Chương 30: Lấy thân thể đổi sự nghiệp (Đánh đổi)

Tôi tên là Triệu Văn Mạn, năm nay ba mươi tuổi, vô cùng xinh đẹp, làn da trắng nõn, khuôn mặt trái xoan nhu hòa, miệng anh đào hồng hồng nhỏ nhắn, sóng mũi cao thẳng, đôi mắt to tròn. Những người gặp qua tôi đều nói tôi có dáng vẻ rất phong tình.

Hơn nữa, tôi cao 168cm, nặng 45kg và có số đo 362234cm, có thể nói là một thân hình rất gợi cảm và quyến rũ. Tôi rất biết cách ăn mặc, khi tôi đi trên đường, thỉnh thoảng mọi người sẽ nhìn tôi như đang nhìn một vì sao xinh đẹp.

Người không biết đều cho rằng tôi là gái chưa chồng, thực ra tôi đã kết hôn với chồng được bảy năm, người ta thường nói, bảy năm ngứa ngáy đã trôi qua. Tình cảm của chúng tôi trong bảy năm này cũng được xem như là vững chắc.

Tôi hiện là giám đốc kinh doanh của một công ty bất động sản, khởi đầu chỉ là một nhân viên bán hàng nhỏ, cho đến ngày hôm nay chỉ có tôi mới biết mình đã phải đánh đổi bao nhiêu.

Bởi vì vẻ ngoài xinh đẹp, nên đương nhiên tôi đều được mọi người ở công ty công nhận là một mỹ nữ, nhất là lúc tôi mặc đồng phục công sở, áo vest phối với chân váy ôm mông, cúc áo sơ mi như sắp bị bộ ngực khủng của tôi làm bung ra, mà cặp mông săn chắc cũng được chiếc váy bó ôm sát, hiện ra đường cong hình chữ S.

Sự gợi cảm này của tôi khiến cho không biết bao nhiêu người đàn ông mơ ước phát sinh quan hệ.

Tất nhiên, khi còn là một cô nhân viên bán bất động sản bình thường, vì thành tích, tôi cũng dùng thân thể cống hiến hết mình nhưng tất cả đều không bị chồng tôi phát hiện ra.

Tôi dùng cơ thể của mình làm “lợi ích” để thực hiện các giao dịch riêng tư với khách hàng nên doanh số bán hàng của tôi tăng vọt so với thời điểm ban đầu mù mờ. Nhưng khi thành tích của tôi đạt đến mức dẫn đầu toàn công ty, bỏ xa vị trí thứ hai, tôi vẫn không được thăng chức.

Tuy nhiên, là người thông minh nên tôi hiểu ngay ý tứ của tổng giám đốc.

Nhìn ánh mắt bình thường ông ta nhìn tôi cũng có thể đoán được phần nào. Ông ta cũng không chỉ nhắc nhở tôi một lần là: “ Tiểu Triệu à, để thăng chức lên lãnh đạo, chỉ hiệu suất thôi là chưa đủ. Em còn cần phải có mối quan hệ tốt với lãnh đạo, biết không?"

Tôi gật đầu liên tục, mỉm cười và nói rằng tôi đã hiểu.

Ngày hôm sau, tổng giám đốc nói hai ngày nữa ông sẽ phải tham dự một cuộc họp lớn ở thành phố khác, về việc đấu thầu đất, ông bảo tôi đi xem, học hỏi và chuẩn bị thăng tiến trong tương lai.

Tất nhiên là tôi biết phải làm gì nên tôi đồng ý ngay.

Hôm đó, tôi nói với chồng rằng tôi sắp đi công tác để tìm hiểu về công tác đối ngoại của công ty. Khi chồng tôi nghe tin tôi sắp được thăng chức, anh ấy lập tức đồng ý và không ngừng động viên tôi. Tôi trấn an anh ấy và bước ra khỏi cửa.

Tôi ra ngoài từ sớm và đến cửa hàng nội y chọn vài bộ nội y ren xinh xắn.

Tôi đến một cửa hàng mỹ phẩm và nhờ chuyên gia trang điểm trang điểm cho tôi một cách đặc biệt và tạo cho tôi một kiểu tóc đơn giản.

Khi đến công ty, tôi mặc bộ quần áo đã chuẩn bị sẵn.

Một bộ vest bó sát màu đen đi kèm váy ôm hông đen tiêu chuẩn. Bên trong là một chiếc áo sơ mi ren trắng tinh khiết. Nhìn từ bên ngoài rất trang nghiêm và đẹp đẽ. Chỉ có tôi mới biết mình đang mặc bên trong dâʍ đãиɠ đến thế nào.

Chiếc áo ngực ren mỏng màu đen khiến bộ ngực đầy đặn trở nên căng mọng và gợi cảm hơn, tôi lắc cơ thể để xem nó có làm tôi khó chịu không rồi bước ra khỏi phòng thay đồ một cách hài lòng.

Buổi chiều, Tổng giám đốc Lăng đưa tôi đến thành phố kế bên. Ông ấy nói có thể ông ấy sẽ qua đêm ở đó tối nay và đã đặt khách sạn rồi. Lời nói của ông ấy rõ ràng là đang thử xem tôi có sẵn lòng không.

Tôi nào có không muốn cơ chứ, lúc ngồi trên xe, tôi còn cố ý dạng chân ra, cởi cúc ngực, nói nóng lắm.

Tôi nhìn thấy ánh mắt Tổng giám đốc như hận không thể bỏ vô lăng ra để vồ tới túm bộ ngực của tôi.

Tôi vội lắc người, nũng nịu nói: “Dù sao tôi cũng không chạy được đâu, lái xe nghiêm túc nhé.”

Cơ thể tôi lắc lư, bộ ngực được ngăn cách bởi một lớp ren mỏng cũng lắc lư, hai núʍ ѵú đã dựng lên cao do ma sát. Tôi thực sự ước gì có thể để ông ấy ôm tôi thật chặt lúc này.

“Ưm” nghĩ tới thôi tôi đã không kìm chế được phát ra âm thanh dâʍ đãиɠ.

"Tiểu Triệu, không ngờ em lại dâʍ đãиɠ như vậy, haha." Ông Lănh nhìn thấy tôi như vậy liền đi thẳng vào vấn đề, trêu chọc: "Em có nhiều khách hàng như vậy, cứ dùng thân hình dâʍ đãиɠ của em đi."

“Đáng ghét quá, người ta nào có như vậy, người ta chỉ thích một mình Tổng giám đốc thôi” tôi vừa nói vừa liếc mắt đưa tình nhìn ông ấy. Tổng giám đốc mỉm cười hài lòng rồi tiếp tục lái xe.