Chương 57

Tình yêu

Việc thực tập của Hạ Tử Thần ở Thịnh Thần rất thuận lợi, quan hệ với các đồng nghiệp cũng tốt. Dù sao cũng là công ty game, nhân viên phần lớn là người trẻ tuổi, năng động lại có sức sống, do vậy không khí trong công ty rất thoải mái.

Công ty không có yêu cầu gì đối với chuyện ăn mặc, ngoại trừ hội nghĩ thường lệ mỗi tuần cùng đối tác đến thăm công ty thì cần ăn mặc đúng chuẩn ra, những lúc khác thì tùy ý, chỉ cần không đi dép lê đến làm là được.

Hạ Tử Thần tuy chỉ là thực tập sinh, thời gian đi làm cũng ít nhưng đồng nghiệp trong công ty đã coi cậu là một thành viên, khi liên hoan ăn uống các thứ sẽ để một phần cho cậu. Bên ngoài chỉ nói Hạ Tử Thần là đàn em trong đại học A của Cố Hủ, cũng không công khai thân phận tình nhân của hai người. Cố Hủ không sợ người khác biết nhưng suy nghĩ đến Hạ Tử Thần, hắn quyết định giữ yên lặng.

Là một thực tập sinh, Cố Hủ hy vọng Hạ Tử Thần có thể chậm rãi hòa hợp với công ty, không muốn quan hệ của cậu và hắn làm ảnh hưởng đến sự đánh giá của người khác đối với Hạ Tử Thần, dù sao bản thân Hạ Tử Thần đã rất cố gắng.

Vừa mới quyết định một hợp tác mới, trên dưới công ty đều thả lỏng tinh thần. Hạ Tử Thần bình thường chạy đến công ty làm việc đúng giờ, giờ không có việc gì, cầm giáo trình học giở qua giở lại, lên mạng dạo quanh một vòng để qua thời gian buổi chiều.

Đang nghĩ có nên chơi game không, di động trong túi áo vang lên. Hạ Tử Thần lấy di dộng ra, vốn tưởng là Cố Hủ, nhìn màn hình hóa ra lại là La Tế.

“Alo?” Hạ Tử Thần nhận điện thoại.

“Đang làm gì vậy?” La Tế cười hỏi, nghe giọng có vẻ cũng đang nhàn nhã không có chuyện gì làm, chính là nhàm chán.

“Không làm gì cả.” Ở phòng tài vụ, mấy ngày cuối tháng kiểm kê sổ sách bận tối mày tối mũi, những thời điểm khác lại rảnh.

“Đi uống trà chiều đi, anh mời.” La Tế nói.

“Định trốn làm sao?” Tuy đề nghị của La Tế không tồi nhưng dù sao cũng đang là thời gian làm việc.

“Không sao không sao, không tin cậu hiện giờ mở cửa ra ngoài nhìn xem, đảm bảo có một nửa nhân viên đang chơi game, một nửa còn lại đang lướt web.” La Tế ung dung cười.

Hạ Tử Thần trong lòng thở dài, cậu sao lại cảm thấy với cách nói này của La Tế, không bao lâu nữa công ty sẽ phá sản?

“Đối diện công ty mở một quán cà phê, mấy món bánh ở đó không tồi, đi thử một chút.” Vừa nói đến ăn, La Tế tất nhiên tinh thông, “Lát nữa anh sẽ nói với Cố Hủ một tiếng, để cậu ta tan tầm trực tiếp đến đón cậu.”

Nhìn thời gian, đã hơn hai giờ, ngồi quán cà phê ăn thứ gì đó tiêu tốn thời gian cũng tốt, “Được, gặp nhau dưới tầng.”

“Được, lát nữa gặp.”

Ngắt điện thoại, Hạ Tử Thần nói với trưởng phòng La Tế tìm cậu, trưởng phòng gật đầu để cậu đi.

Đang thời gian làm việc, người trong quán cà phê không nhiều, âm nhạc du dương tăng thêm không gian ấm áp, ngăn cách gió lạnh hiu quạnh mùa thu bên ngoài. Lá cây bạch quả ngoài hai bên cửa sổ đã nhuộm toàn bộ màu vàng óng ánh, hoặc vươn ra đón ánh sáng, hoặc đã khô cong bay trên đường đi bộ, hình thành phong cảnh con đường mùa thu.

