- 🏠 Home
- Huyền Huyễn
- Trọng Sinh
- Tuyệt Đại Chiến Thần
- Chương 141: Khốn cảnh
Tuyệt Đại Chiến Thần
Chương 141: Khốn cảnh
Tịnh Nhạc nhìn xuất hiện to lớn cự nhân, hai tròng mắt lập tức co rút lại, khuôn mặt khó có thể tin.
“ Làm sao có thể? “
Xuất hiện đương nhiên không ai khác chính là hỏa diễm cự nhân, nhưng mà không phải một lúc nữa nó mới đi ra sao?
“ Chết tiệt, sao ta lại suy nghĩ ngu ngốc như vậy, đây là huyễn cảnh, khẳng định nó muốn ngăn cản ta cứu Tiểu Vân! “
Tịnh Nhạc cắn răng kêu lên, không để ý hỏa diễm cự nhân, dồn hết sức lực phi thẳng về phía Tiểu Vân đang chữa trị, hắn muốn đưa rời khỏi đây càng nhanh càng tốt.
“ Ca, ngươi không có việc gì chứ...! “
Tịnh Nhạc chạy đến xong Tịnh Vân cũng đồng thời vội va chạy về phía hắn, nàng nhìn về phía xa bước ra hỏa diễm cự nhân, cả người đều vì sợ hãi mà run rẩy, tuy nhiên vẫn không quên nhìn xem Tịnh Nhạc có bị thương không!
“ Ta không có việc gì, mau rời khỏi đây đi! “
Tịnh Nhạc chỉ khẽ gật đầu, cũng không có nói nhiều, vội nắm lấy tay Tịnh Vân kéo đi.
“ Ây, ca ca, chúng ta đi như vậy không sao chứ, mọi người vẫn còn đánh cùng yêu thú chiến đấu a! “
Tịnh Vân nghe vậy liền do dự kêu lên, hỏa nhãn cự nhân xuất hiện coi như Linh sư cũng bị nó sức mạnh đè cho không thở nổi chứ đừng nói Tịnh Vân còn chưa đến linh sư Phàm nhân.
Nàng đương nhiên không muốn ở lại đây, chỉ là vẫn lo sợ bị chỉ huy xử phạt thôi, tại loại này thời chiến, tự ý rời đi tương đương với cái chết.
“ Yên tâm, chúng ta vẫn trước rời đi đã! “
Tịnh Nhạc khẽ động viên Tiểu Vân, sau đó nhanh chóng đưa nàng đi, lần này hắn cũng không dám trên đường lớn chạy đi, hỏa diễm cự nhân xuất hiện như vậy cái kia hắc trụ cũng xuất hiện, cho nên nhất định phải tìm chỗ trốn trước.
Hắn nhớ tại trong bí cảnh không gian bay xuống hắc trụ, lập tức tỏa ra một luồng hắc khí bao trùm tứ phương, bản thân bị hắc khí quét qua xong lập tức giống như bị thôi miên vậy, cả người đều cứng đơ, căn bản không còn chút ý thức nào!
Chính vì vậy mới gặp nguy hiểm, để Tiểu Vân hi sinh tính mạng cứu mình, hiện tại hắn chỉ cần trốn ở chỗ an toàn, lúc đó mặc kệ có bị choáng váng nữa không, hắn cùng Tiểu Vân tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì!
Theo hắn nhớ ở bên kia ngọn núi có một cái hang đá, chính một kiếp trước hắn cùng một số đồng bọn trốn vào chỗ kia mới sống sót được.
Hỏa diễm cự nhân xuất hiện mang đến gần như hủy diệt, sau này phải có nhân loại cao tầng tiến đến mới có thể giải quyết, tuy nhiên thương vong cao tới chín mươi phần trăm, sống sót cũng chỉ có một số người thôi!
Mà hang động kia cách nơi này cũng không xa, lấy hắn tốc độ bế theo Tiểu Vân cũng chỉ mất khoảng mấy phút, vì vậy hắn cũng không dám do dự, cấp tốc bế lấy Tịnh Vân, sau đó chạy thẳng về phía dãy núi trước mắt.
Rất nhanh hai người liền chạy đến phía chân núi, quả nhiên một thế trước hang động vẫn tồn tại, hang động này cửa vào bị một đống thực vật che phủ, hơn nữa thực chất bên trong kích cỡ cũng không có quá lớn, cho nên người biết tới cũng không nhiều.
Quan trọng là ở hang động này có một loại thực vật tỏa ra mùi hương, yêu thú đối với mùi hương này rất chán ghét, vì thế một thế trước hắn cùng một số người mới có thể sống sót qua.
Hiện tại, chỉ cần bước vào bên trong liền an toàn, tuy nhiên tại hắn cách hang động có mấy mét, trên không trung không gian vòng xoáy nứt toác ra, theo đó một cái to lớn hắc trụ rơi xuống.
“ Không...!! “
Tịnh Nhạc mặc dù quay lưng về phía trước chạy, nhưng mà tại cái kia hắn trụ xuất hiện xong, một loại cảm giác kì lạ lập tức bao trùm toàn bộ cơ thể, giống như một loại cảnh báo, nhưng mà đối với hắn mà nói chẳng khác nào lưỡi hái của tử thần.
