Chương 23: Trò chơi của người giàu (3)

Trong phòng tổng thống của một đêm hộp đêm sang trọng, bốn người giàu có nhất đất nước đã tụ tập. Tòa nhà hộp đêm này do bốn người họ cùng nhau mua lại. Và toàn bộ nội thất sang trọng này đã được họ đặc biệt tùy chỉnh theo sở thích riêng.

Họ trang trí nơi này rất đẹp, tất cả đồ đạc và đồ dùng đều lộng lẫy, được chạm khắc bằng vàng và ngọc bích. Mục đích chỉ là phung phí số tiền họ không bao giờ tiêu hết được.

Họ cũng có thói quen tụ tập lại để trò chuyện về phụ nữ trước khi quan hệ tìиɧ ɖu͙©. Hội trường rộng hàng chục mét vuông chứa hơn chục phụ nữ và bốn người đàn ông đang ngồi trên ghế sofa.

Eriko tính toán, tổng cộng có bốn người.

Những người đàn ông đó mang theo tổng cộng mười hai phụ nữ, một ông già hói mang đến bốn người; một người bụng to hơn thùng bia mang theo hai người; người còn lại mang theo ba người, Teramoto Izumi cũng mang theo ba Eriko, Iwata và Kazuma Kyoko.

Từ lúc bắt đầu ăn, Eriko đã cảm thấy vô cùng khó chịu. Mặc dù đồ ăn rất tuyệt vời, bao gồm tổ yến và vây cá mập nhưng Eriko có cảm giác như cô chỉ là một đồ vật trong đó, món đồ chơi của Teramoto Izumi. Eriko vốn tưởng rằng việc của cô tối nay chỉ là lên giường với Teramoto Izumi, dù có xấu hổ hay xấu hổ đến đâu cô cũng chỉ cần nhắm mắt lại là xong. Nhìn tình hình hiện tại, cô biết điều mình nghĩ là sai.

Ông già đầu trọc họ Trần nói: "Chủ tịch, tiểu thư ngài mang đến tối nay là đẹp nhất. Tại sao các cô gái xinh đẹp chỉ tới công ty ngài mà không tới công ty tôi nhỉ hahaha."

Teramoto Izumi nói: “Làm sao có thể so sánh được với bốn mỹ nhân của anh Trần?”

Chu Đổng bên cạnh xen vào “Anh không cần phải khách sáo, hai người hôm nay anh đưa tới rất tốt, lần sau anh cũng mang đến để cho tôi chọn nhé” Sau đó quay sang hỏi Eriko và Iwata Yoko. , "Bạn vẫn còn trinh chứ?."

Eriko và Iwata sửng sốt, họ không ngờ lại có người hỏi một câu hỏi đê tiện như vậy. Teramoto Izumi chỉ vào Iwata và nói: "Cái này chiều nay vẫn còn, nhưng nó đã biến mất kể từ bước ra khỏi văn phòng của tôi. Còn cái này…" và chỉ vào Eriko, "Bây giờ cô ấy vẫn còn trinh, nhưng vài giờ nữa cô ấy sẽ không còn trinh đâu. Hehe."

Nghe xong lời này, Eriko cảm thấy vô cùng đau lòng, cha mẹ cô đã yêu thương bảo vệ cô từ khi cô mới sinh ra, khi cô lớn lên, mỗi người đàn ông cô gặp đều nghe lời cô, giống như một nàng công chúa nhỏ. Bây giờ trước mặt mọi người, sự trong trắng của cô đang bị lấy ra làm chủ đề và bị cho là vô giá trị. Nhưng trước mặt nhiều người xa lạ như vậy, cô lại không dám nói một lời, chỉ có thể đỏ mặt cúi đầu im lặng chịu đựng những lời sỉ nhục.

Teramoto Izumi lại nói với Eriko: "Vì anh Trần thích em nên hãy đến chỗ anh ấy đi." Tất nhiên, Eriki không muốn, nhưng cô không dám trái lời nên phải đi đến trước mặt ông Trần.

Ông Trần ôm lấy Eriko, đưa tay bóp bộ ngực dưới lớp quần áo của cô, Eriko nhìn thấy làn da lốm đốm của ông Trần và lòng bàn tay nhăn nheo của ông đang sờ soạng trên ngực cô, nếu không có trải nghiệm vừa trải qua ở văn phòng của Teramoto Izumi, có lẽ cô đã bật khóc ngay lập tức. Sau đó, bàn tay nhăn nheo của ông Trần lại chạm vào chân và mông của cô, chỉ có vùng tam giác là không chạm vào.

Ông Trần sờ soạng một chút rồi nói: “ cô rất tốt, dáng người chuẩn, chân dài và xinh đẹp. Vì ngài vẫn chưa chơi cô ấy nên tôi đổi cho ngài 4 người cho ngài tha hồ chọn lựa”

Bốn người bọn họ thường xuyên trao đổi bạn tình, điều kiện tiên quyết là một trong hai người không được chơi trước, với thân phận và địa vị của họ, không thể để người khác chơi trước.

Bốn cô nàng của ông Trần đều là những mỹ nhân tuyệt sắc, dưới ánh đèn dịu nhẹ, họ càng thêm duyên dáng và duyên dáng. Nhưng Teramoto Izumi vừa mơ hồ nhìn thấy thân hình bán khỏa thân của Eriko, anh ấy đặc biệt thích bộ ngực hình chuông nhỏ giọt nước, anh ấy không muốn từ bỏ Eriko nên đã nói với ông Trần: “Lão Trần, lần này em trai thật xấu hổ. Tôi vừa đồng ý với Eriko. Riko muốn cô ấy phục vụ tôi thật tốt tối nay, nên tôi xin lỗi."

