Tình nhân
Khi bóng dáng người con trai kia biến mất ở đường rẽ lên cầu thang, Hạ Tử Thần mới thu hồi tầm mắt, đây là lần đầu tiên cậu nhìn chằm chằm bóng dáng một người, tuy thực thiếu lễ độ, bản năng lại không muốn dừng.
Quay đầu đối mặt với An Cảnh đang kinh ngạc nhìn, Hạ Tử Thần có chút khó hiểu, “Sao vậy?”
“Cậu quen Cố Hủ?” Giọng nói An Cảnh tràn đầy bất ngờ.
“Cố Hủ là ai?” Tuy cái tên này Hạ Tử Thần thấy rất quen, lại không hiểu An Cảnh đang muốn nói cái gì.
“Chính là người vừa nãy đó.” An Cảnh giải thích.
“Anh quen hắn ta?” Hạ Tử Thần cũng thật bất ngờ khi An Cảnh quen biết người kia. Trong đầu có cái gì đó hiện lên một chút, Hạ Tử Thần đột nhiên nhớ tới vì sao cái tên Cố Hủ này lại quen như vậy, trước đó khi cậu giúp đàn chị chơi nhạc có nghe thấy mấy nữ sinh nói qua, hình như là người kia đứng ngoài cửa nghe cậu chơi đàn tranh…..
“Lời này anh hỏi cậu mới đúng, sao lại hỏi lại anh?” An Cảnh thiếu chút nữa bị cậu đảo lòng vòng, lại lần nữa đem đề tài quay về.
“Không biết.” Hạ Tử Thần trả lời, đúng là không quen, chỉ là nghe qua tên người ta thôi.
“Vậy sao hắn lại gật đầu với cậu?” An Cảnh tin Hạ Tử Thần không nói dối, nhưng nếu quả thật không biết, hành động của Cố Hủ vừa rồi là rất kỳ quái.
“Không biết.” Hạ Tử Thần tiếp tục ăn, mặc dù có chút khó hiểu, nhưng cũng không quan trọng đến mức phải tiêu phí trí óc để suy nghĩ.
“Anh nói Tiểu Thần Thần, cậu có biết bây giờ có bao nhiêu người muốn kết thân với hắn không a?” An Cảnh không khách khí cướp miếng thịt bò đã được cắt từ đĩa của Hạ Tử Thần, “Cố Hủ chủ động gật đầu với cậu, cậu lại còn nói không biết?”
“Thật sự không biết.” Hạ Tử Thần suy nghĩ vài lần, cũng không nhớ được có quen biết gì với người ta. Nhưng nghe giọng nói của An Cảnh, có vẻ biết rất rõ về người đó, liền hỏi, “Hắn ta rốt cuộc là ai a?”
An Cảnh bị hỏi lần đầu tiên có loại xúc động muốn xem thường Hạ Tử Thần, “Học trưởng hệ tài chính trường ta, hiện tại đang làm nghiên cứu sinh.”
Hóa ra là nghiên cứu sinh, nói đến hệ tài chính của đại học A, Hạ Tử Thần cũng có chút khâm phục Cố Hủ. Hệ tài chính ở đại học A cũng đứng số một số hai cả nước, có thể thi vào trường đều là sinh viên ưu tú ngàn dặm mới tìm được một, không chỉ thông minh mà còn phải có suy nghĩ linh hoạt.
“Nghe nói nhà hắn có thế lực rất lớn, cụ thể thì không rõ, nhưng nghe nói hắn vừa học đại học đã bắt đầu tham dự vào chuyện làm ăn trong nhà, giá trị của hắn người bình thường khó có thể so được.” An Cảnh tiếp tục nói những tin tức bát quái hắn nghe được lúc trước, “Nhưng hắn cũng khá lạnh lùng, tuy có kiêu ngạo cũng không dễ tiếp cận nhưng sẽ không tự cao tự đại. Hắn cũng thông minh, cho nên có nhiều người đi theo.”
Hạ Tử Thần im lặng nghe An Cảnh nói, người như vậy quả thực hiếm có, xa không nói, chỉ cần nói Trầm Dịch Thành, cho dù bốn người đều quen biết nhau nhưng vẫn có thể cảm giác được trên người Trầm Dịch Thành có tác phong của thiếu gia, kiêu ngạo hơn so với người khác.
