Nguyên Dã vốn muốn trêu trọc Lý Hạ một chút, nhưng không nghĩ phản ứng của người này lại vượt ngoài dự đoán của mình, cậu dĩ nhiên đáp lại một cách ngớ ngẩn như vậy, bình thường hắn đều nhìn Lý Hạ không vừa mắt, ỷ vào bản thân học giỏi, lại có dáng dấp đẹp đẽ, có thể nói ở trong lớp giành hết sự nổi bật, tuy rằng bản thân cậu ta cao ngạo, không thích nói chuyện, thấy ai cũng phản ứng lạnh nhạt, nhưng nữ sinh trong lớp lại thích kiểu con trai như vậy, Nguyên Dã mỗi lần nghĩ đến lại đau lòng.
"Thích?! Lý Hạ, tôi nhưng xem thường cậu, hóa ra nội tâm cậu thật sự là thiếu thao." Nguyên Dã nói thô tục như vậy, nói ra tất cả những điều hắn muốn nói lúc trước.
“Là cậu hỏi tôi, cậu tại sao lại trách tôi?” Nếu đã biết bí mật của cậu, vậy cậu dứt khoát thừa nhận tất cả, dù sao Lý Hạ cậu cũng không phải là con rùa đen rụt đầu.
"Tôi đúng là hỏi cậu, nhưng cậu không cảm thấy ghê tởm sao? Thích bị đàn ông đυ.! Cậu nói cậu ..."
"Ghê tởm?! Tôi mới là ghê tởm cậu? Là cậu mở máy tính của tôi, xem video của tôi, cậu đừng quên, đó là máy tính của tôi.” Lý Hạ sắc mặt rất xấu, cậu ghét nhất là bị nói mình kinh tởm.
"Tôi ... tôi ..." Đây là lần đầu tiên Nguyên Dã thấy Lý Hạ như thế này, nhìn cái miệng nhỏ nhắn hùng hổ của cậu, Nguyên Dã từ trước đến này đều là miệng lợi hại, nhưng giờ hắn cảm thấy Lý Hạ so với hắn còn có thể nói tốt hơn.
"Tôi cái gì, tôi nói cho cậu chuyện này không phải để trách tôi, mà chỉ có thể trách chính cậu ..." Lý Hạ có thể nói đã hiện ra sức tấn công của bà tám, tuôn đến tận cùng.
Nguyên Dã nổi cáu, cái miệng này thật cái gì cũng có thể nói được, thật muốn tìm cái gì đó chặn nó lại, để cho nó không dám vô lễ với hắn lần nữa.
“Tôi nói cho cậu biết chuyện của tôi, cậu không được nói cho người khác biết, nếu không đừng trách tôi không khách khí.” Lý Hạ không đủ tự tin, đây là lần đầu tiên cậu uy hϊếp ai đó, mà đối tượng vẫn là người đàn ông cơ bắp Nguyên Dã có sức mạnh gấp đôi cậu.
“Lý Hạ, cậu có biết mình đang làm cái gì không!?” Nguyên Dã cũng là lần đầu tiên bị người khác uy hϊếp, hắn một đại nam nhân lại bị một người gầy yếu như Lý Hạ uy hϊếp, thật buồn cười.
"Cậu nói xem? Tôi lại không ..." Lời ngu ngốc còn chưa nói ra, Lý Hạ đã bị Nguyên Dã mạnh mẽ ấn chặt ngồi xuống đất, đầu úp vào đũng quần của hắn.
Nguyên Dã cởi bỏ khăn tắm, côn ŧᏂịŧ khổng lồ xuất hiện ở trước tầm mắt của Lý Hạ, rũ xuống thật dài, trực tiếp rũ vào đùi.
..................................................
“Bây giờ cậu đã biết chưa?” Côn ŧᏂịŧ khổng lồ của Nguyên Dã giật giật, tuy rằng nó còn mềm nhũn, nhưng vẫn không thể xem thường.
Lý Hạ không lên tiếng nữa, bởi vì trong mắt, trong lòng cậu bây giờ tất cả đều là côn ŧᏂịŧ đang lắc qua lắc lại ở trước mắt này, khi tận mắt nhìn thấy diện mạo lão nhị của Nguyên Dã, trong lòng cậu rung động quá mạnh mẽ. Đây là đồ chơi mà một con người nên có sao? Cậu có chút không tin hai mắt của mình. Cậu nhìn thấy côn ŧᏂịŧ trước mặt mềm nhũn có khi cũng dài hơn mười phân, Lý Hạ nghĩ, nếu nó cương cứng lên thì sẽ dọa người biết bao.
Côn ŧᏂịŧ thô to của Nguyên Dã không có bao qυყ đầυ, phát dục rất tốt, thân cây thô to muốn chết, so với cổ tay của Lý Hạ độ to không sai biệt lắm, hầu như rất ít người có thể đạt tới độ to như này, nhìn tới qυყ đầυ lại càng dọa người, kích thước phải bằng quả trứng, toàn bộ qυყ đầυ có màu đỏ sẫm. Thân cây màu sắc cũng không đen lắm, chính là màu đen nhạt, cậu đoán Nguyên Dã thủ da^ʍ không nhiều, bằng không màu sắc sao lại nhạt như vậy.
