Chương 9: Cốt Truyện Bảo Hộ

Vương Gia Tử là một con người cực kỳ bình thường, nghèo đến mức không có gì ngoài tiền, cho đến năm này. Cô gặp phải tai nạn xe cộ, trực tiếp xuyên vào nhân vật người qua đường trong tiểu thuyết bá tổng não tàn.

Nhân vật người qua đường cùng tên cực kỳ tốt, là một trong những người hậu thuẫn của nữ chủ sau này.

Nguyên chủ có cơ thể cực kỳ quyến rũ, ngoài ra còn là người thừa kế Vương gia.

Vương Gia Tử treo trên môi một nụ cười tươi, có lẽ phá phách cốt truyện cũng không hẳn là khó.

Ngước nhìn tám người đàn ông đang âu yếm nhìn người phụ nữ trước mặt này, cùng với một người phụ nữ lặng lẽ đứng sau bọn họ: "Hợp tác ư? Tôi chấp nhận!"

Nữ chủ Tôn Kỳ Kỳ vui vẻ cười tươi, mấy bá tổng ở phía sau như cũ vẫn là một bộ dạng nhu hòa đối nữ chủ.

"Bao giờ Huyền gia có thể ký hợp đồng với Vương gia?"

Đám nhân vật chính nhanh chóng bất ngờ tới tột độ. Nữ phản diện sau này là Huyền Nhiễm bối rối cúi đầu, lặng lẽ tiến tới trước mặt của Vương Gia Tử.

Cô nhớ rất rõ, nguyên do mà Huyền Nhiễm hắc hóa là vì nam chủ, sau đó Huyền Nhiễm làm liều chặt chân của nguyên chủ đây. Nhưng nếu như Vương Gia Tử này có được đóa hoa tuyệt sắc này thì sao? Từ lúc tiếp cận với tiểu thuyết, với Huyền Nhiễm, Vương Gia Tử đã nảy sinh thương cảm rồi!

"Bé cưng, mặc kệ bọn họ đi, tôi cần Huyền thị giúp đỡ một đề án hải cảng, em làm được không? Tôi chỉ tín nhiệm mình em."

Thất thố, nữ chủ rơi nước mắt xuống, đám nam chủ nhanh chóng tức tối chỉ mặt Vương Gia Tử, đồng loạt lạnh lùng mắng: "Nữ nhân, cô đang đùa với lửa!"

Vương Gia Tử không chút kém cạnh, cô đáp lời: "Vương gia đứng đầu thị trường quốc tế, còn có sản xuất vũ khí chiến tranh, các người có thể làm gì? Đừng quên Nam Cung gia hậu thuẫn phía sau còn có vô số địa ốc. Các người muốn chống trả thế nào đây?"

Phó Mặc Tề cảm thấy nguy hiểm, hắn nói: "Thôi được rồi! Hôm nay tới đây thôi! Vương Gia Tử, tốt nhất là cô nên suy nghĩ cho kĩ vào!"

Đám con trời não tàn nhanh chóng rời đi khỏi Vương thị theo bước Phó Mặc Tề.

Vương Gia Tử cẩn thận nâng cằm của Huyền Nhiễm lên, tỉ mỉ quan sát, rồi cô buông tay ra, kéo ghế cho Huyền Nhiễm ngồi xuống.

"Ây, thật xin lỗi Huyền tiểu thư, mất mặt quá. Tôi đáng lẽ nên để em ngồi sớm hơn, nhưng bọn não tàn kia đông quá thể."

Sau đó, Vương Gia Tử theo ký ức của nguyên chủ, bàn luận chút việc:

"Tôi biết Huyền gia rất có kinh nghiệm về vấn đề kinh doanh hải cảng, tôi đang có một đề án, nhưng là vì chúng tôi luôn kinh doanh địa ốc, đá quý và vũ khí nên không biết làm sao? Em nghĩ xem ngày nào chúng ta có thể ký hợp đồng? Về việc lợi nhuận, thì Huyền gia sáu, Vương gia bốn, em thấy có được hay không?"

Như thế lâu dần, thời gian chạy nhanh, chẳng mấy chốc đã qua nửa năm, hải cảng buôn bán cực kỳ thuận lợi. Mà Vương Gia Tử một tay trấn áp bốn gia tộc kia không thể ngóc đầu lên nổi, một tay xem xét hợp đồng, khiến Vương gia trở thành bá chủ.

"Nhiễm Nhiễm, em xem chín người bọn họ đều đã kết hôn. Tôi... Tôi...."

Vương Gia Tử ngại ngùng tới đỏ mặt, lắp lắp nói tiếp: "Tôi muốn kết hôn với em..."

Huyền Nhiễm vui vẻ ôm chầm lấy Vương Gia Tử, xoa đầu cô: "Em cũng vậy."