“Anh biết thật nhiều.” Hạ Tử Thần cười nhìn An Cảnh đang kích động nói, tuy cụ thể không rõ, nhưng cũng biết không ít, “Anh hẳn là nên đi học tin tức truyền thông chứ không phải quảng cáo.”
“Cậu không hiểu gì cả. Làm tin tức chân chính không hẳn có thể đào ra được bát quái, ngược lại yêu sách sau màn mới là nhiều.” An Cảnh vẻ mặt đắc ý nói.
Hạ Tử Thần nghe có chút bất đắc dĩ, cũng không nói gì nữa.
Ăn xong bữa chính, bánh ngọt cùng cà phê được đưa lên, hai người câu có câu không nói chuyện trong trò chơi. Lúc này, quản lý nhà hàng tươi cười đi tới.
“Quấy rầy một chút, đây là Cố Hủ tiên sinh mời hai vị.” Nói xong, quản lý đem hai phần bánh chocolate đưa tới bàn hai người, “Mời hai vị từ từ thưởng thức.”
Hai người ngoài ý muốn nhìn nhau một cái, An Cảnh vừa định gọi lại quản lý thì người đã đi xa rồi, cũng không thể không biết xấu hổ mà ồn ào. Hạ Tử Thần nhìn mặt trên bánh được rắc đầy vụn chocolate, hơi nhíu mày, tâm tư cũng lặng xuống, có cái gì đó rất quen thuộc nhưng lại nắm bắt không được.
Bất chợt, một bóng dáng mặc áo khoác trắng hiện lên trước mắt, Hạ Tử Thần đột nhiên nhớ đến bóng dáng kia vì sao lại quen thuộc như vậy. Ở quán cà phê hồi trước, người đem cốc cacao tặng cho cậu chính là Cố Hủ.
“Nghĩ gì vậy?” Thấy cậu không nói gì, An Cảnh hỏi.
“Không có gì.” Hạ Tử Thần cũng không tính nói đến sự kiện kia, kỳ thật cũng không có gì để nói, dù sao sau đó, cậu cùng Cố Hủ cũng không hẳn là quen biết, vẫn là người xa lạ mà tôi.
“Không có gì thì sao Cố Hủ lại tặng bánh ngọt?” An Cảnh hiển nhiên không muốn nghe câu trả lời đối phó như vậy.
“Cũng không phải tặng một người, anh cũng nghĩ xem có phải từng tiếp xúc gì với hắn không?” So với tính cách lãnh đạm của cậu. giao tiếp của An Cảnh càng rộng rãi hơn, nói không chừng đúng là đã gặp qua.
“Không thể nào.” An Cảnh quyết đoán phủ định. “Hắn ta vừa vào cửa, lông mi cũng chưa đưa đến nhìn anh một chút, có thể quen biết cái gì.”
Hạ Tử Thần cũng không muốn nói tiếp đề tài này, cầm lấy dĩa thấp giọng nói, “Đừng nghĩ nữa, ăn đi.”
Cậu không muốn nói, An Cảnh cũng không thể hỏi ra cái gì, đành vùi đầu ăn, dù sao cũng là người khác mời, không ăn thì phí.
Khi rời đi, quản lý giảm giá cho bọn họ, cũng không tốn bao nhiều tiền, chẳng qua ánh mắt An Cảnh trừng Hạ Tử Thần càng lớn hơn nữa, Hạ Tử Thần cũng không giải thích, chỉ có thể nói sau.
Vào tháng 12, thành phố N có đợt tuyết đầu tiên, tuy không lớn, nhưng vẫn làm cho người ta cảm thấy rét buốt. Có điều, mùa đông hàng năm, hệ thống sưởi đại học A đều có đủ, ở trong phòng cũng không có cảm giác rét lạnh như bên ngoài, chẳng qua là làm cho người ta càng lười ra cửa đi học mà thôi.
Vì thu hút thêm người chơi cùng sắp sửa đến kỳ nghỉ đông, cũng là làm cho trò chơi thêm thú vị, ‘Kiếm Hồn’ trong sự chú ý của mọi người xuất hiện hệ thống hôn nhân, cũng quyết định một tuần sau chính thức ra mắt. Tuyên truyền nhiệt tình tham gia hệ thống hôn nhân, trò chơi cũng hợp thời mở ra hoạt động tình nhân mùa đông.