Nghe xong, ông Trần không còn cách nào khác đành phải bỏ cuộc, đặt Eriko xuống và chuyển cho Giám đốc Chu ở bên cạnh. Chu Đổng cũng đặt Eriko vào lòng anh, đưa tay lên xuống và nói: "Anh thật biết chơi. Bộ ngực của cô đây thật dễ chịu. Xin đừng bóp quá mạnh. Haha."

Vừa nói, anh ta vừa véo mạnh vào ngực Eriko khiến cô kêu lên "ah". Mọi người đều cười dâʍ đãиɠ khi nghe điều này.

Cuối cùng, Giám đốc Chu đưa hàng qua cho Giám đốc Ngô, người này im lặng, sau khi chạm vào nó, Giám đốc Ngô nở một nụ cười dâʍ đãиɠ nói: “Nếu đêm nay Eriko là của tôi, tôi có thể ra ít nhất bốn lần.”

Lời nói vừa xong đã kí©h thí©ɧ khẩu vị của ông Trần, ông Trần đề nghị: “Chúng ta làm thế này nhé, tối nay cậu đưa Eriko cho tôi, tôi đổi lại cho cậu 2 cô gái còn trinh khác”

Khi Eriko nhìn thấy ông già luộm thuộm trước mặt, cô thực sự không muốn nhìn thêm lần nữa chứ đừng nói đến làm điều đó với ông ta. Cô quay lại và nhìn Teramoto Izumi với ánh mắt cầu xin, hy vọng rằng anh sẽ không đồng ý. Teramoto Izumi cũng rất thích thú khi nhìn thấy bốn cô gái xinh đẹp bên cạnh ông Trần, nhưng anh vẫn cảm thấy Eriko có khí chất cao quý hiếm có hơn họ, tuy nhiên, anh không muốn làm mất lòng ông Trần nên đã lưỡng lự: “Ông . Trần, cái này"

Eriko tưởng Teramoto Izumi sẽ đồng ý nên lập tức lo lắng và nhẹ nhàng nói: "Chủ tịch, hôm nay xin đừng để tôi đi. Tôi muốn phục vụ ngày tối nay"

Teramoto Izumi không thể nghe rõ nên hỏi lại "Cái gì?"

Eriko lại thì thầm như một con muỗi, "Chủ tịch, tối nay tôi muốn làm việc đó với ngài, xin đừng đổi tôi."

Chu Đổng cười nói: “Eriko đã nói tối nay muốn ở cùng Izumi, ông Trần đừng ép buộc cổ nữa”

Teramoto Izumi cảm thấy thật tự hào khi được một cô gái xinh đẹp như Eriko nói muốn anh đυ. ở nơi công cộng, nhưng anh chỉ sợ làm mất lòng ông Trần.

Một người phục vụ bước vào và nói với ông Trần: "Ông Trần, tôi vừa gọi cho ông để báo cho ông biết rằng người phụ nữ vốn định biểu diễn tối nay đột nhiên không thể đến được."

Ông Trần nghe xong vô cùng tức giận, đến lượt ông sắp xếp buổi biểu diễn tối nay, ông rất xấu hổ khi cô ấy đột nhiên không đến mà không nói lời nào.

Teramoto Izumi an ủi anh và nói: "Không sao đâu, dù sao thì ai cũng có một quý cô đi cùng rồi."

Ngô Đông vốn ít nói, mỉa mai nói: "Sao không có biểu diễn? Vậy về biệt thự chơi cũng được rồi?"

Nghe vậy ông Trần càng tức giận hơn, Chu Đổng nói: “Cậu đã quyết định chọn cô Iwata Yoko, tại sao không mời cô ấy biểu diễn với tư cách khách mời biểu diễn tối nay?"

Ông Trần muốn trả thù cho sự sỉ nhục vừa rồi, ông nói: "Đúng vậy, Iwata Yoko cũng giỏi như Eriko. Cô ấy chắc chắn sẽ khiến tất cả chúng ta phải ra gấp đôi khi xem cô ấy biểu diễn, hehe."

Teramoto Izumi thấy tình thế đã được quyết định, tuy không muốn từ bỏ Iwata nhưng sợ lại xúc phạm đến ông Trần nên vẫn nhờ cô làm.

Iwata Yoko lo lắng nói: "Chủ tịch, tôi không biết đây là tiết mục gì."

Teramoto Izumi nói: "Cô không cần phải biết gì cả. Sẽ có người chỉ cho cô. Chỉ cần ngoan ngoãn và làm theo những gì được bảo".

Sau khi thảo luận, mọi người về phòng riêng của mình trong “câu lạc bộ”. Ở đây có tổng cộng bốn phòng, bố trí theo hình tròn và mỗi phòng đều được trang trí theo sở thích riêng. Eriko được đưa tới phòng Teramoto Izumi, Makiko cũng theo sau. Eriko cảm thấy rất khó chịu với sự tồn tại của Makiko, đồng thời xấu hổ vì sau này Makiko sẽ nhìn thấy cô quan hệ tìиɧ ɖu͙© với Teramoto Izumi.