười. Tiết Minh Châu tuyệt không hiểu Diễm Thần, hắn tuy rằng chưa tới mức phú khả địch quốc, bất quá tài phú mà hắn sở hữu cũng không hề ít

, nếu thật muốn mặc cả bán mình, Tiết Minh Châu chỉ sợ cũng mua không nổi hắn.

“ Tiết cô nương, ta cũng không thiếu tiền, nếu muốn để ta coi trọng ngươi, liền hủy bỏ hôn ước hoặc kéo dài hôn kỳ đi, như thế ta sẽ xem xét nga!”

“ Ngươi nghĩ rằng ta làm không được?”

Tiết Minh Châu tối không chịu nổi người ta kích nàng hoặc khinh thị nàng.

“ Ngươi không phải vội vã muốn gả cho Huyền Liệt sao?”

Kỉ Thanh Diễm cố ý kích nàng, cảm thấy Tiết Minh Châu thật là kẻ hiếu thắng, rất dễ dàng lợi dụng.

“ Chỉ là kéo dài hôn kỳ, việc nhỏ ấy ta vẫn có thể.”

Tiết Minh Châu không biết chính mình trúng kế, nàng chỉ muốn cho Kỉ Thanh Diễm biết, nàng đối hắn là nghiêm túc.

“ Hảo, chờ kéo dài hôn kỳ rồi đến tìm ta đi.”

Kỉ Thanh Diễm giơ lên khóe miệng tà cười.

“ Một lời đã định!”

nói xong câu đó, Tiết Minh Châu liền xoay người rời đi.