Chương 10: Giáo Dục Cải Cách

- Được rồi, đến lúc đó sẽ chuẩn bị cho ngươi!

Phó Thư Nhã cảm thấy Lục Văn không đáng tin cậy, vẫn phải tự dựa vào bản thân.

Lục Trạch đành phải gật đầu đồng ý.

- Ăn đồ ăn sáng đi.

...

Ăn sáng xong, Lục Trạch cùng Lục Ly được lái xe đưa đến trường học, Trung học số 1 thành phố Xương Dương.

ở thời đại này, mỗi tinh cầu cũng chỉ như một thôn trang ở đời trước, chỉ cần xây dựng điểm tọa độ, bất luận muốn đi đâu, cũng chỉ cần mấy phút.

Trung học số 1 là trường trung học tốt nhất thành phố Xương Dương, học sinh nơi này chí ít cũng phải có thiên phú trung đẳng trở lên, tầm như Lục Trạch, là tồn tại đếm ngược dưới lên, còn thiên phú Lục Ly lại phải đếm từ trên xuống.

Ách, nữ nhân lòng dạ hiểm độc này, rất mạnh!

Lục Trạch chậc lưỡi, lườm Lục Ly đang mỉm cười bên cạnh một cái.

Vừa xuống xe, Lục Ly lập tức hấp dẫn vô số ánh mắt.

Trong trường học, Lục Ly nổi danh đức nghẹ song hinh, văn võ song toàn, là học sinh ngoan ngoãn trong mắt thầy cô, là tấm gương trong mắt bạn học.

Bộ mặt hắc tâm xấu bụng của nàng chưa từng lộ ra, thậm chí nụ cười ôn nhu còn khiến vô số thiếu nữ vô tri hô vang tỷ tỷ đại nhân... ách, hoặc muội muội đại nhân, cũng khiến vô số nam sinh quỳ gối trước đôi chân dài.

Mà Lục Trạch, chính là vị ca ca vô dụng trong truyền thuyết nào đó.

Mặc dù hắn cũng không kém, cũng được tính là bình thường, nhưng so với Lục Ly, liền lộ rõ chênh lệch.

- Hôm nay tỷ tỷ đại nhân vẫn cứ ôn nhu như bình thường a, người nào ở trên mau tránh ra, đừng cản trở ta tiếp nhận nụ cười thân thiện của tỷ tỷ đại nhân.

- A... thực muốn thay thế người đừng bên cạnh tỷ tỷ đại nhân kia a, mà sao hắn còn sống a?

người qua đường A nào đó có chút hiếu kỳ hỏi:

- Ngươi đang làm gì vậy?



Người qua đường B cũng ngưng trọng chắp tay trước ngực:

- Ta? Ta nguyền rủa người kia đời này không thể “chào cờ”! bên cạnh nữ thần không nên tồn tại nam nhân!

Người qua đường A:

- Từ từ, ngươi làm như thế là không đúng nha!

Người qua đường B:

- Sao? ngươi không nghĩ vậy sao? ta cho ngươi biết, ngươi như thế sẽ bị đánh chết đó!

Người qua đường A:

- Không phải, ta nói ngươi phải nên cắn nát ngón giữa, như thế nguyền rủa mới linh, ngươi xem ta.

Người qua đường A mặt không đổi sắc, cắn ngón giữa, hung ác nhìn Lục Trạch, sau đó thành kính nhắm mắt lại.

Người qua đường B vô cùng thụ giáo, học theo, cắn nát ngón giữa, nhắm mắt lại.

...

Lục Trạch xạm mặt lại, mẹ nó, lão tử rất muốn đánh người a!

Những người này không đi tu luyện sao?

Đầu óc ngốc như vậy, khiến Lục Trạch nhớ tới đám Fan cuồng Idol Kpop, không nghĩ tới thời đại thay đổi, vẫn còn đám Fan cuồng nhiệt như vậy.

