"Này! Ông chủ hôm nay bị sao vậy? Tính tình sao lại nóng như vậy!" Trương Xuyên đến gần đồng nghiệp hỏi.
Sáng nay trong văn phòng mây đen dày đặc, áp suất cực thấp, nhân viên nào bị ông chủ gọi đến đều có vẻ mặt đau khổ cơ hồ muốn khóc, Trương Xuyên cũng không ngoại lệ.
Trương Xuyên đoán ông chủ đã ăn phải bom, cả buổi sáng mặt mũi đều tăm tối như thể diêm vương nhập thân vậy , nhưng cho dù bị ông chủ giáo huấn một lát thì hắn vẫn tự ngược mà cảm thấy ông chủ là người tốt, rất bá đạo, hắn thích một ông chủ nam tính như vậy.
"Ai biết được? Nhưng tôi nghe nói tính tình của ông chủ kém như vậy là bởi vì phương diện đó không được thỏa mãn." Đồng nghiệp nhỏ giọng đáp.
"Phương diện đó! Phương diện nào?" Trương Xuyên bình thường vốn dâʍ đãиɠ có thể lên trời, lúc này thế nhưng lại không hiểu đồng nghiệp nói gì.
"Cậu thật ngốc a! Cậu nói về phương diện nào? Đương nhiên là về tìиɧ ɖu͙© rồi!" Đồng nghiệp che miệng, thấp giọng nói. Vì đồng nghiệp của Trương Xuyên là phụ nữ nên khi nói đến đời sống tìиɧ ɖu͙© của ông chủ không thể tránh khỏi một chút ngại ngùng.
“Tình.... Tìиɧ ɖu͙©!” Đại não của Trương Xuyên xoay chuyển cực nhanh, hắn suy nghĩ một hồi mới biết đồng nghiệp của mình nói đúng, mỗi lần ông chủ đứng lên đều phải sửa sang lại quần của mình để che đi côn ŧᏂịŧ đang cương cứng, lại nghĩ nào có người đàn ông nào côn ŧᏂịŧ cương cứng cả ngày, bình thường mà nói chỉ có buổi sáng chỗ đó mới có tinh thần, nhưng đũng quần ông chủ ngày nào cũng đều lộ ra một cái lều lớn, điều này rất kỳ quái? Chẳng lẽ tính dục của ông chủ quá mức tràn đầy?
"Đúng vậy! Cậu không biết sao?" Nữ đồng nghiệp thấy Trương Xuyên có vẻ hứng thú thì mở miệng nói ra.
"Chị làm sao biết! Nghe được từ đâu?" Trương Xuyên tiếp tục nghe ngóng.
"Chuyện này còn phải hỏi thăm. Mọi người trong công ty đều biết vợ của ông chủ bị bệnh tim bẩm sinh, cơ thể không thể bị kí©h thí©ɧ quá lớn."
Trương Xuyên lần đầu tiên nghe nói về chuyện của bà chủ, việc bà chủ bị bệnh tim bẩm sinh quả thực trước kia hắn cũng không biết nếu biết thì hắn đã tấn công ông chủ từ sớm, hắn sẽ không phải mỗi ngày đều phải kìm nén bản tính dâʍ đãиɠ của mình sợ sẽ phá hoại gia đình người khác. Tuy nhiên, Trương Xuyên cũng không thể không biết trơ trẽn mà quyến rũ ông chủ, chung quy Trương Xuyên vẫn không làm được, lý trí của hắn vẫn còn đó, làʍ t̠ìиɦ nhân không bằng làm vợ, Trương Xuyên tuy rằng lẳиɠ ɭơ nhưng là lẳиɠ ɭơ có phong độ.
"Vậy chẳng phải ngày nào ông chủ cũng phải nghẹn sao!"
“Cậu nghĩ thế nào?” Đồng nghiệp của Trương Xuyên nở nụ cười" Chính cậu có thể tự hiểu".
Khi cả hai người đang thì thầm trò chuyện vui vẻ, giọng nói trầm thấp của Diêm Vĩ vang lên.
"Trương Xuyên! Cậu lại đây một lát!"
Trương Xuyên sửng sốt, lập tức từ trên ghế đứng lên, đáp: "Vâng ... Vâng!
" Cậu xem bản báo cáo cậu làm như thế nào! Hả!?Chữ sai một đống lớn không nói, phương án áp dụng căn bản không triệt để!Cậu là muốn cho tôi xem cái này! Nói đi! ”
Diêm Vĩ đen mặt, tức giận đập mạnh bản báo cáo xuống bàn, phát ra tiếng vang lớn như vậy chứng tỏ anh dừng lực lớn đến mức nào!
"Tôi ... tôi ... tôi ..." Trương Xuyên cả người run lên, ông chủ thật đáng sợ.
“Tôi cái gì mà tôi!”
Diêm Vĩ từ trong ngăn kéo lấy ra mấy tờ giấy, đứng dậy ném tới trước mặt Trương Xuyên nói: “Đây là báo cáo của cậu tuần trước! Cậu nhìn xem mình viết cái gì!”
Trương Xuyên cúi đầu, ánh mắt đảo từ bên này sang bên kia. Khi Diêm Vĩ đứng dậy, mắt hắn mở lớn bởi vì khi ông chủ tức giận hắn thì côn ŧᏂịŧ của ông chủ đang cứng lên, một cái lều lớn nhô ra khỏi quần âu, nhô thẳng về hướng nhìn của hắn.
