Hứa Dương kiên định gật đầu:
- Đúng thế.
Làm người đứng đầu lớp, hắn sắp đột phá được cửu phẩm, nên muốn thử sức một phen. Nhưng hắn lại chưa từng nghĩ tới danh ngạch cử đi đại học Liên Bang, hắn chỉ muốn tranh danh ngạch cử đi các trường học khác.
Lý Lương nghe vậy, cũng không nói gì, chỉ đưa tên Hứa Dương vào trong quang não.
- Lão sư, ta cũng muốn báo danh.
Một thiếu niên tóc vàng vạm vỡ, cao hơn hai mét đứng lên, lớn tiếng nói.
Leo Healy, người đứng thứ hai, cũng là võ giả bát phẩm cảnh giới.
Lý Lương khẽ gật đầu, cũng đưa tên Leo Healy vào trong quang não.
- Còn có ai?
- Lão sư, ta cũng muốn báo danh.
Một thiếu nữ khả ái có gương mặt tròn trịa đứng lên.
- Tự Phương, ngươi cũng muốn báo danh?
Lý Lương nhìn thiếu nữ khả ái một chút, nơi ngạc nhiên.
Tự Phương khẽ gật đầu, đáp:
- Lão sư, hôm qua ta mới vừa đột phá bát phẩm.
Lý Lương nghe vậy, mỉm cười:
- Không tệ, nói không chừng có thể cạnh tranh được. Nếu cả ba ngươi đều có thể trở thành tuyển thủ hạt giống, lão Lý này cũng xem như nở mày nở mặt.
Lý Lương lại khiến mọi người nhịn không được phải bật cười, trêu chọc:
- Tự Phương, ngươi phải cố lên nha! Mặt mũi của lão Lý dựa hết vào ngươi đó!
Tự Phương nghe vậy, có chút ngượng ngùng đỏ mặt. Nàng vẫn là một cô gái thẹn thùng, nhưng dù là vậy, nàng vẫn gật đầu, kiên định nói:
- Ta sẽ cố gắng!
- Còn ai không? Nếu không còn thì ta nộp danh sách lên nhé?
Lúc này, Lục Trạch đứng lên:
- Lão sư, ta cũng muốn báo danh.
Lục Trạch khiến đám người hơi sững sờ, tất cả mọi người quay đầu nhìn hắn.
- Má nó! Thôi được rồi ngươi nhanh ngồi xuống đi, để ta lấy cái đinh trên ghế ngươi đi.
- Không ngờ Lục Trạch còn biết nói đùa như vậy, ha ha, tốt lắm, cười chết ta!
- Lục Trạch ngươi đừng làm rộn, chẳng phải đẳng cấp của ngươi không khác gì chúng ta sao? Hiện tại chính là thời điểm cho ban dũng sĩ chúng ta cố lên!
Lúc mọi người nghe được Lục Trạch nói muốn ghi danh, liền cười ầm lên. Đương nhiên, hầu hết mọi người đều cho là Lục Trạch đang nói đùa mà thôi,
Lý Lương đứng trên bục giảng hơi sững sờ. Đương nhiên Lý Lương biết rõ Lục Trạch, dù sao muội muội Lục Ly của hắn cũng là đệ nhất thiên tài của trường, nhất là mấy ngày gần đây nàng còn đột phá đến võ giả bát phẩm, nói không chừng có thể đột phá Linh Vũ cảnh giới trước khi tốt nghiệp. Thiên phú như thế, chủ nhiệm của nàng đã khoác lác không ít lần.
Mà bản thân Lục Trạch chỉ là một học sinh ở lớp học bình thường, không quá tốt cũng không quá xấu. Mặc dù thường ngày có cố gắng, nhưng thiên phú chỉ ở tầm trung, bởi vậy Lý Lương không tin tưởng Lục Trạch cho lắm.
- Lục Trạch, ngươi thật sự muốn ghi danh?
Mặc dù cảm thấy rất có khả năng là Lục Trạch đang nói đùa, nhưng trách nhiệm của một lão sư vẫn khiến hắn mở miệng hỏi lại.
Lục Trạch khẽ gật đầu.
- Đúng vậy.
Đối với việc các bạn học làm ầm ĩ, hắn cũng rất bất đắc dĩ, dẫu sao thực lực trước đây của hắn chỉ có chừng đó.
Lý Lương khẽ giật mình, hơi nhíu mày:
- Mặc dù thi đấu hạt giống trên nguyên tắc là ai cũng có thể báo danh, nhưng ngươi chắc chắn thực lực của mình đủ chứ? Nếu ngươi cảm thấy thực lực bản thân đủ, ta có thể giúp ngươi báo danh.
Những người khác nghe được Lục Trạch lại muốn báo danh thật, cũng nhịn không được nhíu mày:
- Ê, Lục Trạch, đừng đùa chứ? Đến lúc đó lớp khác nhìn lớp chúng ta thế nào?
- Xùy, Lục Trạch, ngươi cho rằng ngươi là muội muội của ngươi à, nằm mơ chưa tỉnh sao?
Lục Trạch cười cười:
- Luyện bì và luyện nhục của ta đều đã viên mãn, hiện tại ta là võ giả Ngũ phẩm, bộ pháp cơ sở và quyền pháp cơ sở ta cũng viên mãn cả rồi.
Mặc dù bì nhục lẫn gân cốt của hắn đều viên mãn, nhưng lúc này hắn không muốn bại lộ quá nhiều, thực lực ngũ phẩm cộng với viên mãn hai tiểu cảnh giới, còn thêm viên mãn võ kỹ cơ sở nữa, đủ để tranh đua một chút.
Lục Trạch khiến cả lớp vốn đang ầm ĩ nháy mắt trở nên yên tĩnh trở lại, tất cả mọi người đều không dám tin nhìn chằm chằm Lục Trạch, bầu không khí đột ngột yên lặng hoàn toàn.
Sau một lát, không biết là ai thốt ra:
- Má nó!
- Ngươi... Ngươi nói ngươi viên mãn hai tiểu cảnh giới, võ kỹ cơ sở cũng viên mãn?!
Lý Lương vốn đang cau mày chợt phản ứng lại, thanh âm run rẩy mở miệng hỏi:
Thối thể cảnh giới chính là nền tảng của võ đạo, có tiểu cảnh giới viên mãn chính là thiên tài, huống chi võ kỹ cơ sở cũng viên mãn, điều này nói lên ngộ tính của Lục Trạch rất mạnh.