Phải nói là Lục Ly mạnh vô địch, hay là những người này còn quá trẻ tuổi đây?

Tuổi trẻ còn không mau cút đi tu luyện!!!

Đương nhiên, người có thiên phú, có chí hướng đều đã đi tu luyện, những người còn lại đều là người có tư chất bình thường mà thôi, Lục Trạch trước kia cũng là thành viên trong số đó.

Lục Ly mang theo nụ cười ôn nhu đi qua đám người, dòng người tự động tách ra, Lục Trạch tự nhiên đi theo, trừ bỏ những ánh mắt mang theo sát khí nhìn hắn chằm chằm ra, mọi thứ đều tốt.

Có điều, Lục Trạch cũng không quan tâm người khác nhìn hắn thế nào.

Hắn là học sinh năm ba, còn Lục Ly là học sinh năm hai, hai người không cùng lớp, sau khi tách ra với Lục Ly, Lục Trạch về lớp.



Vừa ngồi tới chỗ ngồi, Lý Nhị Hầu ngồi cùng bàn hắn lập tức bu lại, dáng dấp người này đen đúa gầy gò, nhưng ánh mắt lại mang theo vài phần linh hoạt.

Lý Nhị Hầu mười tám nay vẫn chưa hiểu nổi, tại sao cha mẹ hắn lại đặt cho hắn cái tên như thế, thậm chí còn nghĩ, có khi nào hắn là con cái của cừu nhân của cha mẹ, cho nên mới làm như thế này để trả thù.

Chính bởi cái tên này, hắn mới lớn thành giống như khỉ nhỏ, hơn nữa còn không đáng yêu.

Mỗi lần hắn nghĩ tới khả năng này, đều sẽ thảm đạm tìm bạn học cùng bàn Lục Trạch để thổ lộ, đã từng để một vị võ si chững chạc kém chút phát điên.

Cho nên đối với việc gia hỏa Lý Nhị Hầu này lại gần, Lục Trạch bản năng bày tư thế phòng vệ, sát thương của con hàng này, tuyệt đối có thể so với Đường Tam Tạng trong Đại Thoại Tây Du.

Kẻ này thực sự khủng bố.

Lý Nhị Hầu cũng không để ý tới phản ứng của Lục Trạch, nhếch miệng cười nói:

- A Trạch, địa điểm tập huấn tốt nghiệp đã được chọn.

- Là nơi nào?

Thấy Lý Nhị Hầu không bắt đầu than thở, Lục Trạch cũng yên lòng, có chút hiếu kỳ hỏi.

- Nam Phong tinh!

- Không phải ở Lan Giang tinh sao?

Ánh mắt Lục Trạch hơi co lại, các khóa trước đều chọn nơi tập huấn tốt nghiệp ở Lan Giang tinh a.

- Nghe nói lần này tất cả các trường trung học ở Tam đại tinh cầu Turon Tinh hệ liên hợp tổ chức, coi như là ma sát luận bàn, tăng cường phối hợp. Cho nên từ khóa chúng ta, sau này hẳn sẽ duy trì tổ chức như vậy.

Lục Trạch nghe vậy, lập tức khẽ giật mình, cải cách giáo dục nha, đời trước của hắn cũng thường phải làm chuột bạch cho những chuyện thế này.

Nhớ năm đó, bọn hắn hưởng hết nóng lạnh học hết ba năm cấp ba, chờ bọn hắn đi, trường liền lắp điều hòa không khí...

Sau đó, lúc bọn hắn học đại học phải học tới 5 tín toán cao cấp, chờ bọn hắn học xong, năm sau liền tinh giản còn 3 tín...

Nói tóm lại, trong lòng bảo bảo đầy cay đắng, bảo bảo không nói mà thôi.

Có điều, Lục Trạch cũng không nghĩ tới, lần cải cách này lại hoành tráng như vậy...