La Tế chọn bánh chocolate nổi tiếng của quán cùng cà phê, Hạ Tử Thần cũng chọn cà phê, không chọn bánh ngọt, phần bánh chocolate của quán rất lớn, hai người chia ra ăn cũng còn dư.

Cà phê cùng bánh ngọt rất nhanh được đưa lên, La Tế uống một ngụm cà phê, tâm tình rất tốt nở nụ cười.

Trên miếng bánh chocolate này là chocolate đen nguyên chất, cho nên hương vị không ngọt quá, sau vị ngọt nơi miệng, vị đắng thuần lan tràn, không ngấy cũng không quá đắng khiến người ta khó chịu, Hạ Tử Thần rất thích.

Uống một ngụm cà phê, La Tế nói, “Cậu cùng Cố thiếu gia thế nào? Ở chung vui vẻ không?”

Bởi vì trước đó công ty khá bận, La Tế không có thời gian bắt Hạ Tử Thần đến bát quái, lại không dám trực tiếp hỏi Cố Hủ. Hiện giờ khó khăn lắm mới rảnh rỗi, thế nào cũng muốn hỏi thăm một chút.

“Cũng không tệ lắm.” Hạ Tử Thần không kiêng dè, nhưng không biết phải miêu tả thế nào.

“Thật sự từ khi anh quen Cố thiếu gia, anh vẫn cảm thấy người như cậu ta chỉ có thể cô đơn cả đời.” La Tế cười nói, “Cậu ta như vậy khiến cho người ta cảm giác rất chướng mắt với người khác, không nghĩ lại gặp cậu.”

“Anh ấy nhìn qua có chút lạnh lùng.” Hiện giờ nghĩ lại, nếu Cố Hủ không phải Tàn Mặc Vô Ngân, có lẽ bản thân cậu cũng không nghĩ tới điều này, “Có vài người chính là như vậy, nhìn thì rất lãnh đạm, nhưng khi tiếp xúc sẽ cảm thấy là người rất ôn hòa.”

Nói đến Cố Hủ, bản thân cậu không phải cũng vậy sao? Quen cô độc, cũng có thói quen lãnh đạm, dần dần, điều này biến thành ấn tượng với người ngoài. Nhưng đúng lúc gặp Cố Hủ, người kia đi vào trong lòng cậu, cậu đã bỏ đi sự lãnh đạm trước mặt hắn, lộ ra sự ôn hòa bản thân cậu dường như đã quên. Chậm rãi học cách thích hắn, yêu hắn.

“Nói thật, anh cảm thấy đối với chuyện tình yêu cuồng nhiệt giữa những người yêu nhau, các cậu cảm giác dường như không thích dính cùng nhau lắm.”

“Em cùng Cố Hủ không phải kiểu người như vậy mà.” Hạ Tử Thần nâng mi, “Anh cùng anh Mạc Tường không phải mỗi ngày dính cùng một chỗ chứ.”

“Ít nhất anh thường xuyên kéo cậu ta ra ngoài ăn uống, chụp ảnh.”

Hạ Tử Thần cười cười, không nói tiếp. Cậu và Cố Hủ thoạt nhìn nhàn nhạt, nhưng ngẫu nhiên sẽ có chút hành động thân mật, Cố Hủ cũng sẽ cầm máy ảnh ở nhà chạy theo cậu chụp ảnh, khi hai người đi bộ sẽ nắm tay, hôn môi, thậm chí còn thử làʍ t̠ìиɦ ở những nơi khác nhau….. Nhưng những điều này là thuộc về bọn họ, không cần phải nói ra.

“Thật ra tình yêu không phải ở chỗ nó bình thản hay mãnh liệt, mấu chốt vẫn là hai người có yêu, có để tâm đến nhau hay không. Không có điều này, những thứ khác sẽ không còn ý nghĩa.” Hạ Tử Thần bưng cà phê lên uống một ngụm, “Mỗi người mỗi lúc sẽ gặp những người khác nhau, sẽ trải qua những chuyện khác nhau nên cái nhìn đối với tình yêu cũng sẽ khác nhau.”

