Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tùy Thân Liệp Thú Không Gian

Chương 57: Ghi Âm

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hắn quay đầu nhìn thấy Lục Ly đang đứng ở cổng nở nụ dịu dàng, lập tức giật giật khóe miệng, vội vàng tỏ ra đứng đắng đường hoàng mở miệng giải thích: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏͏ A Ly muội muội của ta đáng yêu chói mắt như thế, ta đây đã sớm khắc ghi vào trong lòng, sao có thể làm như không thấy? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nói tóm lại, lấp liếʍ trước rồi tính tiếp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏͏ Như vậy sao... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Ly nghe vậy, phát ra một tiếng cảm thán khiến Lục Trạch có hơi khó hiểu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó, khóe miệng nàng nhếch lên, lấy điện thoại từ trong tay áo, ấn xuống một nút. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh âm trầm thấp của Lục Trạch từ trong điện thoại truyền ra: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏͏ A Ly muội muội của ta đáng yêu chói mắt như thế, ta đây đã sớm khắc ghi vào trong lòng, sao có thể làm như không thấy? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch: "?? ! !" ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe được thanh âm này, thân thể của hắn lập tức cứng ngắc, có chút không dám tin nhìn Lục Ly. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dường như Lục Ly cảm thấy còn chưa đủ, nàng vẫn chưa thỏa mãn mà phát lại ba lần. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch đã sớm nổi da gà toàn thân, tuyệt vọng kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏͏ Mau dừng tay a a a !!! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đừng có ghi âm cái kiểu nói trẻ trâu này!!! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cảm giác chẳng khác nào bị xử tử hình nơi công cộng!!! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Rất muốn chết rất muốn chết! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Ly nhìn Lục Trạch đang nằm sấp trên mặt đất vì quá xấu hổ, nàng nhếch đôi môi đỏ, mỉm cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏͏ Ca ca, A Ly sẽ giữ bản ghi âm này cho thật kỹ nha? Ngươi nói xem, nếu đưa cái này cho cha, cha sẽ có phản ứng gì nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏



Lục Trạch nghe vậy, gương mặt méo xệch, nếu thật sự để cha nghe được, với cái tính tình cưng chiều con gái kia của cha, chẳng phải mình sẽ vào khoa chấn thương chỉnh hình ư?! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏͏ Lục Ly... Ngươi thật ác độc! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch khô khốc mở miệng, đồng thời âm thầm chuẩn bị sẵn tư thế, tính toán đột ngột phát lực nhào tới cướp điện thoại vào tay. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Với tốc độ của hắn, chỉ cần thật nhanh thật bất ngờ, chắc chắn có cơ hội! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn cảm thấy hắn vẫn còn cứu vãn được tình hình! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay lúc Lục Trạch đang nghĩ như thế, Lục Ly lại mỉm cười đặt thẳng đứng điện thoại lên trên khe ngực vì mặc áo ngực thể thao mà đang hơi lộ ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó, ngón tay ngọc ngà mảnh khảnh của nàng đè lên cạnh điện thoại, đẩy nó xuống, điện thoại cứ như vậy chậm rãi chui vào trong khe ngực, không còn thấy bóng dáng đâu nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch: "???" ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Kịch bản kiểu này đâu có đúng? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chỗ đó thì bảo ta ra tay kiểu gì? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chỗ đó là khe ngực đấy! Cho tay vào móc à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Ly mỉm cười nhìn gương mặt tràn đầy tuyệt vọng của Lục Trạch, môi đỏ lại cong thêm mấy phần: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏͏ Dù sao thực lực ca ca hơn hẳn muội muội, A Ly chỉ có thể dùng hạ sách này thôi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó, nàng ưỡn ngực, nhíu mày nói với Lục Trạch: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏͏ Muốn lấy không, A Ly sẽ không phản kháng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch méo miệng, chưa nói hai người không phải anh em ruột, cho dù là anh em ruột thì cả hai đều lớn rồi, loại hành vi cho tay vào khe tìm bảo vật đó... thật sự có hơi kí©h thí©ɧ quánh sáng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tiết tháo của hắn đang cố gắng kéo hắn lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏



A a... Không quan trọng, ta mặt dày mà! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không phải sẽ bị đưa tới khoa chỉnh hình à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ít nhất cũng phải tới lúc ta kết thúc thực tập tốt nghiệp đã chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không sợ, ta có thể nhảy nhót mấy ngày nữa! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Ly nhìn bộ dạng “đời này không còn gì đáng tiếc của Lục Trạch”, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏͏ Ca ca không cần lo lắng, dưới tình huống bình thường, A Ly sẽ không nộp mấy lời biếи ŧɦái này của ca ca lên cho cha. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dưới tình huống bình thường? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch dùng ánh mắt kẻ địch nhìn Lục Ly. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Người này tâm tư đen tối! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đây là định làm gì? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Uy hϊếp hắn? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

A, ai chẳng phải một đại trượng phu cương nghị ngay thẳng chứ? Dù có bị bộ ngực của Lục Ly làm chết ngạt hôm nay, hắn cũng quyết không bị uy hϊếp! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn mặt không thay đổi mở miệng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏͏ Vậy tình huống không bình thường là gì? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏͏ Ừm... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngón tay ngọc của Lục Ly điểm lên môi đỏ, nàng suy tư một lát, sau đó mỉm cười đáp: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏͏ Tạm thời thì chưa biết, cho nên ca ca cũng tạm thời không cần lo lắng sẽ bị đưa đến khoa chỉnh hình nha. Có phải là có chút kích động không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đâu chỉ là có chút chứ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
« Chương TrướcChương Tiếp »