Quyển 2 - Chương 11: Ông chủ tức giận cưỡng ép

Sau lần xe chấn đó, người đàn ông hoàn toàn bị hương vị lỗ thịt của Trương Xuyên mê hoặc, vừa khít lại mềm mại, khi làm chuyện ấy có thể khiến anh như bị câu mất hồn phách, hơn nữa Trương Xuyên còn rất dâʍ đãиɠ, anh càng đυ. mạnh, Trương Xuyên càng kêu đến lợi hại. Giờ đây, sự yêu thích của anh dành cho Trương Xuyên đạt mức không thể cưỡng lại được.

Trương Xuyên cũng say mê sự mạnh mẽ trong vấn đề tìиɧ ɖu͙© của người đàn ông, quả thực giống như không muốn sống mà làm hắn. Hắn thích chết cái đồ chơi vừa thô vừa lớn kia của người đàn ông, đặc biệt là qυყ đầυ thô tròn kia.

“Ông chủ, bà chủ sắp xuất viện, anh không đi đón cô ấy sao?” Trương Xuyên nằm trong vòng tay của người đàn ông, ngón tay thỉnh thoảng lại quấy rối trên ngực người đàn ông.

Diêm Vĩ đang nhắm mắt nằm thoải mái trên ghế xe, anh nghe thấy Trương Xuyên nhắc đến người phụ nữ kia, lập tức mở mắt ra, anh buông Trương Xuyên ra và nói: “Cậu nhắc đến cô ấy để làm gì?”

Trương Xuyên nhận ra rằng mình đã nói sai., hắn nắm lấy tay người đàn ông nói: "Em sẽ không nhắc đến cô ấy nữa! Sẽ không nhắc đến cô ấy nữa!"

Vẻ mặt nghiêm túc của Diêm Vĩ có chút dịu lại, quay đầu lại nói: "Hôm nay tôi phải đến đón cô ấy, cậu đợi tôi ở công ty, có nghe hay không."

Trương Xuyên ôm lấy người đàn ông, thân thể tơi vào l*иg ngực rộng lớn. Hắn cảm nhận được hơi thở tản ra từ anh, nhỏ giọng nói:“Ừm, em ở công ty chờ anh.” Trương Xuyên trầm mặc, nghĩ đến người vợ hợp pháp của người đàn ông sẽ quay về, hắn liền cảm thấy khó chịu. Không biết về sau người đàn ông này còn có thể tìm hắn hay không.

Diêm Vĩ ôm lại Trương Xuyên, cảm nhận được thân thể mềm mại trong vòng tay, trong lòng sinh ra thương tiếc, anh an ủi: “Sau này ta sẽ đối xử tốt với cậu, chỉ cần cậu ngoan ngoãn nghe lời là được.” Diêm Vĩ ăn nói vụng về, vốn là định nói lời an ủi nhưng lại không nghĩ tới biến khéo thành vụng, châm ngòi cho cơn giận của Trương Xuyên.

"Anh đang nói cái gì! Anh xem em là loại người gì, em nguyện ý bị anh thượng, em không cầu cái gì của anh, chúng ta là quan hệ bình đẳng." Trương Xuyên nổi giận, đẩy người đàn ông ra. Cái gì gọi là ngoan ngoãn nghe lời, hắn Trương Xuyên là loại người không có nửa diểm ánh mắt sao! Hắn đúng là câu dẫn người đàn ông, nhưng người đàn ông lúc đó chẳng phải cũng đã cắn câu sao.

Tiếng hét của Trương Xuyên khiến Diêm Vĩ cũng tức giận, anh là nhìn thấy Trương Xuyên khó chịu muốn an ủi hắn đâu! Cò quay lại mắng anh cái gì, vì thế anh mặt mũi tối sầm đáp lại: "Nói xong chưa?"

“Xong rồi!” Trương Xuyên nhìn thấy sắc mặt tối sầm của người đàn ông, nói trong lòng không có sợ hãi là không có khả năng, nhưng hắn cần thiết phải đối đầu với anh, nếu không về sau người đàn ông này chỉ biết khống chế hắn mà hắn chỉ có thể khuất phục với người này.