Hoạt động tình nhân mùa đông cũng không khó, nhưng có chút phiền phức, cần hai người cùng nhau hoàn thành trọn vẹn nhiệm vụ, tuy kết hôn chỉ giới hạn hai người khác phái, nhưng nhiệm vụ tình nhân hai người cùng giới cũng có thể làm. Hoàn thành nhiệm vụ xong được thưởng một đôi vòng tay tình nhân, thuộc tính tốt, cho nên khi xuất hiện hoạt động, người chơi rất hoan nghênh, nhiệm vụ mỗi ngày đều kín người hết chỗ, rất náo nhiệt.
Đi ra từ võ tràng, nhìn thời gian, mới hơn 8 giờ. Hạ Tử Thần không có việc gì tính toán tiếp theo nên làm gì, sau khi có hoạt động tình nhân, mọi người đều dùng hết thời gian đi làm nhiệm vụ, dù sao thời gian cũng chỉ có một tuần, cho nên chuyện đánh phụ bản tạm thời gác lại, mỗi ngày trên kênh thế giới, tán gẫu nhiều nhất cũng là chuyện nhiệm vụ tình nhân. Người không có tình nhân thì lên kênh thế giời gọi người tổ đội làm nhiệm vụ, những đôi tình nhân đã chuẩn bị hết những thứ cần thiết thì vội vàng kết hôn ngay ngày đầu tiên hệ thống hôn nhân được mở ra.
Đối với chuyện này, Hạ Tử Thần thuộc loại người xem náo nhiệt, vòng tay thuộc tính trên người Trầm Khê còn tốt hơn so với vật phẩm hoạt động, cho dù có làm nhiệm vụ hoạt động cũng không dùng đến, huống chi cậu cũng không có tình nhân, nhiệm vụ này cũng không đến lượt cậu.
Kỳ thật muốn kết hôn cũng không dễ dàng như vậy, hai người ngoại trừ độ hảo cảm phải đủ năm sao, còn phải cùng nhau làm nhiệm vụ liên hoàn, làm xong mới có tư cách kết hôn, tóm lại so với trong hiện thực chỉ cần lấy giấy chứng nhận thì phiền phức hơn nhiều. Nhưng đối với những đôi tình nhân thì phiền phức này cũng có thể coi là tình thú.
[Đội ngũ] Tàn Mặc Vô Ngân: tiếp theo định làm gì?
[Đội ngũ] Trầm Khê: chưa nghĩ ra, anh thì sao?
[Đội ngũ] Tàn Mặc Vô Ngân: tôi thật ra có việc muốn làm, không biết em có muốn cùng làm với tôi không?
[Đội ngũ] Trầm Khê: làm cái gì?
[Đội ngũ] Tàn Mặc Vô Ngân: đi theo tôi làm nhiệm vụ tình nhân.
Hạ Tử Thần sợ run một chút, mới trả lời lại.
[Đội ngũ] Trầm Khê: vòng tay kia anh cũng không dùng được mà?
[Đội ngũ] Tàn Mặc Vô Ngân: không dùng được, nhưng muốn.
Trầm Khê bật cười, cảm giác những lời này Tàn Mặc Vô Ngân có loại cảm giác tùy hứng mà lại nghiêm túc, chỉ là muốn, cho nên đi, thật cũng không có gì không tốt.
[Đội ngũ] Trầm Khê: vậy đi thôi.
Vì thế hai người tổ đội, đi NPC chủ thành tiếp nhận nhiệm vụ.
Ngụ ý đại khái là tình yêu thiên trường địa cửu (lâu dài như trời đất), cho nên nhiệm vụ tình nhân lần này cũng chia thành chín phần, phải hoàn thành theo thứ tự mới có thể làm xong một nhiệm vụ lớn. Hạ Tử Thần nhìn qua một chút, có ba nhiệm vụ có chút khó khăn, những cái khác chủ yếu là thu thập, tặng đồ các loại, chính là tốn chút thời gian mà thôi.
Những nhiệm vụ đầu làm rất thuận lợi, nhiệm vụ khó khăn đầu tiên cũng đã đến. Nhiệm vụ này yêu cầu đi bản đồ dã ngoại đánh Boss nhỏ, cách một phút lại có Boss mới.
Đánh Boss đối với Tàn Mặc Vô Ngân không phải việc gì khó, nhưng vấn đề là khi trăm người cùng tranh một Boss, cướp được một con mới là khó.
