Chương 4: Nữ sinh phóng túng (4)

Lúc Viên Viên tỉnh lại thì đã là buổi trưa ngày hôm sau, nằm trên giường, đầu đau như búa bổ, cô quên mất hôm qua bị dã thú cưỡиɠ ɧϊếp.

Cô chỉ nhớ mình đã đi mua sắm một mình trên phố sau khi Tiểu Manh bỏ rơi cô, nhưng cô không thể nhớ được chuyện gì đã xảy ra sau đó, Viên Viên sẽ không ngờ rằng từ đó trở đi, cô, người ngọt ngào như thiên thần, đã thay đổi hoàn toàn.

Hôm nay lại là một ngày Viên Viên và Tiểu Manh cùng nhau đến lớp học thêm.

"Này Viên Viên, ngực của cậu có to ra không?"

“Tớ cũng không biết, mấy ngày nay tớ thấy ngực sưng tấy và hơi đau. Thế là hôm qua mẹ đưa tớ đi khám. Khi tớ mua đồ lót, tớ nhận ra rằng nó thực sự to hơn một chút. "

"Ồ, Viên Viên bảo bối của tớ bây giờ phải lớn rồi. Haha, Viên Viên vốn đã được yêu thích rồi, nhất định sẽ được yêu thích hơn, thế này đe dọa đến vị trí của tớ rồi."

"Thật khó chịu, ta cũng không có ngu ngốc như ngươi, làm sao có thể so sánh với ngươi?"

“Đáng ghét, tớ không có bà tám như cậu, hơn nữa tớ chưa to bằng cầu sao có thể so được chứ?”

“Chết tiệt, tớ không thể để cho Viện Viện đuổi kịp được” Tiểu Manh bắt đầu điều chỉnh bộ ngực trĩu nặng của mình, bộ ngực vốn đã hấp dẫn bây giờ trông như có thể bật ra bất cứ lúc nào.

Vì còn rất lâu nữa mới đến kỳ thi nên những học sinh không sợ chết chọn cách trốn học và tận hưởng kỳ nghỉ hè nhàn nhã này.

Nhìn thấy nhiều người trốn học như vậy, Tiểu Manh không khỏi bắt đầu hối hận.

“Chán quá, lẽ ra hôm nay tớ nên nghĩ học. Tiểu Hải chết tiệt hôm nay không đến, tớ không thèm để ý đến hăn nữa.”

Lần trước, sau khi được Tiểu Hải đưa vào nhà vệ sinh và đυ. thật mạnh, mấy ngày nay Tiểu Manh không ngừng nghĩ đến ©ôи ŧɧịt̠ lớn của Tiểu Hải, làm cho bản thân ngứa ngáy khó chịu, cô đã phải thủ da^ʍ mấy lần trong đêm khuya.

Trong lòng thầm mong chờ hôm nay có thể gặp được Tiểu Hải,vì vậy cô đã đặc biệt ăn mặc xinh đẹp. Hôm nay, Tiểu Manh mặc một chiếc áo ngắn màu tối, bó sát, cổ khoét sâu lộ vòng eo và rốn tuyệt đẹp, cùng chiếc quần cạp trễ cực nóng bỏng lộ cả cạp qυầи ɭóŧ chữ T ra ngoài, khiến cô ấy trông càng gợi cảm và quyến rũ hơn.

Không đến nữa tiết học đầu tiên, Tiểu Manh đã nằm ngủ trên bàn, trong giấc ngủ, Tiểu Manh nằm mơ thấy mình vừa bị ©ôи ŧɧịt̠ lớn của Tiểu Hải đυ. thật mạnh vừa bị hắn chơi đùa cặρ √υ" lớn.

Dần dần, cảm giác trong mơ ngày càng chân thực, dường như có bàn tay nào đó đẩy cặρ √υ" ra và chơi đùa với bộ ngực lớn của cô ấy.

"Này, em gái ngực bự của anh tỉnh rồi, có nhớ anh không?" Thì ra là Tiểu Hải đến, Tiểu Manh vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, nhanh chóng đẩy tay anh ra, nhỏ giọng nói: "Anh thật đáng ghét, đừng lộn xộn ở đây."

"Có chuyện gì vậy? Anh thấy anh chạm vào em rất thoải mái mà. Này, đừng lo lắng, sẽ không có ai phát hiện ra đâu."

Vốn dĩ ban đầu Tiểu Manh không nghiêm túc đăng ký lớp học nên khi vào lớp cô chọn vị trí ngồi khuất trong góc, học được một nữa thì bạn học xung quanh đều đã trốn học từ lâu, nên xung quanh hai người không còn ai.

“Mấy ngày không gặp, Tiểu dâʍ đãиɠ có nhớ ©ôи ŧɧịt̠ bự của anh không?”