"Tôi hỏi cậu! Nói chuyện! Câm điếc rồi sao!" Diêm Vĩ hồn nhiên không biết rằng trạng thái xấu xí của mình đã bị nhân viên nhìn thấy.
“Ông chủ.....ông chủ...anh....anh.....phía dưới của anh” Trương Xuyên chỉ tay vào đũng quần của Diêm Vĩ.
Diêm Vĩ nhìn theo hướng ngón tay của Trương Xuyên, lập tức lại ngồi xuống ghế, xấu hổ nói: “Cậu...cậu chỉ vớ vẩn cái gì!”
Trương Xuyên nghẹn không dám cười, ngẩng đầu cố ý nói bằng giọng ủy khuất: “Ông chủ, tôi không cố ý làm vậy.”
Thấy ánh mắt của nhân viên không ở trên người mình, Diêm Vĩ không nói được gì, anh chỉ có thể xua tay: “Cậu...cậu trước.....đi trước. "
Trương Xuyên làm sao có thể bỏ lỡ cơ hội này? Hắn từ từ đi đến trước mặt ông chủ, nói," Ông chủ, tôi xin lỗi, tôi thực sự xin lỗi, tôi cũng không biết anh sẽ cứng lên! "
"Cậu đang nói cái gì vậy! Im lặng đi!" Diêm Vĩ giả vờ bình tĩnh, nhưng trong lòng thì bối rối không thôi, lúc nãy anh đứng dậy cũng không nhận thấy chỗ đó đang cương lên. Diêm Vĩ cảm thấy điều này thật bình thường, bản thân anh có tính dục tràn đầy hơn nữa đã hơn một tháng không làm, quần âu chỉ cần cọ xát côn ŧᏂịŧ của anh một chút là sẽ lập tức cương cứng mà không cần người sờ vuốt.
“Ông chủ, anh có muốn đi nhà vệ sinh một chuyến không, nhịn lâu sẽ không tốt.” Trương Xuyên vẻ mặt ngượng ngùng, lúng túng nhắc nhở.
"Cậu đi làm việc của cậu đi! Tôi không sao" Diêm Vĩ mở tập tài liệu trên tay, lật xem. Mặc dù anh rất bình tĩnh, nhưng rõ ràng cái bọc lớn dưới đũng quần đã bán đứng anh.
“Vâng, ông chủ, tôi đi làm việc trước.”
Trương Xuyên quay người lại cố tình vặn nhẹ mông vểnh trước mặt Diêm Vĩ, để trêu trọc thần kinh vốn đã bị kí©h thí©ɧ của anh.
Diêm Vĩ sốt ruột muốn Trương Xuyên rời đi càng sớm càng tốt, nhưng khi nhìn thấy cặp mông vặn vẹo cong vểnh của Trương Xuyên, Diêm Vĩ, một người đàn ông thẳng nam, ánh mắt của anh vốn đang hoảng loạn trong nháy mắt nhìn chằm chằm, anh không ngờ mông của một người đàn ông lại có thể vểnh lên như vậy. Chiếc quần jean bó sát tôn lên bờ mông căng tròn, cùng đôi chân thon dài, Diêm Vĩ cảm thấy sự kết hợp này rất gợi cảm. Diêm Vĩ muốn thu hồi tầm mắt, hơn một tháng rồi anh không được nếm qua mùi vị làʍ t̠ìиɦ, cái mông nhô lên đã hấp dẫn anh đến một mức độ nào đó.
Bờ mông dần dần rời khỏi tầm mắt của anh, Diêm Vĩ có chút không muốn từ bỏ, đầu óc anh lúc này nóng bừng, tim đập thình thịch, côn ŧᏂịŧ dưới đáy quần càng cứng lên, cái mông của một người đàn ông đều có thể trêu chọc anh, Diêm Vĩ cảm thấy mình đúng là cầm thú.
Cả ngày nay Trương Xuyên đều suy nghĩ một vấn đề, hắn muốn câu dẫn người đàn ông này sao? Câu dẫn! Làm tiểu tam sợ sẽ phá hoại gia đình của người khác, không câu dẫn, lại cảm thấy mình sẽ hối hận đến chết nếu bỏ lỡ cơ hội chỉ có một lần trong đời như vậy.
Trương Xuyên do dự, khi mới đến công ty này, hắn đã coi trọng người đàn ông này, đến nay cũng đã ba năm, du͙© vọиɠ từ từ tích lũy hơn ba năm quả thực đáng sợ, hăn đôi khi chỉ hận không thể lột sạch hết quần áo của người đàn ông sau đó liếʍ mυ"ŧ toàn thân của người đàn ông này.
Trương Xuyên biết rằng hắn thích vóc dáng rắn chắc và côn ŧᏂịŧ to đen của đàn ông kia hơn, nên hắn nhịn xuống ham muốn bẩn thỉu của mình không đi câu dẫn người đàn ông này, nhưng bây giờ hắn đã biết ham muốn tìиɧ ɖu͙© cơ bản nhất của người này cũng không được thỏa mãn, làm sao hắn có thể thờ ơ được. Hơn nửa, ngay khi ông chủ nhìn hắn rồi cương lên vào ngày hôm nay, Trương Xuyên biết rằng ham muốn mà mình đã ngụy trang rất tốt đã bị phá vỡ, hắn muốn quyến rũ người này, dùng sự lẳиɠ ɭơ của mình để bẻ cong người này, sau đó sử dụng hậu huyệt của mình để thỏa mãn ham muốn tìиɧ ɖu͙© tột độ của người đàn ông này.