Hạ Tử Thần dừng một chút, lại nói tiếp, “Trước khi quen Cố Hủ, em thật ra luôn nghĩ mình sẽ cô đơn cả đời.” Cho dù cậu thích Trầm Dịch Thành nhưng cũng không nghĩ có thể cùng người này đi hết cả đời, cho nên cậu vẫn luôn yên lặng.

“Cùng chơi với Cố Hủ trong game khiến em cảm thấy mỗi ngày đều rất vui vẻ, cũng có cảm giác chờ mong.” Nhớ đến ngày trong game gặp Cố Hủ, Hạ Tử Thần cảm thấy duyên phận thật sự rất kỳ diệu. “Hiện giờ cùng một chỗ, mỗi ngày đều trôi qua an ổn, em cũng cảm thấy tình yêu yên bình thế này rất tốt. Mỗi ngày có người chờ mình về hoặc cùng về, có người cùng ăn cơm, nói chyện, xem phim hoặc chơi game. Chuyện mình quan tâm người ấy sẽ yên lặng giúp đỡ, ngẫu nhiên tặng quà cho người ấy, người ấy sẽ vui mừng rất lâu.” Nghĩ đến hiện giờ Cố Hủ vẫn dùng chiếc bút ký tên cậu tặng, Hạ Tử Thần không tự giác mà cười sâu thêm.

La Tế yên lặng nhìn cậu, nâng khóe miệng, dường như cảm nhận được niềm vui của Hạ Tử Thần.

“Thật ra em mặc kệ hình thức tình yêu gì đó, có yêu mới là quan trọng, tình yêu chân chính sẽ không làm tổn thương người kia.” Những lời này Hạ Tử Thần chưa từng nói với người khác, có lẽ bởi vì đối phương là La Tế, cũng có người yêu đồng tính như cậu, cậu mới có thể thản nhiên chia sẻ suy nghĩ.

Bình tĩnh như Cố Hủ, khi rảnh rỗi sẽ có những hành động rất trẻ con, như buổi sáng, nếu hắn dậy trước, Hạ Tử Thần vẫn còn ngủ, hắn sẽ lấy máy ảnh ra chụp Hạ Tử Thần vài kiểu, sau đó sẽ hôn cậu đến khi cậu tỉnh lại.

Ảnh chụp như vậy trong nhà nhiều không đếm hết, tuy không phải đều là ảnh đẹp nhưng nó ghi lại hạnh phúc của cậu, từng chút từng chút hạnh phúc.

“Xì” La Tế cười trêu chọc, “Được rồi, biết cậu đang rất hạnh phúc, có cần ở trước mặt anh rạng rỡ vậy không.”

Hạnh phúc là thứ không thể ngụy trang, hạnh phúc chân chính có thể lây truyền cho người khác, La Tế cũng có cảm giác giống như những gì Hạ Tử Thần nói. Tuy Hạ Tử Thần nhỏ tuổi hơn nhưng rất nhiều chuyện lại thấy được rõ ràng.

Hạ Tử Thần không nói gì nhún vai, rõ ràng là La Tế hỏi cậu a.

“Anh cùng anh Mạc Tường cũng không tồi a.” Cậu từng thấy vài lần hai người hôn nhau trên xe, với tính cách của cậu hẳn sẽ không đi nhìn, lặng lẽ tránh xa. Nhưng đôi khi đi cùng Cố Hủ, Cố Hủ sẽ kéo cậu qua, gõ hai cái trên cửa kính xe, đương nhiên, chỉ có hai lần mà thôi, dù sao bản thân Cố Hủ cũng không phải loại người thích quan tâm đến chuyện này, huống chi cũng không tới phiên hắn quản tự do yêu đương của người khác.

Lần đầu tiên còn dọa La Tế nhảy dựng, nhưng năng lực thích ứng của La Tế và Mạc Tường rất mạnh, trải qua một lần, lần thứ hai mặt liền không đổi sắc.

“Trước mắt xem như không tệ lắm.” La Tế cười cười, nhưng trong mắt lại lộ ra vài phần ưu sầu, trầm mặc một lát, lại nói, “Nhưng bọn anh lại có áp lực từ người nhà.”

“Sao?” Hạ Tử Thần chưa từng nghe Cố Hủ nói qua.