"Tôi mẹ nó cho cậu lá gan phải không? Tôi đυ. cậu, là cậu tự nguyện bị ta đυ. vào, bây giờ còn muốn đòi hỏi quyền lợi cái gì, cậu suy nghĩ nhiều đi!" Bản thân Diêm Vĩ là nam nhân, anh không thích người của mình có dáng vẽ kiêu ngạo, cưỡi lên trên người của mình

“Anh.....anh....em đi về!” Trương Xuyên tức giận, hắn mở cửa xe, xuống xe đi lên công ty.

Diêm Vĩ không ngăn cản Trương Xuyên, anh lấy ra một điếu thuốc, châm lửa rồi dựa vào ghế hút thuốc. Sau một điếu thuốc, anh hung hắng ném tàn thuốc ra ngoài cửa sổ, mắng to: "Kỹ nữ, chờ tôi quay lại sẽ thu thập cậu."

Hai người tan rã trong không vui, Diêm Vĩ đi đến bệnh viện đón vợ. Đợi đến khi đến bệnh viện, vợ thì không đón được nhưng lại nhận được tin nhắn của cô nói rằng đã được đón trước đó rồi. Diêm Vĩ biết ai đã đón cô, vì thế gọi điện cho mẹ vợ nhưng đối phương căn bản không nhận điện thoại, anh đành phải bỏ cuộc, rồi về công ty trước

Khi đến công ty, thời điểm Diêm Vĩ đi tới trước mặt Trương Xuyên, cố ý "hừ" một tiếng, nhưng không ngờ rằng Trương Xuyên căn bản không quan tâm mình, cũng không nhìn anh lấy một cái. Diêm Vĩ bị làm cho tức giận nha! Không để ý tới anh phải không!Được, vậy anh cũng không thèm để ý tới cậu!

Trong ba ngày liên tiếp, Trương Xuyên và Diêm Vĩ cứ như người xa lạ, không nói lời nào, cũng không thèm liếc mắt nhìn đối phương một cái, cứ như thế, mỗi ngày Diêm Vĩ đều sống trong áp suất thấp, rốt cục đến ngày thứ ba, anh không thể chịu đựng được nữa, bùng phát!

"Anh làm cái gì vậy! Anh dẫn em đi đâu!" Sau khi tan sở, đồng nghiệp còn chưa đi hết, Trương Xuyên đã bị người đàn ông mạnh mẽ kéo đi, cổ tay đều tái xanh.

Diêm Vĩ mặt tối sầm, cũng không nói tiếng nào, cứ kéo Trương Xuyên về phía trước cho đến khi kéo hắn vào nhà vệ sinh, sau đó anh mới buông Trương Xuyên ra.

"Anh rốt cuộc muốn làm cái trò gì vậy? Anh muốn bóp em chết à!" Trương Xuyên nhìn cổ tay mình bị nắm đến tái xanh mà cảm thấy đau lòng không thôi.

Sau khi đóng cửa nhà vệ sinh, Diêm Vĩ túm cổ Trương Xuyên nói: "Là cậu muốn thế nào!"

"Buông em ra! Em phải quay lại làm việc!" Trương Xuyên giãy dụa, nhưng hắn càng giãy dụa người đàn ông càng dùng sức.

"Cậu vì sao không để ý tới tôi! Tôi đối với cậu như thế nào!" Diêm Vĩ như trở lại cái tuổi mười tám, mười chín, khi anh chưa biết yêu.

"Anh buông em ra trước! Đau quá!" Trương Xuyên muốn kéo tay người đàn ông ra, nhưng khí lực người đàn ông quá mạnh nên hắn không thể kéo ra.

Diêm Vĩ càng thêm tức giận, anh khóa cửa nhà vệ sinh, kéo Trương Xuyên, ném thẳng vào một buồng vệ sinh.

"Em muốn đi ra ngoài! Anh mau thả em ra ngoài!" Trương Xuyên giương nanh múa vuốt, tuy rằng đã dùng hết khí lực, hai tay cũng vẫn nhanh chóng bị bắt lấy.