Tiểu Hải vừa nói vừa nắm lấy tay Tiểu Manh, đặt dưới háng mình, lúc này Tiểu Manh mới ý thức được Tiểu Hải đã thả ©ôи ŧɧịt̠ to lớn của mình ra khỏi quần từ lúc nào, Tiểu Manh nhìn thấy ©ôи ŧɧịt̠ mình đã thầm mong nhớ suốt hai ngày qua, cô không nhịn được mà chơi đùa với ©ôи ŧɧịt̠ to lớn trong tay, cùng lúc đó, Tiểu Hải cũng không chút khách khí giở trò trên người Tiểu Manh, cơ thể nhạy cảm của Tiểu Manh dần dần trở nên khô nóng.

"Anh chịu không nổi nữa, Tiểu Manh, em thổi kèn giúp anh đi." Tiêu Hải đột nhiên thì thầm vào tai Tiểu Manh.

“Không được, đây là lớp họp” nghe được yêu cầu quá đáng của Tiểu Hải, Tiểu Manh sợ hãi đứng dậy.

“Em không thổi cho anh thì anh sẽ lột sạch quần áo của em, ai bảo em ăn mặc khêu gợi như vậy, làm sao mà anh chịu được.”

Tiểu Hải vừa uy hϊếp vừa giả vờ xé quần áo của Tiểu Manh, Tiểu Manh đành phải chui xuống gầm bàn, may mà bàn ghế ở hàng ghế sau của lớp luyện thi tương đối cao nên Tiểu Manh có thể trèo xuống dễ dàng. Sau khi chui xuống gầm bàn, Tiểu Manh vui mừng há miệng ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ, tay còn lại chơi đùa mơn trớn với tinh hoàn của Tiểu Hải.

Nhìn Tiểu Manh ngậm ©ôи ŧɧịt̠ của mình dâʍ đãиɠ như vậy, Tiểu Hải rất thích thú. Tiểu Manh lúc này như đang bị du͙© vọиɠ thiêu đốt, âʍ đa͙σ ngứa ngáy không chịu nổi, cô liều mạng bú ʍúŧ ©ôи ŧɧịt̠ của Tiểu Hải, như muốn nuốt chửng cả ©ôи ŧɧịt̠, bàn tay không nhịn được đưa vào chiếc quần đã ướt đẫm dâʍ ŧᏂủy̠, vuốt ve âʍ đa͙σ của mình và thủ da^ʍ.

Tiểu Hải nằm sấp lên bàn hưởng thụ màn thổi kèn đầy du͙© vọиɠ của Tiểu Manh. Dần dần anh có cảm giác muốn xuất tinh nên nhấp mạnh vào miệng Tiểu Manh, cảm nhận được từng cú nhấp của Tiểu Hải, Tiểu Manh càn ra sức bú ɭϊếʍ ©ôи ŧɧịt̠, tay cũng không rãnh rỗi, mạnh mẽ ngoái móc cái l*и của mình.

Cuối cùng Tiểu Hải cũng không thể chịu nổi màn trình diễn dâʍ ɖu͙© của Tiểu Manh, hai tay nắm chặt đầu Tiểu Manh, cố gắng đem con cặt nhét sâu vào trong cổ họng, bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đặc. Cái miệng nhỏ nhắn của Tiểu Manh bị lấp đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đặc, còn có một ít tràn ra ngoài khóe miệng. Tiểu Manh bị sặc nên muốn nhổ ra, thế nhưng Tiểu Hải chưa chịu buông tay, bất đắc dĩ Tiểu Manh đành phải nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Tiểu Hải vào trong.

Tiểu Hải cùng Tiểu Manh đang thở hổn hển, khóe miệng vẫn còn tϊиɧ ɖϊ©h͙ chuồn ra khỏi phòng học, hắn nói với Tiểu Manh là muốn dẫn cô đi KTV, Tiểu Manh ngứa ngáy cả người, cô đang muốn chạy nhanh ra ngoài cho Tiểu Hải đυ. một cái, cô gửi tin nhắn cho Viên Viên, nói rằng mình không khỏe nên phải rời đi trước, sau đó cùng Tiểu Hải rời khỏi lớp luyện thi.

“Viên Viên, sao em ngơ ra vậy?” tiếng gọi của giáo viên luyện thi làm Viên Viên bừng tỉnh.

“Em chính là niềm hy vọng của chúng tôi trong năm nay đó.”

“Thật xin lỗi cô giáo, Viên Viên hơi mệt, nhưng em sẽ cố gắng hết sức” Viên Viên được gọi lên đã đáp lại cô giáo bằng nụ cười thiên thần.

Gần đây vóc dáng Viên Viên bổng nhiên phát triển lạ thường, chỉ trong vài ngày, bộ ngức vốn cúp A đã biến thành cúp C, nhưng đồng thời cô cũng không thể tập trung vào việc học, âʍ ɦộ và ngực của cô cảm thấy rất ngứa ngáy, cũng thường vô thức ngẩn người, cô luôn nhớ lại việc Tiểu Manh kể cho cô nghe về trải nghiệm quan hệ tìиɧ ɖu͙© với đàn ông. Viên Viên ngây thơ không biết tại sao gần đây cô lại ham muốn như vậy, cô không nhận ra rằng bản thể thuần khiết của cô đã dần dần tiến tới vực thẳm của du͙© vọиɠ.