“Anh cùng cậu ấy mấy năm trước đã nói tất cả nhưng trong nhà lại không đồng ý.” La Tế nhếch miệng, trong ý cười có chút chua xót, “Thật ra anh cùng Mạc Tường đã tính rời nhà ra ngoài, nếu không có Cố thiếu gia hỗ trợ, anh cùng Mạc Tường nói không chừng đã chết đói, hoặc đã thỏa hiệp với trong nhà rồi.”

Hạ Tử Thần nghe chuyện về tình yêu đồng tính không ít, nhưng kết cục phần lớn đều không tốt, sự cản trở của gia đình là vấn đề lớn nhất, rất nhiều người cũng bởi vậy miễn cưỡng kết hôn với nữ giới, cuối cùng hại người hại mình.

Nghĩ đến như vậy, cha cậu có thể chấp nhận cậu là đồng tính luyến, Hạ Tử Thần cảm giác vô cùng vui mừng, ít nhất cậu không cần vì điều này mà buồn rầu. Nếu không một bên là Cố Hủ, một bên là người cha đã nuôi lớn mình, dù buông bên nào cũng là chuyện rất đau khổ với cậu.

“Nghe Cố thiếu gia nói, bên nhà cậu không có vấn đề gì?” La Tế hỏi.

“Vâng.” Hạ Tử Thần lên tiếng, cũng không nhiều lời, cậu không muốn cho La Tế cảm giác đối lập quá lớn, như vậy sẽ khiến sự đau xót của La Tế sâu thêm.

“Bên Cố gia dường như cũng không cần lo lắng, Cố thiếu gia rất có lòng tin a.”

“Cũng chưa biết được, chờ gặp rồi nói sau.” Tuy Cố Hủ nói không có vấn đề gì nhưng chưa gặp cha của hắn, trước sau vẫn có cảm giác không xác định.

“Yên tâm đi, với cá tính của Cố thiếu gia, khẳng định đều sắp xếp tốt rồi mới có thể để cậu đi gặp.” Với hiểu biết của hắn, Cố Hủ từ trước đến nay không phải người liều lĩnh, sẽ không xử trí theo cảm tính.

“Chúc cậu may mắn.” Hắn tất nhiên hy vọng mọi thứ thuận lợi chút.

Tới giờ tan làm hai người mới trở về. La Tế phải về công ty quét thẻ mới có thể đi, Hạ Tử Thần là thực tập sinh, không cần quét thẻ, liền đi thẳng tới hầm để xe, định nhắn tin bảo Cố Hủ đi thẳng xuống dưới.

Mới vừa vào bãi đỗ xe, từ xa liền nhìn thấy một chiếc xe chạy vào đúng lúc dừng bên cạnh xe Cố Hủ, cửa sau mở ra, một cô gái ăn mặc rất khêu gợi đi xuống, đi thẳng tới chỗ Cố Hủ bên kia.

Lúc này Cố Hủ đang cầm di động đứng bên cạnh xe, hình như chuẩn bị gọi điện thoại. Khi có một cô gái đứng trước người hắn ngăn đường đi, hắn ngẩng đầu liếc mắt một cái, trên mặt không có biểu tình gì, tựa hồ không để ý đến.

Hạ Tử Thần dừng bước, mặc dù cách hơi xa nhưng cậu vẫn nhận ra cô gái kia đúng là người ngày đó cùng Phạm Giai Duyệt vào club đêm, sau đó có xuất hiện trong bữa tiệc sinh nhật của Cố Diễm.

Cô gái không biết nói gì với Cố Hủ, Cố Hủ hơi nhíu mày, nhưng vẫn không nói chuyện. Cô gái dường như có chút nôn nóng, từ trong túi lấy ra một tập tài liệu đưa cho Cố Hủ. Cố Hủ nhăn mày càng sâu, không đưa tay qua nhận lấy.

Cô gái không biết nên buông lỏng tay, tập tài liệu rơi trên mặt đất, phát ra tiếng vang nhỏ.

Cố Hủ vượt qua cô gái, đưa di động lên tai, không quá vài giây, di động Hạ Tử Thần vang lên.

Tiếng chuông di động trong bãi đỗ xe trống trải vang lên đột ngột, dù tiếng không lớn nhưng vẫn khiến cho Cố Hủ chú ý.

