Chương 3

[Haha... Vậy thì mọi người ở đây cùng rửa mắt mong chờ!]

Lời nói này của Hứa Nhược tuyệt đối không có ý khinh thường Giang Hoán, đó chỉ là thói quen hàng ngày của cô, chắc chắn anh ấy có thể nghe ra đó chỉ là một câu vui đùa.

Nhưng luôn có những con sâu thích làm rầu nồi canh. Hai người dù sao cũng là hai streamer trụ cột của hai khu phát sóng trực tiếp, có rất nhiều người vừa thích Hứa Nhược vừa thích Giang Hoán, nên họ lập tức chạy đến phòng phát sóng trực tiếp của Giang Hoán để mật báo.

Bên này, Giang Hoán vừa mới kết thúc trận quyết đấu giữa các streamer. Bọn họ đấu tổng cộng là ba giờ, sáu trận, trong đó Giang Hoán ăn gà bốn lần, đạt MVP chung cuộc.

Sau trận thi đấu này, số lượng người hâm mộ của Giang Hoán tăng lên chóng mặt, sương sương tăng khoảng hàng chục ngàn người, bình luận trong phòng livestream nhiều vô kể.

Giang Hoán định tắt livestream nhưng fans đều tỏ ý rằng hôm nay mình xem chưa đủ, mọi người kêu gào anh ở lại, vì vậy Giang Hoán tiếp tục xếp hàng chờ để vào ván mới.

Hứa Nhược vừa thấy bình luận nói có người đi sang bên Giang Hoán mật báo, trong lòng thầm kêu không ổn, cô nhanh chóng tìm phòng livestream của Giang Hoán và đeo tai nghe vào.

Ở ván đấu này, Giang Hoán lựa chọn bản đồ Sanhok, bản đồ rừng nhiệt đới, anh nhấp chuột vào một điểm ở chính giữa bản đồ - căn cứ huấn luyện, đây là khu vực có rất nhiều người nhảy dù xuống, một khi vào rất có thể sẽ không còn mạng để ra, cho nên nơi này còn được gọi là "Bootcamp".

Giang Hoán nhảy xuống không chút do dự.

Lúc này cửa sổ bình luận đang rất sôi nổi.

[Anh Hoán, chị của chúng em nói chị ấy sẽ soán ngôi anh!]

[Giang Hoán, có người khiêu chiến vị trí số một của anh!]

...

Giang Hoán không nói gì, anh cứ im lặng, vừa đọc bình luận vừa đi nhặt đồ, cũng chẳng biết cái người không biết trời cao đất dày kia là ai, chỉ nhàn nhạt nói: "Ồ."

Hứa Nhược đang ngồi trước màn hình xem livestream, sững sờ vì câu nói lạnh lùng này của anh, trong lòng không khỏi run sợ... Cái này, có phải cô chơi lớn quá rồi không?

Giang Hoán không lãng phí thời gian đi tìm đồ, anh nhặt một khẩu M416, một khẩu S686, hai tiếng "rắc" vang lên, anh đang thay đạn, lúc đi ra ngoài, thấy có hai người gần mình, anh dùng bình xịt phun chết hai người đó, lại dùng M416 giải quyết ba người trong phạm vi mà anh quan sát được.

Tuy nhiên sau đó, Giang Hoán không tiếp tục đi "gặt đầu người" nữa, giữa làn mưa bom bão đạn ở Bootcamp, Giang Hoán quay trở lại căn nhà, nơi đầu tiên anh đặt chân xuống sau khi nhảy dù.

Mọi người đều không hiểu Giang Hoán đang định làm gì.

[??? Chuyện gì vậy?]

[Sao lại như vậy?]

Ngay lúc ấy, Hứa Nhược thấy Giang Hoán lấy ra một quả lựu đạn, ngồi xổm trong một góc tường, mặt không đổi sắc mà kéo chốt.

Vài giây sau, màn hình chuyển thành màu xám, một hàng chữ màu vàng nổi bật hiện lên, "Bạn đã tự gϊếŧ mình bằng một quả lựu đạn".

Bình luận tràn ngập "Haha" và "???"

Tất cả người xem livestream đều ngây người, Hứa Nhược cũng hoang mang, Giang Hoán đang chơi tốt, đột nhiên tự gϊếŧ mình là cái kiểu gì?

[Anh bị hack nick đúng không?]

[Cậu không phải Giang Hoán, cậu là ai?]

[Đây là thao tác quái quỷ gì???]

Giang Hoán phớt lờ bình luận, bình tĩnh mà trở lại đại sảnh của trò chơi. Mở mic, đơn giản nói ra sáu chữ, giọng nói trầm thấp và đầy từ tính: "Kêu cô ấy ra đây, solo."

Hứa Nhược cả kinh, ném điện thoại ra xa.

Một mặt, cô không ngờ Giang Hoán lại "nghiêm túc" đến vậy, muốn cô solo với anh, đó chẳng phải là lấy trứng chọi đá hay sao?

Mặt khác, Hứa Nhược xuất thân là sinh viên khoa phát thanh truyền hình, lại là kiểu người thanh khống, đương nhiên đối với giọng nói của người khác càng thêm chú ý. Cô không nghĩ tới một streamer trò chơi như Giang Hoán, giọng nói lại dễ nghe đến thế.

*Thanh khống: Cuồng giọng nói hay.

Lúc còn đi học, xung quanh cô không thiếu những chàng trai có giọng nói hay, nhưng vì là sinh viên khoa phát thanh, giọng nói của họ có thiên hướng mềm mỏng, thiếu đi sự trầm thấp, nam tính riêng biệt.

Nhưng giờ phút này, chỉ nghe Giang Hoán nói một câu, cô cũng có thể chắc chắn rằng giọng của anh rất đặc biệt. Trầm thấp mà không nặng nề, giống như một hòn đá được tẩy rửa bởi làn nước suối mát lành, vừa có sức nặng vừa có độ sắc nét, rất trong trẻo và sạch sẽ.

Phải mất một lúc lâu, Hứa Nhược mới hồi phục tinh thần, nhìn vào livestream của mình trên màn hình máy tính và livestream của Giang Hoán trên màn hình điện thoại, người xem của cả hai bên đều đang lót dép hóng kịch vui, cô tuyệt vọng đăng nhập vào trò chơi.

Nếu không cô còn có thể làm gì bây giờ? Người ta đã vì cô mà tự sát, cô không thể không cho họ mặt mũi được.

Nhờ sự chỉ dẫn tận tình của fans dưới phần bình luận, Giang Hoán đã tìm được tài khoản của Hứa Nhược, gửi cho cô một tin nhắn, nói cho cô biết ID phòng.

Sau khi Hứa Nhược tham gia, Giang Hoán bỏ qua màn chào hỏi xã giao, vào thẳng vấn đề, bình tĩnh nhả từng câu chữ, chỉ huy cô một cách đơn giản và ngắn gọn nhất, mang theo sự chân thật, đáng tin cậy: "Lát nữa chúng ta cùng nhau ấn bắt đầu, chắc là có thể vào cùng một trận."

Nói solo liền solo?

Hứa Nhược đến chết vẫn sĩ diện: "Được."

"So số người gϊếŧ được."

Hứa Nhược khóc không ra nước mắt: "Được."