"Cậu không phải rất thích sao! Tôi cho cậu liếʍ." Nguyên Dã trực tiếp cầm ©ôи ŧɧịt̠ vẩy lên mặt cậu.
Chấn động trong lòng Lý Hạ còn chưa biến mất, lại càng thêm chấn động! Nguyên Dã đã nói gì?! Cậu không có nghe sai đi! Để cho cậu liếʍ!
"Sao? Không dám?! Hừ! Tôi liền biết ..." Nguyên Dã đoán Lý Hạ cũng không dám làm ra chuyện khác người như thế, để cho cậu liếʍ côn ŧᏂịŧ của bản thân hắn, việc này không phải là sự sỉ nhục đối với cậu sao.
Lý Hạ nhìn côn ŧᏂịŧ khổng lồ trước mặt, miệng nuốt ừng ực, ánh mắt kiên định, cầm lấy côn ŧᏂịŧ, một hơi ngậm lấy qυყ đầυ.
“A.....Sướиɠ!” Nguyên Dã không ngờ tới Lý Hạ thực sự đem côn ŧᏂịŧ của hắn ngậm vào trong miệng, lần đầu tiên được người khác khẩu giao, còn là một người đàn ông, hắn không những không có bài xích, trái lại càng nhiều là kí©h thí©ɧ, vô cùng sảng khoái, Lý Hạ, người đàn ông chất lượng cao trong miệng người khác đang ngồi xuống khẩu giao cho hắn, ngậm mυ"ŧ qυყ đầυ của hắn, đều da^ʍ đến chảy nước.
Lý Hạ khó khăn nuốt vào qυყ đầυ, trong khoang miệng cậu bị qυყ đầυ căng đầy, cậu chỉ có thể nhét vào hết khả năng của mình, đáng tiếc chỉ có thể ngậm được phần đầu, nếu cố nhét vào thêm chỉ sợ miệng của cậu sẽ căng đến nứt vỡ mất.
“Đây là lần đầu tiên cậu khẩu giao!” Nguyên Dã vô cùng chắc chắn nói, hắn có thể cảm nhận được kỹ năng khẩu giao của Lý Hạ còn non nớt, cậu học sinh giỏi thiếu thao này hóa ra vẫn là lính mới, thật không nghĩ tới?
Việc ngậm nuốt vụng về mang đến cho Lý Hạ một trải nghiệm đau đớn, nhưng nó lại mang đến cho côn ŧᏂịŧ thô to của Nguyên Dã sự thoải mái vô tận, thật sự rất thoải mái! Tại sao trước đây hắn không để người khác khẩu giao cho nó nhỉ? Để cho tới hôm nay mới cảm nhận được loại kí©h thí©ɧ này, chính mình thật ngu ngốc.
Lý Hạ đã quỳ trên mặt đất, cậu giống như là người hầu của Nguyên Dã, khuất phục trước sức hấp dẫn của côn ŧᏂịŧ khổng lồ của Nguyên Dã, không biết nhục nhã mà nuốt vào, đối với Lý Hạ mà nói, hiện tại chỉ có côn ŧᏂịŧ to này mới có thể thõa mãn cơn thèm khát của cậu.
"Ăn ngon không? Hửm!?" Nguyên Dã cũng không có kinh nghiệm, giống như một khúc gỗ bị động để Lý Hạ nuốt trọn côn ŧᏂịŧ của mình, hiện tại loại cảm giác sảng khoái này sớm đã lấp đầy tất cả các dây thần kinh của hắn.
Nghe được lời nói của Nguyên Dã, Lý Hạ ngẩng đầu lên, ánh mắt vô tội làm cho Nguyên Dã có xúc động muốn đυ. xuyên cái miệng nhỏ nhắn này, cảm quan thị giác là nguyên thủy nhất, qυყ đầυ của hắn đang được ngậm trong miệng của Lý Hạ, phần thân côn ŧᏂịŧ to lớn ở bên ngoài, lại nhìn đến Lý Hạ điềm đạm đáng yêu nhưng bộ dáng dâʍ đãиɠ, Nguyên Dã vừa nếm qua ngon ngọt, thế nhưng sinh ra kí©h thí©ɧ đến muốn bắn.
Lý Hạ nhìn thấy Nguyên Dã vì thoải mái mà khuôn mặt méo mó mới thở phào nhẹ nhõm, cặp mông khỏe mạnh cũng bắt đầu co giật, cậu biết Nguyên Dã sắp đạt cao trào, nhưng lưỡi cậu vẫn còn chưa nhúc nhích, nửa cái thân cây khổng lồ còn chưa ăn hết thì làm sao cậu có thể để hắn dễ bắn tinh vào miệng?
“Phụt!” Lí Hạ phun ra côn ŧᏂịŧ, chất lỏng từ qυყ đầυ bắn tung tóe ra sàn, mà trên mặt của cậu chỗ nào cũng tràn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙.
"Fuck! Cậu con mẹ nó sao lại nhổ ra." Nguyên Dã cáu kỉnh nói, bản thân hắn đang thoải mái thì nguồn an ủi của mình bị chặt đứt, hắn làm sao có thể cao hứng được.
“Miệng của tôi căng đau quá!” Lý Hạ là đang nói dối, cậu còn chưa liếʍ đủ, sao có thể để Nguyên Dã xuất tinh trước.