Nhìn thấy người đứng đó là Hạ Tử Thần, Cố Hủ ngắt điện thoại đi tới, “Nghe trưởng phòng tài vụ nói La Tế dẫn em ra ngoài, đang chuẩn bị đi đón em.”

“Em cũng vừa định gọi điện thoại cho anh.” Hạ Tử Thần nhìn thoáng qua cô gái phía sau hắn, cô gái đứng tại chỗ không nhúc nhích, cũng không đi nhặt tập tài liệu kia.

Cố Hủ biết cậu đang nhìn ai, mở miệng nói, “Đừng nghĩ linh tinh, tôi căn bản không biết cô ta.”

Hạ Tử Thần nhướng mày, “Vậy sao cô ta lại đến tìm anh làm gì?”

Cô Hủ bất đắc dĩ thở dài, “Khẳng định không phải là chuyện tốt, lên xe sẽ giải thích với em.”

“Nếu em đến muộn một lúc nữa, nói không chừng có thể xảy ra tiết mục bắt gian.” Hạ Tử Thần đảo mắt qua cô gái đang trừng cậu, nói thật, cậu không biết cô gái này trừng cậu có ích gì.

“Thần Thần của tôi từ trước đến nay đều rất lý trí, sẽ không thể không phân biệt được tốt xấu.” Cố Hủ hơi cười.

“Ít nói lời dễ nghe đi.”

“Em dù sao cũng phải cho tôi cơ hội biện bạch a.”

“Nếu chuyện gì cũng không xảy ra thì có cái gì cần biện bạch.” Hạ Tử Thần không giận, từ đầu đến cuối cậu thấy rất rõ ràng.

“Nói cũng đúng.” Cố Hủ gật đầu, “Vậy Thần thiếu gia nể mặt tôi theo tôi về nhà đi.”

“Lái xe.” Hạ Tử Thần một tay đút túi quần.

“Được.” Cố Hủ xoay người đi tới vị trí xe mình, vừa mới mở cửa xe lại bị cô gái kia giữ lại.

“Cố thiếu gia hẳn sẽ không muốn chuyện mình là đồng tính luyến ái đều bị mọi người biết đi?” Cô gái cao giọng, Hạ Tử Thần đứng một bên nghe thấy rõ ràng.

Hạ Tử Thần hơi nhíu mày, đi tới bên Cố Hủ.

“Tôi không thích uy hϊếp người khác, nhưng mời thiếu gia xem qua một chút dự án của chúng tôi, hy vọng có cơ hội hợp tác.” Thấy Hạ Tử Thần đi tới, cô gái lộ ra ý cười có phần đắc thắng.

Chuyện bản thân là gay, Hạ Tử Thần không để ý người trong nhà biết nhưng nếu mọi người đều biết thì có hơi quá, huống hồ với thân phận của Cố Hủ, vẫn nên tận lực không cần dính tới loại chuyện này thì tốt hơn.

Cố Hủ nhíu mày nhưng rất nhanh giãn ra. Mở cửa ghế phụ, để Hạ Tử Thần lên xe.

Hạ Tử Thần do dự một chút, vẫn là yên lặng ngồi xuống.

Cố Hủ đóng cửa lại, quay về phía ghế bên kia, mở cửa xe, thấp giọng nói, “Cô muốn nói thì cứ nói, không cần báo cho tôi biết. Tôi thật mừng nếu mọi người đều biết, tôi cùng vợ tôi không có gì phải ngại người ta thấy, ai biết cũng không sao.”

Dừng một chút, khóe miệng Cố Hủ nhếch lên cười lạnh, “Nhưng thật ra chuyện của Lôi tiểu thư so với tôi thì đặc sắc hơn, cô nói chuyện của hai bên đều đưa ra, ai sẽ bị chú ý nhiều hơn?”

Nói xong, Cố Hủ lên xe, đóng cửa, nổ máy rời đi.

Bánh xe đè lên tài liệu trên mặt đất, lưu lại một dấu bánh xe lớn.

Cô gái bị ném lại một bên sắc mặt tái nhợt, nhìn chằm chằm nơi xe chạy đi, vẻ mặt kinh ngạc, trong ánh mắt cũng lộ ra tức giận không thể che dấu…..