Diêm Vĩ dùng một tay nắm lấy hai cổ tay của Trương Xuyên ép vào tường, tay còn lại đặt lên cái miệng nhỏ nhắn của cậu, hung dữ nói: "Cậu không phải là thiếu đυ. sao!Tôi hiện tại sẽ đυ. cậu khiến cậu bị đυ. thật sung sướиɠ! Đến lúc đó, cái miệng nhỏ này liền sẽ thành thật"

" Em không muốn! Anh buông! Nhanh buông em ra! " Trương Xuyên liều mạng giãy dụa, đáng tiếc không có hiệu quả lớn gì

Diêm Vĩ hung hăng cởi thắt lưng Trương Xuyên, lại cởϊ qυầи tây của hắn ra, cơ khát vuốt ve mông vểnh của hắn, thô tục nói: "Vài ngày không quan tâm cậu, tôi thấy cái mông da^ʍ này lại cong vểnh hơn! Có phải ở sau lưng tôi tìm người đàn ông khác. ”

Đối mặt với sự sỉ nhục vô liêm sỉ của người đàn ông, Trương Xuyên muốn đánh trả, nhưng hắn chưa kịp nói gì thì người đàn ông đã chọc một ngón tay vào hậu huyệt của hắn.

"Hừ! Cái lỗ da^ʍ nóng bỏng này không thể chờ đợi để hút ngón tay của tôi như vậy!Là muốn tôi đυ. vào phải không?" Diêm Vĩ chọc nửa ngón tay vào, không ngừng mà chọc vào bên trong.

“A....đau quá!” Hậu huyệt đột nhiên bị đâm vào nửa ngón tay, Trương Xuyên đau đớn hít vào một hơi, hai cánh mông co giật, gắt gao siết chặt lấy nhau.

“Mẹ nó, thả lỏng, tôi muốn mở rộng cho cậu, nếu không thì lát nữa làm sao đυ. chết cậu!” Ngón tay của Diêm Vĩ vẫn đi vào, nhưng là hậu huyệt quá chặt, anh căn bản không thể nhét thêm vào được nữa.

Trương Xuyên dùng sức giãy dụa cổ tay, dùng chân đá một cái vào chân người đàn ông, không chút sợ hãi nói: "Anh buông ra! Nếu không, đừng trách em không khách khí!"

"Không khách khí!Ha ha! Tôi xem cậu lát nữa không khách khí như thế nào" Diêm Vĩ cởi dây thắt lưng của mình, đem côn ŧᏂịŧ màu tím đen đã sung huyết cương cứng lấy ra, qυყ đầυ rỉ ra chất nhờn kí©h thí©ɧ. Diêm Vĩ buông cổ tay Trương Xuyên ra, cưỡng chế ôm lấy hắn, lôi kéo bờ mông trắng nõn mềm mại, cắm côn ŧᏂịŧ của anh vào.

"A ..." Hậu huyệt chặt chẽ của Trương Xuyên vẫn đóng chặt như cũ, vừa rồi mở rộng cũng không giúp được gì, qυყ đầυ thô lớn cọ xát lên miệng huyệt, nhưng không thể chen vào.

"Chết tiệt! Thả lỏng chút! Để cho tôi vào!" Đôi mắt của Diêm Vĩ đỏ hoe, gân xanh trên trán nổi lên, anh đã không đυ. Trương Xuyên nhiều ngày, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã lấp đầy trong bao tinh hoàn kêu gào muốn phun ra bên ngoài.

Hậu huyệt chặt chẽ của Trương Xuyên bị qυყ đầυ của người đàn ông đâm vào rất khó chịu, hắn không thể chịu được người đàn ông hành xử giống như cầm thú, vì vậy hắn đưa tay dưới đũng quần, hung ác nhéo một cái vào tinh hoàn của người đàn ông.

Đau đớn đột ngột, Diêm Vĩ buông Trương Xuyên ra, che đũng quần của mình và hét lên, hung ác trừng mắt nhìn Trương Xuyên. Lợi dụng sự đau đớn của người đàn ông, Trương Xuyên mặc quần vào, không dám liếc nhìn người đàn ông liền lao ra khỏi buồng vệ sinh, mở cửa nhà vệ sinh rồi chạy ra ngoài.

Diêm Vĩ ở trong nhà vệ sinh tầm nửa tiếng, đợi cơn đau ở tinh hoàn giảm bớt anh mới đi ra ngoài. Nhưng chờ đến khi anh đi ra ngoài, hung thủ đã véo tinh hoàn của anh đã biến mất từ

lâu.

"Mẹ nó! Trương Xuyền cậu chờ đấy, xem tôi không đυ. hỏng lỗ da^ʍ của cậu!" Diêm Vĩ nghĩ nghĩ, côn ŧᏂịŧ dưới đũng quần lại hơi hơi ngẩng đầu lên.