Tức thì hắc trụ bên trên kí tự phát ra quang mang, lại một lần nữa hắc khí tựa như một cơn đại sóng thần, chỉ trong tích tắc liền bao trùm toàn bộ chiến trường bốn phương tám hướng.
Tịnh Nhạc còn chưa kịp phản ứng liền đã bị hắc khí bao phủ, chỉ trong tích tắc hai con ngươi của hắn biến thành trắng rã, cả người lại một lần nữa đóng băng, chỉ là chính Tịnh Nhạc cũng không biết, tại đúng thời điểm này phía xa hắc trụ khẽ rung lên, phát ra một loại kì lạ thanh âm.
Chỉ là thanh âm này đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh, căn bản chưa đến một giây liền biến mất.
...
Tịnh Nhạc trắng rã hai mắt dần dần ngưng tụ lại, ý thức cũng dần từ mơ hồ hồi tỉnh, tuy nhiên hai mắt nhìn được bình thường xong, phía trước quen thuộc khung cảnh lập tức để tâm tình của hắn ngay lập tức chìm xuống đáy cốc.
Chỉ thấy trước mắt Tiểu Vân đứng trước mặt hắn, trước ngực xuất hiện một lỗ thủng, phía trên máu tươi điên cuồng phun trào ra, đem nàng trắng nõn làn da cùng y phục đều nhuốm thành đỏ huyết.
“ Tiểu Vân...!! “
Tịnh Nhạc cả người đều run rẩy, miệng điên cuồng gào thét lên, vội đánh bay vẫn còn trên không cự điểu, sau đó đỡ lấy Tịnh Vân, ôm nàng vào trong lòng.
“ Ca, xin lỗi ngươi...! “
Vẫn cái đấy quen thuộc câu nói, quen thuộc khung cảnh, kinh khủng thống khổ lại một lần nữa xâm chiếm hoàn toàn tâm trí hắn, chính Tịnh Nhạc cũng không biết, huyễn cảnh nhận thức đã biến khỏi đầu hắn từ bao giờ.
Hiện tại hắn ý thức hoàn toàn trở về nhìn thấy Tiểu Vân tử vong lần đầu tình trạng vậy, hoàn toàn chìm đắm vào vào cái này huyễn cảnh!
Tịnh Nhạc cũng không để ý tới Tịnh Vân yếu ớt thanh âm, tay bế lấy nàng thân thể, sau đó dùng toàn bộ khí lực chạy đi tìm cách cứu chữa cho nàng, chỉ là lịch sử toàn bộ lặp lại, mặc kệ hắn dùng cách nào, Tịnh Vân sinh mệnh vẫn không thể cứu chữa, hắn một lần nữa phải chịu vô tận đau đớn thống khổ mà chết đi!
...
“ Hộc...hộc...hộc!! “
Tịnh Nhạc từ trong ngủ say tỉnh dậy, tinh thần bị chịu đựng tra tấn khiến lần này hắn tỉnh táo trở lại thời gian so với hai lần trước lâu hơn nhiều.
Rào!
Trên không trung nước mưa vẫn liên tục trút xuống, một lúc sau Tịnh Nhạc mới dần dần hồi tỉnh lại, đồng thời những ký ức vừa nãy nhanh chóng hiện ra trong đầu.
“ Chết tiệt, quả nhiên là huyễn cảnh, rốt cuộc ta phải phá bỏ nó như nào đây! “
Tịnh Nhạc khẽ cắn răng kêu lên, lần đầu còn có thể trùng hợp, nhưng mà lần này tuyệt đối không có sai, tuyệt đối là do huyễn cảnh tác oai tác quái.
Thậm chí hắn còn không thể nhớ nổi bản thân bị nó chi phối từ lúc nào, giống như toàn bộ kí ức lúc đó bị che lấp vậy, lúc này hồi tỉnh hắn mới ý thức được mọi chuyện thôi!
“ Phải làm sao đây?! “
Tịnh Nhạc khuôn mặt khó coi, trong đầu suy nghĩ đủ loại phương pháp, nhưng hắn căn bản không có chút phần trăm nào phương pháp kia sẽ thành công.
Hiện tại chỉ có thể thử, thử đến khi nào thành công mới thôi, bất quá hắn thật không biết mình có thể chịu đến khi nào, mỗi lần Tiểu Vân chết đi hắn đều phải chịu tinh thần đau khổ đến cực hạn, hơn nữa cảm giác này không vì hắn hồi sinh trở lại mà mất đi, mà càng ngày càng chồng chất.
Nếu không mau thoát khỏi huyết cảnh này, hắn tinh thần tuyệt đối sẽ căng thẳng đến mức sụp đổ mà chết, đây có lẽ cũng là huyễn cảnh này hướng tới cuối cùng.
Cho nên hắn nhất định phải nhanh chóng tìm ra cách, hiện tại chỉ có thể thử từng cách một thôi!
