Chương 15.2

Huống chi Tần Trạch còn lấy ra vũ khí sắc bén cuối cùng —— dẫn Giang Kỳ đến công ty hóa học để thực tập.

Điều này với cậu mà nói là một điều kiện hoàn toàn không thể từ chối.

Bề ngoài Giang Kỳ tuyệt đối được coi như là xuất chúng, dưới sự chăm sóc tỉ mỉ của Tần Trạch cậu càng thêm xinh đẹp.

Ngày đầu tiên thực tập là Tần Trạch mang Giang Kỳ đi, dựa theo kế hoạch ban đầu, hắn chuẩn bị giới thiệu Giang Kỳ là người yêu của mình cho nhân viên biết, mà Giang Kỳ cũng không cần làm cái gì, chỉ cần ở trong công ty đợi là được.

Nhưng Giang Kỳ không muốn, cậu kiên trì cho rằng chính mình tới đây là vì học kỹ thuật, tích lũy kinh nghiệm, cậu hoàn toàn không cần phải dựa vào quan hệ cửa Tần Trạch, chẳng những làm những người khác có thành kiến với cậu, mà chính cậu cũng không thể học ra những kinh nghiệm thực tiễn chân chính.

Hai cách suy nghĩ khác nhau làm hai người có chút không thoải mái, nhưng cuối cùng vẫn là Tần Trạch bại trận, hắn nghe theo suy nghĩ của Giang Kỳ, chỉ giới thiệu hắn là đàn anh của cậu, cho cậu tới đây thực tập thôi.

Mà cũng thật là kỳ lạ, rõ ràng người yêu đến hèn mọn chính là Giang Kỳ, nhưng sau khi hai người ở bên nhau, Tần Trạch lại sủng Giang Kỳ ở trong tay.

Chuyện này không phải một lần làm Giang Kỳ bối rối.

Lúc ban đầu là khi Giang Kỳ liên lạc với những người bạn cùng trường số lượng không nhiều lắm của cậu.

Khi đó không biết là ngày nghỉ gì, hay có thể chỉ là một ngày cuối tuần bình thường mà thôi, mấy người nhìn như cổ quái bọn họ đột nhiên có ý tưởng liên hoan với nhau, địa điểm là quán bar cách chung cư của Tần Trạch rất xa. Bởi vì là ngày nghỉ, Giang Kỳ không có việc gì làm, nên tự nhiên là đồng ý, xuất phát từ góc độ của bạn trai mà suy xét, nên cậu cũng thành thật mà đem chuyện này nói cho Tần Trạch biết.

Tần Trạch sảng khoái đồng ý.

Chiều hôm đó Tần Trạch ở công ty còn việc chưa xử lý xong, cho nên Giang Kỳ tự mình lái xe ra cửa.

Mấy người không hay nói chuyện phiếm ngồi cùng nhau, dựa theo lẽ thường không khí nhất định sẽ rất xấu hổ. Nhưng bọn họ chính là vô cùng tự nhiên mà có cảm giác như cũ, mọi người đều cảm thấy là đương nhiên, ngẫu nhiên bọn họ cũng sẽ giống những người khác nói xấu bạn học đáng ghét, nhưng có nhiều thời gian hơn để thảo luận về vấn đề học thuật hay chuyện xui xẻo mình đã trải qua.

Ít nhất cũng có Giang Kỳ vui vẻ ở tình huống như vậy. Cậu không phải là người cần bạn bè, nhưng lại không hy vọng không có, vòng quan hệ như vậy làm cậu thực thoải mái, ngay cả dưới tiền đề bảo trì khoảng cách mà cậu cũng có bạn.

Nếu nửa đường Tần Trạch không gọi điện thoại đến.