Nghỉ hè năm nhất đại học, Lục Đỉnh vốn định tận dụng thời gian này để đi thực tập và nhân tiện kiếm thêm chút tiền sinh hoạt, ai biết công trường thực tập lại đào ra một cục đá rỉ máu. Công nhân nhốn nháo bỏ chạy, chỉ có Lục Đỉnh xách cái máy khoan xông lên.
-------
Xuyên qua đến thế giới này sắp hai mươi năm, bàn tay vàng ngục giam thu nhận quái vật của anh đã sớm đưa tới, nhưng bởi vì hai mươi năm qua chưa từng gặp được một con quái vật nào, sự kiên nhẫn của Lục Đỉnh đã sớm hao mòn từ lâu.
Bây giờ gặp được quái vật, trong đầu Lục Đỉnh chỉ còn một suy nghĩ: “Nếu mình không gϊếŧ chết quái vật thì cũng sẽ bị quái vật gϊếŧ chết.”
Từ đây gia nhập 749, mượn Cừ Đạo của Cục 749 để tìm quái vật, thu dụng quái vật.
Kể từ đó, 749 có thêm một vị điều tra viên chưa bao giờ tha kẻ nào thoát.
Từng con từng con yêu ma quỷ quái chỉ tồn tại trong truyền thuyết hiện thế, Lục Đỉnh lần lượt gϊếŧ chết.
[Thu dụng đá cứng Nam Sơn, đạt được Cân Xe Chi Đạo, không gì là không chém.]
[Thu dụng Hắc Lão thái thái, đạt được lực lượng của nghìn quân, bàn tay có thể đẩy núi.]
[Thu dụng Phi Ngô Công, đạt được Ngô Công Định Phong Thuật, phi thiên độn địa.]
Cục 749: "Nếu không phải trường hợp bất đắc dĩ, muôn ngàn lần không thể để cho Lục Đỉnh nhận nhiệm vụ, mục tiêu hàng đầu của 749 chúng ta là bắt giữ và thu dùng, nhưng mỗi lần anh ta ra tay là không để lại người sống!!”
Cục 749, khẩu hiệu của chúng ta là: “Chúng ta thu dùng, chúng ta giam giữ.”
Lục Đỉnh: “Mặc dù tôi là điều tra viên của 749, nhưng tôi không thu dùng, chỉ đánh chết.”
[Gϊếŧ dứt khoát] [Có quái vật là tốt] [Quái vật nào cũng đáng chết] [Tàn nhẫn và tàn nhẫn]