Bất quá, từng giây từng phút trôi qua, Tịnh Nhạc từ trong mơ hồ tỉnh dậy, bên tai vẫn quá quen thuộc tiếng mưa kêu, hắn cánh tay run run gắng gượng đứng dậy, nhưng mà giữa chừng liền gục xuống.
Đây không phải thể xác thương tổn mà là do tinh thần quá mệt mỏi gây lên, hắn chẳng còn nhớ mình lần này thức dậy là lần thứ bao nhiêu rồi, thậm chí tinh thần không nên nói là mệt mỏi mà là trọng thương thì đúng hơn, hai con mắt bởi vì tinh thần quá mức căng thẳng mà đã tràn đầy tơ máu.
“ Chết tiệt huyễn cảnh, chẳng lẽ ta phải chịu chết ở đây sao? “
Tịnh Nhạc nghiến răng kêu lên, hắn trải qua vòng lặp bao nhiêu lần tương ứng với hắn thứ phương pháp bấy nhiêu lần, tuy nhiên mặc kệ hắn dùng phương pháp nào, đem Tiểu Vân đi chốn, thậm chí bỏ rơi nàng, mọi thứ đều bị huyễn cảnh này chi phối, đưa trở lại hắn ký ức quỹ tích.
Điều dĩ nhiên hắn trí nhớ cũng đồng thời bị nó điều khiển, phải gánh chịu Tiểu Vân tử vong mà thống khổ vô số lần.
Mà điều Tịnh Nhạc hắn lường trước được đã xảy ra, vô số lần thống khổ đè nén đã khiến tinh thần hắn đã đứng trên bờ vực của sự sụp đổ, hiện tại có thể suy nghĩ đã là cố hết sức rồi, bất cứ lúc nào đều có thể nhắm mắt ngất đi.
Nếu như phải chịu vòng lặp một lần nữa, chỉ sợ hắn sẽ không thể gánh chịu nổi nữa, tinh thần sụp đổ mà chết.
“ Phải làm sao đây?! “
Tịnh Nhạc nội tâm nóng vội đến cực hạn kêu lên, hắn chỉ còn còn một cơ hội cuối cùng, trải qua nhiều nguy hiểm như vậy, quan trọng là được trùng sinh lần thứ hai, cho dù con chó cũng muốn được sống chứ đừng nói đến hắn con người.
“ Rốt cuộc là ta bỏ qua thứ gì? “
Tịnh Nhạc nhắm mắt cắn răng kêu, dùng toàn bộ còn lại sức lực để suy nghĩ, đau đầu đến cực hạn cảm giác để hắn cả người đều run lên, thậm chí cơ thể đều có chút không nghe hắn điều khiển, giống như bị thần kinh vậy!
“ Khoan đã, cái kia hắc trụ! “
Đúng lúc này trong đầu Tĩnh Nhạc bỗng nhiên một cái suy nghĩ lóe lên, lập tức giống như gội gáo nước lạnh vào xa mạc vậy, để hắn tinh thần trong phút chốc bừng tỉnh.
“ Đúng rồi, ta làm sao lại ngu ngốc như vậy, ta cứ tìm mọi cái để Tiểu Vân được sống, làm sao lại không nghĩ ngược lại, lý do nàng chết là gì? “
Tịnh Nhạc cả người đều vì phấn chấn mà run lên, có cảm giác như phát hiện đại lục mới vậy, không sai, Tiểu Vân phải chết là vì sao, vì cự điểu?
Không, là vì cứu hắn sống mà chết, mà tại sao nàng phải làm như vậy, hiển nhiên là do hắn bị hắc trụ kia tỏa ra hắc khí làm choáng, căn nguyên chính là ở chỗ này!
Từ nãy đến giờ hắn chỉ lo chạy chốn, nghĩ lại nếu như mình tiến lại gần hắc trụ kia sẽ như thế nào?
Theo hắn nhớ, mặc kệ bản thân dùng cái nào hóa giải huyễn cảnh, hắc trụ rơi xuống vị trí vẫn y nguyên, không thay đổi chút nào!
Bất quá hưng phấn một hồi hắn lại trầm mặc, suy nghĩ thì hay nhưng mà chắc chắn lại không có chút nào, tất cả cũng chỉ là cảm tính suy nghĩ thôi, mà cơ hội lúc này cũng chỉ còn lại một, hắn tinh thần tổn thương đã nặng nề lắm rồi!
“ Mẹ nó, hiện tại có thể làm thế nào, chỉ có thể liều! “
Tịnh Nhạc không nhịn được thô tục một câu, lần này hắn cũng không tìm Tiểu Vân mà trực tiếp chạy thẳng đến hắc trụ khu vực.
Tất nhiên Tịnh Nhạc hành động, huyễn trận này cũng hành động theo, ở phía xa đang chưa thương cho bệnh nhân Tiểu Vân hai mắt đột nhiên trắng rã, cả người đứng dậy sau đó chạy đi, mà trên không trung không gian vòng xoáy cũng nứt toác, Hỏa Diễm Cự Nhân cũng đồng loạt xuất hiện!
- 🏠 Home
- Huyền Huyễn
- Trọng Sinh
- Tuyệt Đại Chiến Thần
- Chương 141: Khốn cảnh