Tuy nhiệm vụ tình nhân đã mở ra được vài ngày, phần lớn đã làm xong, nhưng cũng không thiếu người chen chúc, đi làm lại nhiệm vụ. Như dự kiến, khi hai người đến vị trí Boss, đã có không ít người chờ sẵn, vây quanh gần như không nhìn thấy Boss mới đâu.
[Đội ngũ] Tàn Mặc Vô Ngân: nhiều người thật.
[Đội ngũ] Trầm Khê: thời gian hoạt động có hạn, người muốn đến làm tất nhiên là nhiều.
[Đội ngũ] Tàn mặc Vô Ngân: làm sao bây giờ?
Tàn mặc Vô Ngân tuy có thể đánh Boss, nhưng tranh Boss không giỏi.
[Đội ngũ] Trầm Khê: cướp.
Hạ Tử Thần đánh ra một chữ, sau đó chạy vào đám người. Tàn mặc Vô Ngân cũng chạy theo.
Boss mới xuất hiện, trong nháy mắt đã bị cướp mất, người cướp được Boss hoàn thành nhiệm vụ ở kênh phụ cận kêu gào tự do, người không cướp được chỉ có thể trừng mắt nhìn, tiếp tục chờ Boss mới.
Hạ Tử Thần từ thời điểm Boss ngã xuống bắt đầu tính thời gian, dự tính khi Boss xuất hiện còn khoảng mười mấy giây sẽ dùng kỹ năng quần công (công kích một loạt). Tĩnh Ngưng Đường là môn phái chuyên trị liệu, công kích thấp là rõ ràng, kỹ năng công kích chỉ có hai chiêu, một là sát thương đơn, một là quần công, so với quần công, sát thương đơn có lực lớn hơn, cho nên rất nhiều trị liệu căn bản không dùng kỹ năng quần công, thậm chí còn không để ở trên thanh kỹ năng.
Dù sao công kích cũng thấp, nếu mở quần công, đưa tới một đống quái, vậy mới là tự diệt, còn không bằng vừa dùng sát thương đơn vừa thêm huyết cho bản thân, có thể lo được cả hai bên.
Tuy người khác không muốn dùng, Hạ Tử Thần lại luôn để nó ở trên thanh kỹ năng. Phạm vi hữu hiệu của kỹ năng quần công là 10 thước, tự động chọn 6 mục tiêu ở gần nhất. Mỗi nửa giây phóng một lần, thời gian liên tục 30 giây, nếu người chơi di chuyển trong lúc phóng kỹ năng, kỹ năng sẽ tự hủy.
Thường sau khi cướp được Boss, trước lựa chọn mục tiêu, sau đó mới phóng kỹ năng, quá trình này cần khoảng hai giây, tốc độ tay nhanh thì có thể chỉ cần một giây, nhưng kỹ năng quần công thì nửa giây lại có thể phóng một lần, hơn nữa là tự động chọn mục tiêu. Khi Boss này xuất hiện ở xung quanh không có quái nhỏ nào khác, Hạ Tử Thần lại là người chơi trung lập, không thể công kích người chơi khác, cho nên mục tiêu tự nhiên tất cả đều ở trên Boss.
Như trong dự đoán, sau khi Boss xuất hiện, kỹ năng quần công liên tục tốc độ rất nhanh phóng lên Boss.
Trong trò chơi nếu Boss hoặc quái nhỏ không phải thuộc bản thân người chơi, thanh huyết của nó sẽ có dấu gạch chéo màu đỏ, biểu hiện đây là của người chơi khác, nếu là của bản thân người chơi thì sẽ không có. Người đầu tiên đánh trúng mục tiêu chính là người sỡ hữu Boss đó, trừ phi người chơi trong quá trình công kích tử vong, nếu không sẽ không đổi chủ.
Cướp được Boss, Trầm Khê nhanh chóng quay lại trốn đằng sau Tàn Mặc Vô Ngân, tự cấp bản thân hồi huyết, Tàn Mặc Vô Ngân tiến lên, chỉ hai chiêu đã giải quyết xong Boss. Sau đó lập tức dẫn theo Trầm Khê xoay người lên ngựa, để lại phía sau một đám người trừng mắt nhìn, không quay đầu lại cứ thế mà đi.